Tuesday, November 13, 2012

Một GiêSu Quốc Xã!

Trong tất cả các mùa tranh cử tổng thống Mỹ, chưa có mùa tranh cử nào mang đặc thái Thiên Chúa Giáo Hũu Khuynh như hôm nay. Từ lúc khởi đầu, hầu hết các ứng viên Cộng Hòa, trừ Ron Paul, đều tận dụng “thiên chúa Giáo” làm nền tảng tranh cử. Nhưng quái đản là một Thiên Chúa Giáo không liên quan gì đến Kinh Thánh Tân Ước. Qua những tuyên bố cực kỳ hoang tưởng và vớ vẩn như Michell Bachmann “Chúa kêu gọi tôi ra tranh cử” ( "God told me to run"), rồi những rao giảng của những nhóm Cộng Hòa khác, đã cho thấy tính Bạo Ngược Man Rợ của nhóm người Cộng Hòa Cực Hữu Thiên Chúa Giáo, hay ít hơn, ở nhóm Thiên Chúa giáo khuynh hữu bảo thủ đã biến nhân vật Chúa GiêSu, người chủ trương và rao giảng đức bác ái: “Yêu Thiên Chúa với tất cả tâm sức hồn xác; và yêu mọi người như chính bản thân” -“Love God with all your heart, mind, soul, and strength; and love others as you do yourself.” Và khuyến khích xiển dương những đức hạnh “Khiêm tốn, bình dị, rộng rãi, nhân từ và hy sinh” (Humility, meekness, generosity, compassion and sacrifice)... trở lại thành một gã "chúa Trời cũ Giê Hô Va", độc ác, ghen tị, đa nghi, của Do Thái Giáo (judaism) - và rõ rệt nhất Chúa Gie6Su trở thành một tên Quốc Xã chẳng còn liên quan gì đến TÂN ƯỚC (Gospel).
Theo nhận định của Loren Adams, viết trong tạp chí TPJ, thì những nhóm thiên chúa giáo hũu khuynh bảo thủ này (có khá nhiều Tín Đồ Thiên Chúa Giáo Viêt Nam trong số này) đang thờ phụng một gã Jesu Quốc Xã:
“Họ vẽ ra một Jesu cầm gươm cưỡi ngựa trắng để chém hàng triệu những kẻ ngoại đạo. Họ dẫn chứng sách Khải Huyền viện dẫn cho quan điểm này, như vậy sự diễn tả của Tân Ước phải bị vất bỏ để đạt đến quan điểm này. Một “chúa Trời” đầy phán xét biện minh cho những phán xét sau đó. Vì vậy, nó dung túng việc căm ghét và giết hại người đồng tính, tín đồ Hồi giáo, những người nước ngoài, những người có tinh thần tự do, và tất cả những ai không thuộc hệ thống niềm tin của họ. (Republicans worship a Nazi Jesus, not the Christ of the Bible. They picture a Jesus bearing a sword riding a white horse to slay millions of unbelievers. Revelation is where they lay claim to the view, but the Gospels’ depiction must be discarded in order to arrive. A judgmental “God” justifies a judgmental following. Thus, it’s condoned to hate and kill gays, Muslims, aliens, liberals, and all others not of their belief-system. (Loren Adams))
Xã hội Mỹ, nước Mỹ, kẻ được mệnh danh (sai lầm) là lãnh đạo thế giới tự do dân chủ, đã thiếu hẳn tự do lẫn dân chủ. Nó trở thành bệnh hoạn và tàn độc không chỉ đối với những con người ở các xã hội khác, mà với ngay công dân của chính nó, như chúng ta đang chứng kiến.
Quả thật, cách đây 2 ngàn năm, mà Seneca, triết gia La Mã, đã có nhận xét quá chính xác về sự cấu kết giữa QUYỀN LỰC và TÔN GIÁO:
"Người thường dân cho Tôn giáo là ĐÚNG , Người khôn ngoan cho là SAI, bọn Chính Trị cho là HŨU DỤNG" (Religion is regarded by the common people as true, by the wise as false, and by the rulers as useful-Seneca-Triết gia La Mã thế kỷ thứ nhất AD)
Và càng sau này, khi càng tiến bộ, người ta lại nhìn ra bản chất tôn giáo càng rõ rệt:
“Tôn giáo là một sự xúc phạm đến phẩm tính con người (nhân phẩm). Có hay không có tôn giáo, chúng ta cũng có người Tốt làm Tốt và người Ác làm Ác, nhưng với những người Tốt mà làm Ác, nó cần tôn giáo"- (Religion is an insult to human dignity. With or without it, you'd have good people doing good things and evil people doing bad things, but for good people to do bad things, it takes religion.) Steven Weinberg 1933 Nhà Vật Lý (Nobel)
*** (Ở đây, Tôi có thể thêm vào là để làm Ác hũu hiệu hơn, những kẻ cực Ác cần tôn giáo NKPTC)
“Chúng ta có đủ các tôn giáo để khiến chúng ta căm thù, nhưng lại không đủ để làm cho chúng ta yêu thương lẫn nhau"-(We have just enough religion to make us hate, but not enough to make us love one another.” Jonathan Swift nhà tư tưởng chính trị 1667-1745.

Chủ Nghĩa Mỹ -Can Thiệp vì "Ý Chúa Trời"

http://dailycaller.com/2011/12/22/non-interventionism-wouldnt-have-led-t...
KHÔNG PHẢI CHỈ CÓ Ở THỜI ĐIỂM NÀY MỸ mới TÀN SÁT GIẾT NGƯỜI vì "CHÚA và DÂN CHỦ"- Năm 1899, thời tổng thống Mỹ William McKenley, dưới chủ trương "Manifest Destiny" đi giải phóng ban phát "dân chủ" và "thiên chúa hóa" các lãnh thổ khác kiểu Mỹ, nước Mỹ đã xua quân chiếm Phi Luật Tân và ra lệnh cho phép quân Mỹ tàn sát bất cứ người ĐÀN ÔNG nào kể cả những đứa bé trai từ 10 tuổi trở lên.. không kể tàn sát hàng ngàn dân làng khắp Phi Luật Tân thời bấy giờ.- Cuối cuộc chiến, hàng trăm ngàn người Phi Luật tân chết thàm và khoảng hơn 4 ngàn lính Mỹ bị giết.
The Daily Caller’s Jamie Weinstein speaks for a lot of Republican voters when he says Ron Paul’s foreign policy is a non-starter. But Weinstein’s claim that non-interventionism would have led to “the Nazi Century” is simply a misreading of history.
I’m typically more modest than to engage in a series of historical counterfactuals, but two can play this game.
To conservative hawks, every international affair is akin to appeasing the Nazis in World War II. But what Weinstein forgets here is that the rise of the Nazis itself is widely acknowledged to be the product of interventionism. Woodrow Wilson’s crusade to make the world “safe for democracy” ended up heaping the punitive Versailles Treaty on Germany, which laid the groundwork for the grievances that would create the Third Reich.
In fact, if America had pursued a non-interventionist foreign policy during the last century or so, not only would we have not lived through a Nazi century, but plenty of people would have been much better off.
Take, say, President William McKinley’s 1899 war of conquest in the Philippines, which was supposed to “liberate” and “Christianize” Filipinos. To do this, McKinley invaded the country and then authorized American troops to kill any Filipino male 10 years old or older and massacre other civilians. Well over 100,000 Filipinos died — as well as 4,000 U.S. soldiers. Might they have been better off with a non-interventionist foreign policy?
Or we could start where Weinstein leaves off, after WWII. In 1953, the Eisenhower administration secretly orchestrated a military coup to overthrow Iran’s democratically elected government, which was a relatively mainstream, Western-style parliamentary system.
We replaced that with the Shah, a ruthless dictator who spent the next 30 years tormenting and repressing his people. In a classic example of blowback, the 1979 revolution in Iran produced the current Iranian regime, an entity Weinstein surely views as the greatest existential threat we now face.

No comments:

Post a Comment