Monday, October 29, 2012

"CÂM MỒM" và "CLICK CLICK BUMBUM"

Lâu lắm mới được đọc một bài viết có độ cao và tầm xuyên kẽ của một vấn đề: BẠO LỰC. Có điều vì nhu cầu "ái quốc tổ cò" nên tác giả chỉ cố gắng cho "xuyên qua" phía biên giới Bắc Việt Nam và đẩy cái độ cao của tư tưởng chỉ đến một hai nhà nước.  Quả thật những kẻ bạo ngược luôn dùng BẠO LỰC không chỉ vì họ thích thú BẠO NGƯỢC mà thật ra loại người này ngoài  phương sách BẠO LỰC ra họ chẳng còn gì khác để hành xử.

Vấn đề là cách thể hiện BẠO LỰC và tính chất BẠO NGƯỢC cũng có TẦM và BẢN LÃNH KHÁC NHAU.. Thì dụ với  Tầu và Việt thì thường là quát tháo "CÂM MỒM".. Với nhà nước Mỹ thì họ chỉ mỉm cười  đểu hoặc nói vài câu về nguyên lý nhân quyền dân quyền ... và sau đó DỘI BOM và ĐỔ QUÂN CHIẾM ĐÓNG hẳn, chứ chẳng nhì nhằng gì! Họ không quát 'CÂM MỒN" nhưng là "CLICK CLICK BUMBUM".   "Đây là nói về "CÂM MỒM" trên tầm BANG GIAO QUỐC TẾ.. (Các phóng viên độc lập điều tra phần lớn đã "câm mồm" vì  ăn "bom và đạn bắn nhầm" của Mỹ và Liên quân sau khi được trả lời rất nhã nhặn, và ngay cả được bắt tay ca ngợi- (Friendly fire- collateral damages )
Nhà nước Mỹ thể hiện "CÂM MỒM"  với dân chúng của họ bằng lực lượng quân đội hóa cảnh sát (SWAT) và những "trát tòa vi hiến"-  bởi nó vẫn "đẹp và pháp tri" hơn Tầu.. dù VI HIẾN.. thí dụ như với Bradley Manning, với Julian Assange, và hiện nay với những người biểu tình trong cao trào chiếm cứ phố Wall đã lan khắp thế giới, trừ nhửng xã hội lạc hậu trong đó có Việt Nam.
Xét lại về cả hai vế của một phương trình bất đẳng thức xã hội: Nhà Nước # Quần chúng.
Về mặt Nhà Nước, nhà nước Mỹ có những phương cách "CÂM MỒM"  lạnh lùng, đẫm máu, phi nhân cực kỳ man rợ đối với những dân tộc bị chiếm đóng như Afgans, Iraq - và tàn bạo trâng tráo với chính quần chúng-   nhưng không cần quát tháo để bị mắng là “xấu xa, trơ tráo, tham lam và vô giáo dục” (ugly, greedy, impudent and unmanerly như nhà nước Tầu hay Việt Cộng. Nhà nước Mỹ (và phương Tây) vẫn CAO hơn TẦU VIỆT một cái đầu về mọi mặt kể cả mưu mô đế quốc đểu cáng và tàn bạo.
Về mặt quần chúng. Người Dân Mỹ (và phương Tây) họ phân tích đối kháng từ cách thể hiện bằng chân, bằng tay (viết) cho đến bằng "mồm" đều thẳng tuột- Cũng có thể "gọi tạm" là  “xấu xa, trơ tráo, tham lam và vô giáo dục” (ugly, greedy, impudent and unmanerly) theo cách nhìn và định nghĩa "văn hóa" của các nhóm dân lạc hậu chưa có nhận thức giá trị tự thân và tương quan dân quyền trong xã hội. Nhưng với nhận thức dân quyền của xã hội dân sự mở rộng, ngừoi ta gọi những ngừoi này là can đảm chân thật thẳng thắn (honest, to be straightforward, plain-spoken, or blunt, upfront, frankness) không hèn yếu gian trá trong chữ nghĩa và hành xử (to mince words, grovelling) Họ quan niệm thấy làm sao thì nói như vậy (call a spade a spade). Và nhờ vậy họ nhìn vấn đề khá xuyên xuốt và KHÔNG CÓ BIÊN GIỚI. Họ đối kháng với bạo ngược độc tài và chống tội ác không phân biệt thể chế, quốc gia, chủng tộc. Quần chúng họ cũng cao hơn quần chúng Tầu Việt một cái ĐẦU.
Vả dĩ nhiên người cầm bút của họ cũng hơn hẳn người cầm bút của Tầu và của Ta hẳn một cái "đầu".
NKPTC

------

Hãy câm mồm đi!

Hà Văn Thịnh
 Chuyện làm chấn động dư luận khi một loạt các hãng truyền thông trên thế giới đăng tải tin nói rằng ông Trương Viêm, Đại sứ TQ tại Ấn Độ, khi được hỏi về sự vô lý là lãnh thổ Ấn Độ bị TQ chiếm đóng trái phép lại được “hợp thức” hóa trên bản đồ của phía TQ, đã tức giận đến mức quát vào mặt phóng viên: Hãy câm mồm đi (shut up)!
Chưa bàn về sự “xấu xa, trơ tráo, tham lam và vô giáo dục” (ugly, greedy, impudent and unmanerly) của một trong những bộ mặt tiêu biểu của nền chính trị cao cấp TQ như một cư dân mạng đã bình luận mà hãy tự lắng lại, ngẫm một chút mới chợt vỡ toác ra rằng: Trên khắp trái đất này, những kẻ có quyền lực tham lam, trơ tráo đều muốn cho mọi sự phản biện của người dân (đây là nhà báo) luôn phải nằm im trong cái sọt rác có tên gọi là CÂM MỒM (!).
Nhà cầm quyền TQ muốn cả thế giới câm mồm khi họ xâm lấn, cưỡng đoạt đất đai, lãnh thổ của láng giềng bởi vì họ cho rằng họ có quyền chiếm tất cả những gì có thể chiếm được, miễn là những người cầm quyền ở các nước lân bang biết cách để câm mồm.
Câm mồm là một từ ngữ giản dị nhưng có nội hàm đa nghĩa và rất sâu: Im lặng trước mọi sự ngang ngược, tung hô tình “hữu nghị” chưa có bao giờ là cách khác của sự câm mồm đáng khen; cho rằng mọi sự chầy bửa khi vừa ăn cướp vừa la làng vẫn được coi là tình cảm có ý nghĩa tương tự như “tài sản vô giá” là sự câm mồm đáng phải được vinh thưởng bằng mọi thứ; ra luật nhà văn để mọi nhà văn viết y chang như tuyên huấn muốn, là sự câm mồm của mọi tính sáng tạo và tỉnh thức của tư duy; lạm phát như ngựa phi nhưng nói rằng đang có chiều hướng ổn định và kiểm soát được là sự câm mồm của dối trá; sai trái, lạm quyền, lộng quyền, tham nhũng ở khắp nơi nhưng mặc nhiên bị quy về “một số”, “hiện tượng” là sự câm mồm của a dua, nịnh hót, đớn hèn...
Xem ra, để giải mã, định nghĩa đúng và đủ mọi chiều kích của hai chữ câm mồm thì có lẽ từ ngữ tiếng Việt hiện nay hoàn toàn bất lực. Điều hiển nhiên chính xác của nhận định này là hầu hết những điều cần nói, phải nói đã và đang trong tình trạng phải câm mồm hoặc tự câm mồm...
Phải chăng, “ổn định” và “hài hòa bền vững” cũng là một cách hiểu khác của câm mồm? Chỉ biết một cách chắc chắn rằng sóng ngầm cũng là dạng câm mồm khác của biển cả; sự vần vũ của mây đen mịt mờ là thông điệp rõ ràng về sự câm mồm – sắp “phát biểu” của bầu trời tự do và, những ánh mắt câm lặng, uất ức của hàng triệu con người là sự câm mồm của bão tố tự trái tim người...
Huế, 5.11.2011
H.V.T.

No comments:

Post a Comment