Ở trong Việt Nam bây giờ, tình hình tư duy có vui hơn. Tư duy vốn được đảng CS và Hồ Chí Minh đặt lên hàng khoa học trí tuệ (!). Với CNXH khoa học, khoa học biện chứng! Nhưng nhìn lại 70 năm đất nước không có cái gì là biện chứng khoa học cả. Không có cái gì là thuận lý cả, dù từ Hồ cho đến đứa bé quàng khăn đỏ. Mở miệng là "Lô Gích" dù ta có từ thuận lý rất hay, như một bầy vẹt, bầy sáo.
CNXH khoa học đến độ nó không có tính thuyết phục! Đến nỗi phải luồn vào lòng yêu nước và chủ nghĩa dân tộc độc lập, lập lờ với ba giòng thác "cách miệng". Luồn hai tay để sờ cho người dân mê mẩn bất ý thừa cơ "nước pháo "đỏ" mới nổ đùng ra chiếu".( Ông Hà Sĩ Phu chắc nhớ chuyện Hồ Chí Minh và Đảng luờn hai tay này này rõ lắm.) CNXH nó anh hùng đến độ không dám công khai tranh luận mà chỉ dám dụ khị, ép buộc, bằng sổ gạo,nhà tù, khủng bố bằng súng ống v.v
Nó khoa học, vô địch ở chỗ diễn giả lúc nào cũng mặt đằng đằng sát khí, miệng nghiến tay múa... nhưng không quên liếc dọc, liếc xuôi để xem có chung quanh có Công An hay không.. Và thế là nó khoa học không thể cãi! Vô địch không thể thua!!! Hồ Chí Minh, hay Ngô Dình Diệm giống nhau ở cái vĩ đại này...
Chưa hết, tính ứng dụng xã hội của nó còn thuận lý ngay cả trong những biểu trưng, biểu kiến của xã hội. Nhà xuất bản Sự Thật, thì chỉ in sách nói láo! Báo Nhân Dân lại là của Đảng và bốc phét làm loa cho Đảng. Dân Chủ thì tập trung vào một đảng (không phải độc đảng, sợ lại bị hiểu lầm giữa "một" và "độc" của lý thuyết gia tư duy thời nay!!!).... Ban Văn Hoá Tư Tưởng, thì vô văn hoá và rỗng tuếch.. nhai lại như bò, hoặc văn minh hơn thì như cái dỉa CD bị trầy, cứ lập đi lập lại một bản tình ca yêu Hồ, yêu CNXH v.v Trí thức, Sinh Viên cứ thế gân cổ, phùng mang, trợn mắt hô hào tư duy khoa học, tiên tiến, bằng khen..v.v. Chỉ tội cho Bác nông dân, đuợc Đảng cho mướn dài hạn hai sào ruộng, lại tưởng Đảng cho luôn làm chủ, nên giơ nắm đấm lên dọa Mỹ, doạ đám "diễn biến hoà bình", dọa những vị đối kháng rằng đứa nào đụng đến Đảng , Ông đánh bỏ mẹ!!! Ông Hà Sĩ Phu quả chuẩn xác khi nhận định Hà Nội là thủ đô của ngụy biện. Có lẽ cũng chính vì nó là thủ đô của loại quân tử sờ bằng hai tay.....Cả dân tộc mắc chứng Ngụy Biện nặng...!!!
Xin mở ngoặc một cái ở đây để hỏi các sinh viên ưu tú, trí tuệ Việt Nam rằng cụm từ Diễn Biến Hoà Bình, soi từng chữ, có chữ nào mang ý nghĩa xấu xa, ác độc phá hoại đâu? Mà sao cứ nói đến là các cô, các cậu sợ rúm người lại thế chứ! Diễn Biến là thay đổi, Hoà Bình là không náo loạn, chiến tranh đổ máu! Vậy sai ở chỗ nào? Nguy hiểm ỏ chỗ nào? Nếu không muốn nói nó là ước vọng phương tiện của toàn nhân loại thế gìói mới đúng. Mọi người cần thay đổi, xã hội cần thay đổi, diễn biến trong hoà bình không đổ máu, loạn lạc!!! Hãy động não đi các cô, các cậu rường cột của Dân Tộc, tương lai của đất nước! Đừng vội vã hót như sáo, nhu vẹt theo sau những thằng thầy, con cô thiếu lương tâm, hèn mạt nhân cách. Hãy tư duy khoa học và đúng đắn..
Tất cả rất khoa học và thuận lý. Như thế mới nói tư duy có bóng tối, và hình như ông Phạm Công Thiện, lần nào đó có nói tư tuởng có hố thẳm...Vậy cả dân tộc nằm trong hố thẳm.. Nguyễn Gia Kiểng thật đáng ghét! Dám bảo chúng ông phải ăn năn à? Thằng cha này láo lếu thật! Dân tộc đang tiến nhanh, tiến mạnh, trí tuệ, khoa học thế thì ăn năn cái khoản nào??? Chúng Nó phải ăn năn, chứ Chúng Ông không cần! Lại cái thói vơ đũa cả nắm!!!
Cái hố thẳm tự nó đã đành, cái bóng tối tự nó là bản sinh đã rõ. Người "tư duy" còn đào thêm sâu, thay vì vận động để trèo lên, thay vì chịu ma sát, đụng chạm, tranh nhau xoay vần để toả sáng. Thì những lập luận trẻ con thi nhau gào lên giữa thời buổi văn minh của nhân loại đang bước vào thế kỷ thứ 21:
-Để có Dân Chủ các nước tiên tìến đã trải qua nhìều giai đoạn, dân chủ quí tộc, một đảng cầm quyền. Cho nên Ta muốn Dân Chủ như Mỹ, như Pháp v.v Cũng nên kinh qua lại những chặng đường bóc lột và "dân chủ quí tộc" kiểu Athens, như Westminter của Anh, và lấy một đảng làm chuyển tiếp cho đúng tuần tự khoa học. Như thế nó mới vũng chãi. Nghe lập luận nó chắc nịch!
Một chú nhỏ sinh viên vi tính Bách Khoa chắc không thể chấp nhận cái luận cứ rằng để có trình độ điện toán thông tin hôm nay, phưong Tây đã phải trải qua từng bước với dàn IBM lọc cạch và đến con xử lý 8086. Vậy ta cũng phải đi từ đó chớ vội nhẩy vào Pentium không được đâu, nó loạn ra mất ổn định!!! Máy bay nên đi cánh quạt trước đã, bay phản lực Boeing nó không ổn định v.v.
Đánh Rắm qua cửa nhà Sấm.
Mấy năm gần đây nền tư duy (chưa phải tư tưởng) Việt Nam lại khởi sắc với cuộc hành trình "mới", đầy nghịch lý. Nó lại quay về với căn bản nhận định phê bình học thuyết "Ma-ác". Mới được một tí là có thêm tư tưởng Hồ Chí Minh, dù chính Hồ cũng đã chối bai bải rằng ông không có tư tưởng gì, như Không Tử chối Trung Dung bất Khả Năng, mà người ta cứ gán cho ông ấy.
Quay lại với "giáo Mác" cũng được, nhưng không cần dài. Dù chính bản thân Mác đã là một hành trình... chưa đến. Từ cậu Mác trẻ chưa biết gì về vô sản. Cái cậu tiến sĩ triết học mới ngoài đôi mươi còn hăng say vói chủ thuyết dân túy, chưa đủ lực lật ngược hệ thống "ý- niệm luận" của Hegel để tạo nên Duy Vật Biện Chứng như lúc về "già". Cái Duy Vật Sử Quan, và Biện Chứng ấy đã thể nghiệm trên gần nửa thế gìới với hàng triệu nhân mạng, bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu là nền văn hoá tưởng tiêu tan. Mác đã đi và cuộc đời sóng gió của Ông đầy cay đắng và nghịch lý. Phải công bằng mà nói ông can đảm thể nghiệm tư duy của mình để rồi phải trốn nhủi lung tung. Qua Anh nhưng lại nắm gấu áo vành "trôn" của quí tộc để đủ lực viết Tư Bản luận, viết về vô sản. một nghịch lý nhỏ không quan trọng. Cái quan trọng là hệ thống khoa học tam đoạn luận để suy ra sức mạnh của Công Nhân: Gía trị lao động thặng dư.
No comments:
Post a Comment