Friday, January 31, 2020

Mẹ Tôi Đấy!

Đêm nay tóc trắng lại bạc thêm
Bỗng dưng nhớ Mẹ thật êm đềm
Ngày ấy Người nuôi con vất vả
Sớm chiều chiêng thúng một đôi tay
Tất bật truân chuyên cùng lịch sử
Thăng trầm vận nước có nào hay
Nụ cười đen nhánh luôn âu yếm
Chẳng quản đời lôi tấm thân gầy.

***

Mẹ tôi đấy, một mẫu người bương trải
Một cuộc đời trong xã hội chậm trôi
Được giáo dục là phải sống cho "người"
Có "hạnh phúc" trói ghi theo "truyền thống":
Sống và chết vì "gia đình tổ quốc"
Mẹ chẳng hề được biết chút riêng tư
Không ý niệm tự thân quyền bình đẳng
Đời Mẹ chẳng hơn gì con tằm dai giẳng
Nhả tơ đời dẫu thân phận quắt queo!
Khi bao kẻ quyền uy ngồi trên đất nước
Nhởn nhơ sống riêng tư, vì bản thân chúng trước
Chẳng ngượng mồm rao giảng tính hy sinh
Cả đời mẹ là chuỗi dài lửa phỉnh
Nào thánh thần và chủ nghĩa quốc gia.
Đều ngợi ca vai trò của "Mẹ"
Để róc lột hết cuộc đời phụ nữ
***
Thế hệ này hãy ngẫm suy tỉnh thức
Biết cân bằng giữa xã hội và ta.
Giữa cá nhân và cộng đồng tập thể
Lấy Nhân Phẩm, Tự Do làm định chế
Không tôn, ti nhưng trật tự hài hòa.

18-02-2015
30 tháng Chạp Giáp Ngọ
NKPTC