Tuesday, November 13, 2012

Sự nhầm lẫn tai hại của chữ nghĩa.

Sự lầm lẫn của người Việt, nhất là trí thức Việt khi chuyển ngữ đã sai lầm rất lớn khi dịch đồng loạt các từ có tiếp vị ngữ ISM là chủ nghĩa. Nó đã đưa đến hậu quả là người ta hiểu Tư- Bản là chủ nghĩa. Và gọi là Chủ nghĩa Tư Bản. Làm gì có chủ nghĩa tư bản!!! chữ ISM chỉ là cái "tính", cái "lối", hay cái "cách" mà thôi. Như trong chữ "activism "= tính linh độngữ trong luật, Vandalism= Tính phá hoại v.v. Vì thế Captialism chỉ nên hiểu đúng đắn là tính cách tư bản, lối tư bản. Ai lập thuyết Tư Bản? Ai hệ thống hoá nó? Không ai hết. Nó tự nhiên và vạn biến. Không có ai làm quản giáo tư bản. Không có ban Tư Tưởng Văn Hoá Tư Bản để canh chừng răn đe chệch hướng, chui rúc rình mò kẻ mất lập trường tư bản. Không có súng ống bảo vệ hệ tư bản chuyên chính gì cả. Và không ai bị chỉ trích phê bình, hay làm tự kiểm là không Tư Bản Chuyên Chính. Không có vấn đề phong trào xét đi xét lại. Bản chất tính tư bản là hành xử của mọi người nên tự nó đã vạn biến linh động và xét lại thường trực, miên tục qua từng hành trình không bao giờ ngưng nghỉ, không bao giờ chấm dứt...Nó thế chấp những phương trình rất khoa học: kết quả, hậu quả xấu, tức là có cái sai, nó thế chấp đến khi tốt, và khi không còn tốt nó lại thay đổi tìm tòi thế chấp nữa....Nó không bị cột chết cứng vào một thành tố nào trong phương trình. Mà cả phương trình cũng không bất biến, nó thay đổi bằng tư duy tổng hợp ma sát miên tục...đa nguyên. Nó không hệ thống hoá cứng ngắc giáo điều.

Cũng như thế, tính cách Phật "Buddhism", tính cách công chúng của Chúa Cứu Thế Christianity, Christianism nhân bản, linh động, bao dung, và Bác ái là thế. Nhưng khi đã bị chia cắt hiểu lầm thành "giáo điều" bất biến của những chủ nghĩa Công giáo (Catholicism), Tin Lành (Protestanism), Giê Hô Va, Đại thừa, Tiểu thừa (Tôi có hỏi một học giả thiền sư rằng Đức Phật thế tôn giác ngộ ở thừa nào? Và nhận được một "câu trả lời" rất Thiền: Ông chỉ khoác tay mỉm cười), các phe phái nhỏ (sect) v.v những "Ism " khô cứng tàn nhẫn, mọi rợ. Lịch sử đã minh chứng tính bất nhân tàn độc của chủ nghĩa, của tín lý bất di dịch. Máu đổ tràn biển, xác người vạn dặm, hận thù chồng chất triền miên, đời này qua đời khác. Nhân phẩm con người bị chà đạp. Và hôm nay đầy dãy những thảm trạng như thế đang xảy ra trong các giáo phái trên thế giói, đếm không xuể, kể không hết...

Tư Tưởng tôn giáo, triết học được đẻ ra trong ước vọng phục vụ con người, đưa con người đến bến bờ hạnh phúc. Nhưng cũng chỉ vì hệ thống hoá giáo điều, tất cả đã trở thành niềm tin. Từ đó đã gây ra không biết bao nhiêu đau khổ cho nhân loại cho đến bây giờ chưa thôi. Nó kềm hãm tư duy, đè bẹp nhân phẩm. Giáo Hoàng của Gia Tô La Mã đã buộc phải thú nhận và xin lỗi nhân loại...Không biết trong tương lai có đứa trí thức, thằng lãnh đạo nào đại diện Mác xin lỗi nhân loại không?

Ngay ở Việt Nam hôm nay, não trạng hệ thống hoá tư tưởng nó đậm đặc đến độ khô cứng, nô lệ. Có ai tưởng tượng được rằng một bộ óc còn hoạt động bình thường, trí tuệ, khoa học lại có thể phát biểu một cách rất "thuận lý", hùng hồn rằng:
-Chúng ta không thể bỏ con đường chủ nghĩa xã hội, vì ....Bác Hồ đã chọn cho chúng ta rồi!!!

Cái lý do thật hùng hồn không thể cãi!!! Rất biện chứng, rất trí tuệ và rất khoa học!!! Không ai có thể tưởng tượng nổi ỏ kỷ nguyên văn minh lại có một lý luận bán khai trung cổ đến vậy. Ôi hệ thống tư tưởng! Hành trình dậm chân! Và tất cả cứ dậm thình thịch một chỗ gần một thế kỷ, mà nghĩ mình đang đi hùng tráng...
Cuộc hành trình "mới" : một Hành Trình Thật Sự.

Dân tộc Việt Nam muốn đứng dậy, phải bưóc chân vào cuộc hành trình tư tưởng thật sự. Tất cả mọi người Việt Nam phải khởi đầu cuộc hành rình chậm trễ này. Nhất là người tư duy trẻ hôm nay. cuộc hành trình cần can đảm.

Khi đã nói đến hành trình tư tưởng là nói đến sự vùng vẫy, tính trỗi dậy của tư duy, tư tưởng. Nó cần sự ma sát, chà cọ của não trạng vốn bất động nằm im lâu năm trong cái hũ, cái chĩnh, cái chum, hay đúng hon là cái bình vôi. Như thế việc đầu tiên là vùng vẫy, trỗi dậy để đục thủng nắp cái hũ mắm tư duy. Mà cái nắp hũ ở đâu? Nó là huyền thoại Hồ Chí Minh.... Nó không phải là CNXH hay súng ống nhà tù như nhiều ngưòi tưỏng đâu!!!

Không phải tự nhiên mà Đảng CSVN âm thầm đưa Hồ len lỏi vào trong các chùa miếu, rồi phao lên rằng dân chúng tự nguyện lập miễu thờ "Người". Và không dưng một số ngưòi đã "hiểu" rằng Bác là biểu tượng Tâm Linh, Tình tự Dân Tộc.!!! Có thể đúng với ít ra là các đảng viên tối dạ, và một số con mẹ lên đồng, lên cốt.!!! Cái đáng nói là cái huyền thoại, "mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm" này đang là cái nắp hũ mắm của tư duy Việt Nam.

Điển hình cứ lấy việc mói vừa đây. Nhà in nào đó vừa mói in sai một lỗi nhỏ là in tên Lăng HCM thành Vườn Bách Thú. Ở các nưóc khác thì chuyện lặt vặt chẳng đáng gì. Nhưng ở Việt Nam, nó rúng động cả nước! Tại sao lại ghê gớm man rợ vậy? Tâm Linh, Tình Tự dân tộc, nhân dân chăng??? Hay là đòn của Ban Văn Hóa Tư Tưởng bày ra để khủng bố tư duy!!! Để tăng cường nhồi sọ! Để nhắc nhỏ Đảng viên, và để thử nghiệm lại lá bùa "Bác" của chúng!!!???
Đã có một thời một số học giả đã tự do công khai đặt vấn đè hư cấu của 18 đời Hùng Vương với chiều dài gần cả ngàn năm. Niềm Tâm Linh, Tình Tự thật của cả dân tộc mấy ngàn năm, mà có "rúng động" thế đâu!

Ngay như các bài viết về thời son trẻ "trèo tường" tìm người yêu của Đức Thánh Trần mà Nhân dân có "rúng động" đâu! Đức Thánh Trần là cả dân tộc này kính ngưõng tự nguyện. Cứ về đất Quảng Ninh là biết. Nơi nào cũng đền thờ nhà Trần không kể Chùa Quỳnh, Yên Tử, Yên Phụ... Nơi mà tụi CSVN đang cố gắng cho Hồ ké vào bằng những cái miễu "hoang"...

Như Đức Quang Trung nữa mới là Tâm Linh Tình Tự Dân Tộc chân chính! Đến cả con cháu Nguyễn Gia Long cũng phải tự hào, chứ đừng nói hỗn láo bôi nhọ...

Chỉ vì mọi ngưòi tôn trọng tự do ngôn luận và tri tức nghiên cứu khoa học. Nhất là lòng dân kính ngưỡng các vị môt cách tự nguyện, không do tuyên truyền, cưỡng ép, khủng bố mà có. Cái gì cưỡng ép bằng bạo lực, gian dối thì dễ vỡ. Liên Bang Mỹ, Gia Nã Đại, Úc khó vỡ vì là tự nguyện ý dân. Liên bang Nam Tư, Xô Viết vỡ không kịp giãy vì hình thành bằng bạo lực, nuôi dưỡng bằng gian xảo, súng đạn. Thế thôi.

Tâm Linh, Tình Tự Dân Tộc chính là lòng kính ngưỡng tự nguyện từ tâm khảm, tâm phục khẩu phục của nhân dân mấy đời, không phải một chế độ, một nhóm người. Không có ép buộc khủng bố.. Như Đức Quốc Tổ, Bà Trưng, Bà Triệu, Đức Thánh Trần, Bà Tâm, các cụ Tây Hồ, Sào Nam v,v Đừng ai động vào mà dân họ ghét, họ không nhìn mặt...Nhưng ai phê bình, cứ phê bình nghiên cứu . Nhân Dân cứ kính ngưỡng và chẳng ai dám buông lời mất dạy..Vì nó thật, Chân Lý vẫn cứ thắng..

Còn Hồ thì chỉ có Đảng Viên, con đồng, mẹ bóng nó thờ. Mà chẳng qua cũng lả vì sợ, vì bổng lộc mà thôi. Chứ nhân dân ở miền Nam, Sài Gòn thì trong bụng họ chửi cha. Ngay ở ngoài Bắc, vào những ngày hội leo núi Yên Tử, Yên Phụ, ngưòi ta cũng chửi mỗi lần đi qua cái miễu hoang của Hồ và cái Cô gì là người yêu Bác đấy. Chế độ báo chí Đảng làm sao dám phóng sụ những chuyện có thật này!
Như vậy nó thể hiện cái tính bạo lực, nhồi nhét, khủng bố của huyền thoại Hồ Chí Minh. Nó là do súng ống, nhà tù mà có. Nhất là sự sợ hãi, thần hồn nát thần tính của mọi người. Đặc biệt là giới Trí Thức, vẫn thường mong thánh đế hồi tâm và hay quan trọng hoá vấn đề, như Kiều, dẫu có Từ Hải. Vì thế Nó chưa bị thách đố đến nơi, đúng mức.

Nếu cái nắp hũ mắm tư duy này nằm đó, đóng khằn qua năm tháng, thì giới trẻ học thức Việt nam làm sao thoát ra khỏi cái hũ mắm con thuyền Nghệ An mà tiến? (Thi Xã của Tự Đúc, Tùng Thiện Vương mà không bị Cao Bá Quát mắng là "câu thơ Thi Xã con thuyền Nghệ An", thì đã không khá!) Làm sao mà bước được bước đầu tiên vào hành trình tư tưởng với nhân loại, khi mà Chúa, Phật, cũng đã lên bàn mổ của tư duy, của ngôn luận..Còn ở Việt nam thì chỉ có một Ông Hồ trần tục, nham nhở lại không ai dám rớ đến.!!! Thế giới đã không còn thần tượng , huyền thoại....Chỉ còn tư duy nhân bản...

Hành trình tư duy, tư tưởng là sự thách đố thường trực bất cứ giá rị hiện tại nào, mà Giới trẻ Việt Nam, nhân dân Việt Nam không dám, không được thách đố Hồ, chủ nghĩa Xã Hội.. Thì tư duy cái gì, hành trình gì ?

Những tư tưởng hôm nay, thành quả hôm nay của văn minh thế gìói là do quá trình miên tục thách đố với giá trị quá khứ và hiện tại. Từ 8086 mói đến Pentium, từ DOS 001 mới đến Windows Me, Windows 2000, rồi Windows Whisler v.v Từ máy bay cánh quạt, mới đến phản lực, rồi bay đáp không người lái.v.v Tất cả là cả một hành trình thách đố với cái giá trị, thành quả hiện tại mới có được. Và cứ thế tiếp tục miên viễn không ngừng nghỉ.

Hiện trạng tranh đấu hôm nay ở Việt Nam đã cho thấy rõ ràng nhân dân người ta không sợ nhà tù, súng ống. CSVN biết thế, biết rất rõ. Và chúng đang dùng huyền thoại Hồ để thay vòng kim cô XHCN.. Đã có nhiều người không sợ....nhưng vẫn có nhiều nguời chưa đủ "sáng ý" để đập vỡ cái nắp hũ mắm. Ông Hà Sĩ Phu, Bảy Trấn v.v có sờ tí lại rụt tay...Khi Nguyễn Thanh Giang "bênh" họ cũng phải "ca lên" rằng HSP làm hình Bác đẹp hơn cả ban Văn Hoá trung ương!!! Thật ra họ thần hồn nát thần tính mà thôi. Họ ăn ở cũng đã quá lâu! Từ từ thì họ cũng phá được... Dương Thu Hương đã đi trước một bước gọi lãnh đạo bằng thằng thoải mái...Thằng Đỗ Mười, Thằng Phan Văn Khải...các thằng bộ trưởng, các bô mặt nham nhở của bộ chính trị.v.v rồi sẽ đến "cái mặt thằng Hồ"... Nhưng thời gian! Ôi Thời gian là cái dân Tộc đang cần để phá vòng vây mà chạy đuổi theo nhân loại...Thế mới khó!!!

Bây giờ để phá nó cần cường đột mạnh mẽ mới bung phá được những cái đã ăn rễ, chôn sâu khô cứng trong não trạng nhân dân quần chúng. Cần phải như nguyên tắc quả lắc. Nghĩa là nó phải bật hết về phía đối nghịch rồi mới cân bằng ở trung điểm. Độ lún càng sâu, phía trái càng xa, thì sức bật càng phải mạnh, phía phải càng phải kéo xa chừng ấy. Vì Hố Thẳm Việt nam là sự nọa tính, tự mãn, hèn hạ, nhất là sợ hãi thần hồn nát thần tính. Sợ cái không có, sợ cái mình tưởng tuợng ra không thật.

Cái nắp hũ mắm Hồ Chí Minh không ghê gớm như người ta tưởng. Nhìn nó sơ cứng to lớn thế chứ rỗng và dòn dễ vỡ. Vì thế đảng CSVN mới phải bày trò bạo lực, bày ra cái lăng sừng sững u tối, và nhất là những cái "miếu hoang" len lén chen kẽ vào các chùa chiền... Cái hình ảnh Hồ qua lời kể của Ông Bảy Trấn, qua Trần dân Tiên còn nóng hổi rõ nét. Nó đã làm rạn nứt huyền thoại Hồ rồi. Chỉ cần mạnh dạn đẩy thêm là vỡ toáng từng mảnh nhỏ, rồi ra bụi ra tro mà thôi...

Nếu không phá được cái nắp hũ mắm này thì Đất Nước này coi như chết từ cửa tứ. Hình ảnh chí sĩ Diệm tiêu ma sau khi người ta ra ngoài này có cơ hội tự do, có đầy đủ tài liệu.. Không bàn thêm nữa. Con người Hồ như thế mà vẫn làm nắp đậy hũ tư duy của cả nước, cả dân tộc mới khốn nạn. Không phá nắp hũ mắm tư tưởng Việt nam, tư duy giới trẻ không có lối thoát ra.

Hay là cả nước ta sau khi đã quán triệt lý thuyết Mác Lê còn ngộ thêm Tính Không của Thiền Tông Long Thọ: Vào nhà không cần cửa! Ra khỏi hũ không cần phá nắp!?! Hay là theo lối lưu manh vặt của dân nhại làm rượu Tây, làm đểu. làm rượu dởm: Ông không mở nắp, nhưng khoan đít chai ?!?

Lịch sử đã cho thấy tư duy, tư tưởng đã đem lại biết bao tiến bộ thăng hoa cho nhân loại và ngay cả các loài sinh vật khác mà con người biết đến. Nhưng lịch sử cũng đã cho thấy cũng chính những tư duy, tư tưởng, chưa "nghĩ" đến nơi đến chốn, hoặc khi đã thành hệ thống, sử dụng phương tiện mua chuộc, ép buộc, khủng bố, thì nó đã đem lại cho nhân loại chiến tranh, đầy ải, chết chóc, đau khổ ,và hủy diệt. Hành Trình Tư tưởng chân chính đã đưa con người về với nhân bản, thiện tính, thì cũng chính hành trình tư tuởng khi trở thành niềm tin, cũng đã lôi con người xuống trở lại thành man rợ hoang thú. Bóng Tối và Hố Thẳm của Tư Duy luôn luôn phải được cảnh giác. Cách cảnh giác hữu hiệu nhất, nhân bản nhất, là tự do tư duy, ngôn luận, báo chí...Nó đòi hỏi can đảm, táo tợn và tự trọng.

NKPTC

No comments:

Post a Comment