Vào ngày 28 tháng 10- năm 2013, một vụ nổ ngay tại Thiên An Môn, bộ mặt chính của Trung Quốc Ổn Định Phát Triển hiện đại làm chấn động dư luận trong và ngoài nước Trung Quốc. Theo tin chính qui từ Tân Hoa Xã Bắc Kinh, thì vụ nổ bom này do tổ chức "khủng bố" Độc Lập Đông Turkestan" ( Hồi Giáo East Turkestan Islamic Movement (ETIM)), một tổ chức của nhũng sắc dân Hồi bị các đế quốc Nga, Hoa chiếm đóng cai trị, hiện nay đã bị sát nhập. Tổ chức này bị Mỹ, Nga, Pakistan và TQ đặt vào danh sách "khủng bố. Theo tin chính qui của nhà nước TQ thì vụ nổ được tiến hành bằng một chiếc xe tải nhỏ, mang bảng số Tân Cương (vùng hồi giáo tây bắc TQ) và trong xe có biểu ngữ tài liệu ly khai chống TQ của thủ phạm nhóm ETIM.
Phía báo chí chính qui Âu Mỹ, Anh Úc, đưa tin với sự cầm chừng rằng đây có thể là hành động tuyệt vọng chống trả của cư dân Tân Cương bị dân Hán áp bức- và đăng tải lời tuyên bố của nhóm Hồi Tân Cương luu vong không thừa nhận vụ nổ này là do nhóm họ thực hiện!
Ta hãy xét cẩn trọng từng điểm của sự kiện trong bối cảnh của vấn đề chính trị cận đại.
Thứ nhất cần cẩn trọng trong danh từ "khủng bố". Người Việt và dư luận đúng đắn không thể gọi Phạm Hồng Thái là tên khủng bố đã ném tạc đạn vào bàn tiệc của Pháp, Âu Mỹ và Nhật tại Quảng Châu năm 1924 nhằm giết tên toàn quyền thực dân Merlain. Nhưng Pháp và đồng minh của nó có nhu cầu phải gọi Phạm Hồng Thái và những người bị trị phản kháng là "khủng bố" đó là quyền lợi chính trị, dù bất nhân của họ. Như Anh quốc từng gọi đám Washington, Jefferson v.v là "khủng bố".
<= Hình Tên "Khủng Bố"Phạm Hồng Thái- của phong trào Việt Nam Độc Lập Tự Trị - đã "hèn nhát man rợ" nổ bom giết người Pháp "văn minh" giữa bữa tiêc an bình vui vẻ -năm 1924 tại Quảng Châu- TQ!
Dư luận Âu Mỹ thời thế chiến không thể gọi những người Pháp, Do Thái nổ bom các nơi sinh hoạt tiệc tùng của Đức Quốc Xã chiếm đóng là "khủng bố".
Cùng một lý do, chúng ta không thể gọi những người Palestines bị Do Thái chiếm đóng cướp đất, phá nhà, bắt bớ tra tấn, cô lập họ là "khủng bố" khi họ phải tận dụng mọi khả năng nhỏ bé để chống trả kẻ cướp đất nước và thống trị họ!
Không thể gọi những người Tây Tạng, Tân Cương, Mông Cổ là những tên khủng bố khi họ tìm cách chống trả một lực lượng Hán Tầu hùng mạnh chiếm đóng đối xử tàn bạo bất nhân với họ hàng bao năm qua.
Tất cả những người NÔ LỆ BỊ TRỊ, ĐỀU CÓ QUYỀN ĐÒI HỎI ĐUỢC LY KHAI ĐỘC LẬP và PHẢN KHÁNG BẰNG VŨ LỰC chống lại SỰ CAI TRỊ TÀN BẠO ÁP ĐẶT LÊN HỌ.
Như vậy, nếu quả đúng như thông tin chính qui của TQ, thì hành động của họ chính đáng như Phạm Hồng Thái, Tôn Dật Tiên đối với Pháp, Nhật; như Washington đối với Anh Quốc; như Do Thái, Pháp đối với Đức Quốc Xã; như Palestine đối với Israel v.v
Tuy nhiên vấn đề không đơn giản như tin CHÍNH QUI đăng tải. Ta phải xét tất cả những chi tiết theo bối cảnh và tác động liên quan.
1- Theo cáo buộc với những chi tiết của nhà nước TQ đưa ra là nhóm Hồi Giáo Ly Khai có vẻ KHÔNG ĐỨNG VỮNG.
A- Thứ nhất, An ninh TQ dày kinh nghiệm và thường trực bám sát nhóm Ly Khai này như "một mối đe dọa quốc gia thường trực" trong bao năm qua, thì một lực lượng an ninh đông đảo dày đặc và thường trực ở ngay "trái tim của tổ quốc Hán" không thể bỏ qua một chiếc xe tải dù nhò (Jeep) có bảng số "tình nghi Tân Cương" với 3 "thổ dân Hồi" ngồi chình ình trong xe.
B- Chiếc xe phát nổ bốc cháy rụi, nhưng, vì lý do gì văn bản biểu ngữ còn "sống sót nguyên trạng như trường hợp cái Hộ Chiếu của khủng bố sống sót nguyên vẹn khi cả hai tòa nhà WTC- và gần sinh mạng 3 ngàn người, 2 xác máy bay cháy nát vụn thành bụi trong vụ 911!!!
C- Nếu nhóm Hồi Ly Khai thật sự là tác giả vụ nổ - thì họ chắc chắn đã lên tiếng thừa nhận ngay sau vụ nổ THÀNH CÔNG, vì đây là THÀNH QUẢ LỚN LAO CỦA HỌ! Họ phải hãnh diện thừa nhận, như họ từng đối mặt nổi loạn chiến đấu trực diện với quân đội công an Hán ngay tại Tân Cương từ bao năm qua cho đến hôm nay . Họ không có nhu cầu "sợ hãi" dấu tên, dấu hành động. Họ có nhu cầu gây tiếng vang và tuyên bố đạt thành quả, nêu yêu sách, như những tổ chức Việt Nam thời đấu tranh thực dân đòi tự trị độc lập.
Như vậy sự kiện khả tín nhất là TUYÊN BỐ CHÍNH THỨC của chính nhóm Hồi Ly Khai Tân Cương không thừa nhận việc làm này vì thật sự họ không làm. Nếu họ chủ trương làm họ đã chính thức thừa nhận để KHOE và TẠO THANH THẾ UY TÍN cho CAO TRÀO trong dân chúng của họ. Họ là tổ chức lớn có mục tiêu CÔNG KHAI RẤT LỚN LÂU DÀI: chống TQ thành lập MỘT QUỐC GIA ĐÔNG TURKISTAN độc lập (xem bản đồ), MÀ LẠI THI HÀNH RỒI KHÔNG THỪA NHẬN thì họ thi hành để làm gì? Đạt mục đích gì? Điều này cho thấy rõ VỤ NỔ NHỎ này không phải là tác phẩm của Hồi Giáo Ly Khai Tân Cương. Như thế, chỉ còn lại hai giả thuyết mà thôi.
2- Giả thuyết Âu Mỹ dùng đặc vụ giả trang phá rối Hoa (Nga:)
Giả thuyết này được các nhóm phân tích như Boiling Frog của Sibel Edmond nâng cao. Với luận điểm rằng Các nhóm đối kháng Hồi Giáo cho đến nay thường do chính Âu Mỹ thành lập hoặc bị nhân danh lạm dụng tên tuổi bởi CIA Mỹ và MOSSAD của Do Thái -để gây lũng đoạn những xã hội quốc gia đối lập với Âu Mỹ. Như trường hợp CIA tạo dựng Al Qaeda Taliban để chống Nga, lật đổ chế độ thân Nga ở A Phú Hãn thập niên 1980s; và hiện nay chính thức ủng hộ Hồi Giáo Cực Đoan Al Qaeda tiếp tế để quấy phá Nga, lật đổ chế dộ tại Syria. CIA và Mossad từng giúp các nhóm nhân danh "ly khai Chechen" nhân lực, tiền bạc, vũ khí huấn luyện quân sự để gây bất ổn khó khăn cho Nga.
Trong trường hợp này, theo "dư luận" Âu Mỹ có vẻ "bênh vực thiện cảm" với thủ phạm vụ nổ Thiên An Môn này khiến TQ phải lên tiếng phản đối, cho thấy khả năng Âu Mỹ chủ trì không thể bỏ qua, khi chúng ta đã chứng kiến bàn tay của Âu Mỹ qua CIA, Mossad đã từng nhúng vào Iran, Afganistan, Lybia và hiện nay là Syria. Nhưng tình hình hợp tác của TQ với Âu Mỹ cho đến nay rất tốt đẹp thuận lợi cho Âu Mỹ, khác hẳn Nga đối đầu Âu Mỹ rõ rệt, cho thấy giả thuyết này sác xuất ít.
3- Giả thuyết thứ 3 THỦ ĐOẠN GIẢ ĐỊCH.(False Flag)
Theo Nhân Chủ, là hợp lý hơn: Chúng tôi cho rằng chính nhà nước Trung Quốc đã học bài học "Giả Địch" của Âu Mỹ và đang thực hiện để đe dọa quần chúng và tăng cường quyền lực nhà nước nhằm chính dáng hóa việc dùng phương tiện bạo lực như thời Sinh Viên Thiên An Môn, trong tình hình dân trí Trung quốc đang thay đổi- đặc biệt trong bối cảnh tương tranh quyền lực nội bộ sau vụ Bác Hy Lai- với nền kinh tế đang có mầm suy thoái của TQ,- nhất là dùng "nguy cơ bùng nổ" của các vùng chiếm đóng tân Cưong, Nội Mông và Tây Tạng làm lý cớ qui tội bất cứ mầm đối kháng đòi dân chủ và cải cách nào của chính người Trung Quốc (như Sinh Viên Thiên An Môn và Ai Wei Wei), cũng như thực hiện ĐÀN ÁP MẠNH BẠO HƠN những nhóm người bị trị này một cách "chính đáng hơn!
Giả thuyết này cao nhất, vì những "đọc ngược" từ chính thông tin của nhà nước TQ. An ninh TQ vội vã chỉ tay ngay thủ phạm, mà lẽ ra KHÔNG CẦN vì nếu đúng là của PHONG TRÀO LY KHAI thì họ chẳng cấn né tránh, mà còn ra tuyên bố sau vụ nổ với những lời lẽ lên án TQ và những yêu sách độc lập của họ!
Những chi tiết về thủ phạm quá phi lý và mâu thuẫn với những sự kiện an ninh và kinh nghiệm thường trực của guồng máy an ninh khổng lồ quốc gia TQ đối với sự đe dọa thường trực nội loạn ly khai từ Tân Cương, Tây tạng và Nội Mông! Nhưng chiếc Xe tải nhỏ- jeep- mang biển số Tân Cương với 3 "thổ dân tân cương" bít bùng khơi khơi KHÔNG BỊ TÌNH NGHI- PHÁT HIỆN đi vào sát giữa quảng trường dầy đặc an ninh chìm nổi của TQ trang bị máy móc kỹ thuật học từ Âu Mỹ.
Sau vụ nổ với chiếc xe bốc cháy bùng bùngg, nhưng... biều ngữ kêu gọi LY KHAI chống TRUNG QUỐC và giấy tở trong xe còn y nguyên- ra vẻ CÔNG KHAI THỪA NHẬN và THÁCH THỨC- nhưng lãnh đạo tồ chức Ly Khai này lại khăng khăng đi ngược "nguyện vọng" của chiến sĩ kháng chiến tử đạo LÊN TIẾNG BÁC BỎ KHÔNG THỪA NHẬN VIỆC LÀM VỤ NỔ này!?!
Sự phi lý gần rập khuôn với câu chuyện chính qui 19 tên Hồi Giáo qua mặt 15 cơ quan an ninh quốc gia khổng lồ của Mỹ đánh sập WTC-911 với tấm Hộ chiếu còn nguyên sau đám cháy vụn của 2 tòa nhà kiên cố, xác của cả 2 chiếc máy bay, với gần 3 ngàn sinh mạng cháy thành tro bụi. Và chính Osama Bin Laden lãnh đạo Alqaeda, cũng ngay sau vụ 911, đã công khai bác bỏ không thừa nhận dính líu đến vụ 911- mà lẽ ra phải hãnh diện nhận nó vì đó chính là thành quả chống Mỹ vĩ đại có một không hai, chưa có bất kỳ kẻ thù nào của Mỹ thực hiện được, kể cả Nhật và vụ Trân Châu Cảng!!! Osama Bin Laden sợ Mỹ nên né tránh chối bỏ chăng?
TQ tạo sự kiện "nho nhỏ" này so ra khôn ngoan hơn và còn rẻ hơn 911 của Mỹ rất nhiều. Nhưng kết quả lớn hơn trong nhu cầu của TQ-. Trung Quốc đang sẵn có nền cai trị bạo lực và nền dân trí còn "thuần" chủ nghĩa dân tộc hơn Mỹ, nên không cần đến cỡ 911.
Tuy nhiên từ ngày mở cửa, dân TQ đã có hơi khác, có Ai Wei Wei, có đối kháng dân sự mạnh mẽ, có Hồng Kông v.v . nên việc vừa xiển dương CHỦ NGHĨA QUỐC GIA DÂN TỘC ĐẠI HÁN, bài ngoại, vừa đàn áp bằng bạo lực bên trong các mầm chống đối, TQ cần lý cớ "chính đáng" và hợp với "Âu Mỹ" hơn là tự tiện bất chấp như thời cô lập của Mao- Vì thế chỉ cần vấy tội cho Hồi Giáo Ly Khai một lý cớ, một kẻ thù chung với Âu Mỹ hiện nay, như vậy khi đàn áp bằng bạo lực ÁP LỰC PHẢN ỨNG DƯ LUẬN QUỐC TẾ sẽ NHẸ HẲN hơn là mang tiếng "đàn áp dân chủ", mặc dù TQ cũng chẳng quan tâm "dân chủ dân chéo" gì!
Dù như thế nào đi nữa, việc nhà nước của đảng CSTQ chiếm đóng và cai trị bạo ngược và tạo bất bình đẳng giữa dân "Hán" và các sắc dân Mông Hồi Tạng, tự nó đã là mầm họa không thể né tránh.
Tất cả những người bị áp bức đều có quyền đối kháng và đòi độc lập tự do bằng tất cả những phương tiện họ sẵn có. Việc đàn áp bạo lực và chiếm đóng tự nó đã sai trái. Cho nên dù có thật sự là do người Hồi Tân Cương thi hành, thì cái lỗi là chính người Hán đã dung túng cho chính phủ nhà nước và quân đội của họ vi phạm tội ác trên đầu người tân Cương, và họ phải gánh hậu quả.
Cũng như người Pháp không thể lên án hay trách cứ Phạm Hồng Thái hay người Việt và người dân Đông Dương trong tình trạng bị trị- khi chính họ dung túng cho nhà nước quân đội của họ chiếm đóng cai trị bạo ngược nhũng dân tộc này trong thời thực dân.
Người Âu Mỹ Anh Úc hôm nay cũng vậy. Nếu như xứ sở của Âu Mỹ, Anh Úc họ, hay nói thẳng ra, nếu như bản thân và gia đình của Người Viết đây là Công Dân Úc, nếu có bị "ăn đạn" hay nổ máy bay do người Hồi Trung Đông gây ra, thì chính Người Viết sẽ phải gánh chịu, không thể nói Tôi vô can, và lên án những người Hồi Trung Đông này là hèn nhát man rợ ác độc- vì chính Tôi và gia đình tôi đã không nỗ lực lên án hay ngăn cản được nhà nước quân đội Úc của chúng tôi làm tay sai cho nhà nước Mỹ vi phạm tội ác đối với những người dân của xứ sở này. Những dân tộc ở xứ sở này, Họ có quyền đối kháng bằng chính bạo lực tàn ác mà chính phủ quân đội chúng tôi đã và đang tiếp tục dùng để tàn sát phá hoại nhà cửa và áp đặt khống trị lên đời sống của họ cho đến nay!
Không ai trên cõi đời này, kể cả gã Thượng Đế nếu hiện hữu, có quyền ngăn cản một nạn nhân của bạo ngược cai trị, cái quyền vùng vẫy đánh trả để vượt thoát để đạt tự do độc lập- không ai có quyền đòi hỏi buộc nạn nhân của chiếm đóng bạo ngược tàn sát khống trị phá hoại phải ngồi yên chịu trận- trong khi mặc nhiên để cho kẻ đàn áp cai trị bạo ngược cứ tung hoành ngang nhiên xúc phạm nạn nhân.
Ngay con vật dù nhỏ bé như ong, kiến, khi bị tấn công phá phách hang ổ cư trú, chúng còn phản kháng tấn công ngược lại cho đến chết, huống hồ là con người có tư duy tự do và tự chủ!
Chỉ có những kẻ thiếu lương tâm và sự lương thiện tối thiểu mới không muốn nhìn ra điều công lý căn bản này!
NKPTC
===========================
East Turkestan Islamic Movement (ETIM):
East Turkestan Islamic Movement (ETIM):
China Paper: ‘CNN Way Out of Line’ Over Tiananmen Attack
Questioning of Beijing's official line provokes outrage from the Chinese Communist Party–linked daily 11Global Times
Terrorists, freedom fighters or desperate individuals? In the wake of a fiery vehicular attack on Beijing’s Tiananmen Square on Monday, Oct. 28, the Global Times, a Chinese Communist Party–linked newspaper, criticized CNN for running an opinion piece on its website that questioned the official claim that Muslim Uighur “terrorists” had masterminded the assault.
The attack killed five (the three occupants of the jeep and two tourists) and injured 40.
“CNN is way out of line this time,” opined the Nov. 4 Global Times editorial, referring to the CNN piece headlined “Tiananmen crash: Terrorism or cry of desperation?” and authored by Sean Roberts, a George Washington University professor who studies the Turkic Uighur ethnic group.
“It is of a vile nature to present such a view at [sic] the mainstream media,” the Global Times said.
After a near news blackout on the attack at the symbolic heart of the Chinese nation, the country’s security czar said on Nov. 1 that the violence was masterminded by the East Turkestan Islamic Movement, which the U.S. designated as a terrorist organization more than a decade ago. Chinese police have said they found signs with “radical extremist” words in the jeep, which had Xinjiang plates — although how those banners survived the flames that burned out the jeep is one of the many mysteries still surrounding the case.
(MORE: China Government: A Deadly Fireball in Tiananmen Is No Big Deal)
East Turkestan is the name used by Uighurs for their homeland, which is known in Chinese as Xinjiang. Uighur separatists claim the region, the largest of the Chinese provinces, was briefly independent from China early last century. Several deadly attacks have been blamed on Uighurs in the past, including a pair of 2008 strikes in the Silk Road oasis of Kashgar and a 1997 bus bombing in Beijing. Four years ago, riots between Uighurs and China’s ethnic Han majority claimed some 200 lives in Xinjiang’s capital, Urumqi.
Roberts says that Beijing’s “lack of transparency historically” over the conviction of Uighurs on charges of political violence is a good enough reason to doubt “the characterization of [last] Monday’s events.”
His article traced the ways in which Uighurs have been repressed in Xinjiang, ranging from limits on religious and cultural expression to their being overwhelmed by a flood of ethnic Han migrants, who tend to snap up the most lucrative jobs. “One feels compelled to question whether Monday’s alleged attack was a well-prepared terrorist act or a hastily assembled cry of desperation from a people on the extreme margins of the Chinese state’s monstrous development machine,” wrote Roberts.
Countered the Global Times: “Those involved in suicide terror attacks all have their own desperation and animosity, no matter if Al Qaeda members who attacked the West or Palestinian suicide bombers in Israel.”
This wasn’t the first time CNN has been subject to Chinese criticism. In 2008, as violence erupted between Tibetans and Han, CNN published a photo on its website that critics said presented a cropped, incomplete picture of the rioting. Although far more Tibetans than Han died during the days of bloodshed, some Chinese felt that CNN and other Western media focused too heavily on anti-Tibetan assaults, as opposed to anti-Han attacks. A website called Anti-CNN.com was established, defending China’s rule over Tibet and pointing out instances of racial discord in the West. (The nationalist website, which later changed its name, has succumbed to infighting and financial woes, according to the Economist.)
The Nov. 4 Global Times editorial sounded similar outrage. “By publishing an ill-intentioned commentary, CNN lost its reputation among Chinese readers as well as jeopardizing the image of the U.S.,” it said.
Read more: China Paper: 'CNN Way Out of Line' Over Tiananmen Square Attack
Australian death squads in Afghanistan
By Hamish Chitts
Last month the Melbourne Age revealed that members of the Australian Defence Force (ADF) had covered up the killing and wounding of civilians in Afghanistan by Australian Special Air Service (SAS) troops. In the same month, The Australian newspaper proudly reported the use of SAS patrols as death squads carrying out assassinations in Afghanistan.
In July 2006, near Tarin Kowt in Uruzgan province, Abdul Baqi was driving with members of his family when their car was fired upon. Baqi was killed, his wife blinded and their daughter so badly injured she later had a leg amputated. His son, a niece and a nephew were also injured. Afghan MP Haji Abdul Khaliq, who is related to the victims of the attack, told the May 11 Age he was convinced Australian soldiers were responsible. Khaliq said: “We asked the governor and police chief who made the investigation. They said that they were Australians [who had fired at the car]. They did not give any sign to stop. And my car’s windows were not dark. Inside the car was visible.” He said none of the Australian soldiers helped the injured. “They didn’t even give them a bottle of water and they didn’t even take them to hospital.”
ADF chief Angus Houston told an Australian parliamentary hearing in early 2007 that an investigation had found no substance to the allegations that Australian troops were involved in the shooting. An ADF spokesperson told The Age that Khaliq’s claims did “not correspond to coalition patrol reporting”. This contradicts the evidence ADF investigators found — that a SAS patrol was nearby when Baqi’s car was attacked and reported a “contact” (meaning they’d fired their weapons) in the same area where the car was hit. At the time, the SAS patrol believed taxis were ferrying Afghan resistance fighters in the area. Abdul Hakim Monib, the former governor of the area, told reporters that a senior ADF officer had told him Australians were responsible. “They expressed their sorrow for the incident and they said, ‘We thought they were the enemy.’ They said it was a mistake and we are upset about it”, said Monib.
Prior to the 2003 invasion of Iraq, the US and Australian governments used the supposed existence of weapons of mass destruction in Iraq to justify the invasion. When they could no longer hide the fact that these weapons did not exist, these same governments called this “a failure of military intelligence” and blamed their intelligence agencies for not giving them the correct information. In reality, it was known even at the lowest levels of Australia’s spy organisations that there were no weapons of mass destruction. When the truth came out, the politicians were ably assisted in covering up the fact that they had lied to a few senior intelligence officials, who took the blame for deceiving the public and resigned — taking decent payouts and still able to pursue lucrative consulting contracts with private military and security corporations.
The Department of Defence has yet to release the findings of two inquiries into allegations Australian troops were responsible for the deaths of Afghan civilians this year. In January, an Australian military operation allegedly left four civilians dead. Five children were killed in an incident involving Australian troops in February. No doubt investigators will find there is no substance to these allegations as well.
The Phoenix program officially ran from 1967 to 1972, but the US and its allies in Vietnam employed similar tactics before and after these dates. Through infiltration, detention, terrorism and assassination, the program was designed to “neutralise” the civilian infrastructure supporting the National Liberation Front (NLF) of South Vietnam. The program used small special forces units, including the Australian SAS, for the systematic murder of Vietnamese civilians suspected of supporting the NLF. Men, women and children who were family members of an alleged NLF leader were massacred. Between 20,000 and 70,000 people were murdered, and tens of thousands more were detained and tortured.
The US military and CIA also used these methods in Latin America throughout the 1970s and ’80s and up to the present day. US-funded and trained death squads have propped up brutal and unpopular pro-US governments in Chile, El Salvador, Guatemala, Honduras and Nicaragua. In Colombia they continue to operate, murdering union officials and anyone considered a left-wing leader. Today Washington uses death squads in an attempt to destabilise the leftist government of Bolivia and the revolutionary government of Venezuela.
Washington has also used death squads in Iraq since 2003. In a report by Rafael Epstein for the ABC Lateline program in November 2008, Australian Major General Jim Molan admitted to overseeing assassinations of suspected resistance supporters. In 2004 Molan was chief of operations, coordinating all of the occupation forces in Iraq. He said:“I conducted these kind of operations every day of the week for the year that I spent in Iraq. We go to extraordinary lengths to try to get it right. But in a war, things don’t always go the way you want them to go and unfortunate accidents, incidents, do happen.”
In November 2007, the SAS killed three men, two women and a child during an assault on an alleged insurgent house. The alleged insurgent was not there. Last September, the SAS was ordered to assassinate someone identified as “Musket”. Pro-government villagers thought the approaching Australian troops were resistance fighters; the Australians thought the villagers were resistance fighters and in the ensuing gunfight mistakenly shot dead a district governor, Rozi Khan, and another man and wounded five others. An Australian investigation found: “The forensic evidence is not available to definitively attribute responsibility for Rozi Khan’s death.” During March and April this year, the SAS reportedly carried out a major operation in parts of Helmand province that resulted in the deaths of 80 alleged Taliban fighters. In at least one case, it called in US air strikes on a civilian house where a resistance commander was allegedly making a last stand.
The use of Australian SAS troops as death squads that originate in the US Phoenix program should disgust all working people, including soldiers involved in Operation Peeler. The fact that these operations continue under Rudd and US President Barack Obama should shatter any illusions that these politicians are any different from Howard and Bush. There is no real difference between the policies of the leading capitalist politicians in Australia and the US; they all serve the interests of imperialist capitalism, with its drive to dominate the natural and human resources of the Third World.
[Hamish Chitts is a member of the Revolutionary Socialist Party and one of the founders of Stand Fast — veterans and service people against the wars in Iraq and Afghanistan. For information about Stand Fast visit www.stand-fast.webs.com or phone 0401 586 923.]
Last month the Melbourne Age revealed that members of the Australian Defence Force (ADF) had covered up the killing and wounding of civilians in Afghanistan by Australian Special Air Service (SAS) troops. In the same month, The Australian newspaper proudly reported the use of SAS patrols as death squads carrying out assassinations in Afghanistan.
In July 2006, near Tarin Kowt in Uruzgan province, Abdul Baqi was driving with members of his family when their car was fired upon. Baqi was killed, his wife blinded and their daughter so badly injured she later had a leg amputated. His son, a niece and a nephew were also injured. Afghan MP Haji Abdul Khaliq, who is related to the victims of the attack, told the May 11 Age he was convinced Australian soldiers were responsible. Khaliq said: “We asked the governor and police chief who made the investigation. They said that they were Australians [who had fired at the car]. They did not give any sign to stop. And my car’s windows were not dark. Inside the car was visible.” He said none of the Australian soldiers helped the injured. “They didn’t even give them a bottle of water and they didn’t even take them to hospital.”
ADF chief Angus Houston told an Australian parliamentary hearing in early 2007 that an investigation had found no substance to the allegations that Australian troops were involved in the shooting. An ADF spokesperson told The Age that Khaliq’s claims did “not correspond to coalition patrol reporting”. This contradicts the evidence ADF investigators found — that a SAS patrol was nearby when Baqi’s car was attacked and reported a “contact” (meaning they’d fired their weapons) in the same area where the car was hit. At the time, the SAS patrol believed taxis were ferrying Afghan resistance fighters in the area. Abdul Hakim Monib, the former governor of the area, told reporters that a senior ADF officer had told him Australians were responsible. “They expressed their sorrow for the incident and they said, ‘We thought they were the enemy.’ They said it was a mistake and we are upset about it”, said Monib.
Plausible deniability?
The Age reported that it was “almost certain” the information about Australian troops having attacked the Baqi family was not passed on to Houston before he gave his testimony to the parliamentary committee. However, it is unlikely that relatively low-ranking ADF investigators, upon finding that Australian troops may have killed and maimed the family of an Afghan MP, would decide not to inform the officials in Canberra. It is more likely that the Australian government tried to conceal the fact that Australian operations had resulted in the slaughter of innocent civilians. Prime Minister Kevin Rudd has refused calls to hold an independent investigation and has asked Houston to set up an investigation of the original investigation, whose correct findings never saw the light of day.Prior to the 2003 invasion of Iraq, the US and Australian governments used the supposed existence of weapons of mass destruction in Iraq to justify the invasion. When they could no longer hide the fact that these weapons did not exist, these same governments called this “a failure of military intelligence” and blamed their intelligence agencies for not giving them the correct information. In reality, it was known even at the lowest levels of Australia’s spy organisations that there were no weapons of mass destruction. When the truth came out, the politicians were ably assisted in covering up the fact that they had lied to a few senior intelligence officials, who took the blame for deceiving the public and resigned — taking decent payouts and still able to pursue lucrative consulting contracts with private military and security corporations.
The Department of Defence has yet to release the findings of two inquiries into allegations Australian troops were responsible for the deaths of Afghan civilians this year. In January, an Australian military operation allegedly left four civilians dead. Five children were killed in an incident involving Australian troops in February. No doubt investigators will find there is no substance to these allegations as well.
Phoenix program revisited
The May 7 Australian reported that ADF special forces troops had taken part in a “targeted assassination” of a senior Taliban leader, Mullah Noorullah. The report could not say how senior Noorullah was, nor when the assassination took place, but it did say the assassination occurred in Deh Rafshan district in southern Uruzgan, where the Australian Special Operations Task Group is based. The Australian went on to admit: “The SOTG tag is commonly used by [the ADF] as a synonym to describe elite Special Air Service operatives authorised to hunt and kill Taliban leaders in an Afghan variation on the Vietnam-era Phoenix Program.”The Phoenix program officially ran from 1967 to 1972, but the US and its allies in Vietnam employed similar tactics before and after these dates. Through infiltration, detention, terrorism and assassination, the program was designed to “neutralise” the civilian infrastructure supporting the National Liberation Front (NLF) of South Vietnam. The program used small special forces units, including the Australian SAS, for the systematic murder of Vietnamese civilians suspected of supporting the NLF. Men, women and children who were family members of an alleged NLF leader were massacred. Between 20,000 and 70,000 people were murdered, and tens of thousands more were detained and tortured.
The US military and CIA also used these methods in Latin America throughout the 1970s and ’80s and up to the present day. US-funded and trained death squads have propped up brutal and unpopular pro-US governments in Chile, El Salvador, Guatemala, Honduras and Nicaragua. In Colombia they continue to operate, murdering union officials and anyone considered a left-wing leader. Today Washington uses death squads in an attempt to destabilise the leftist government of Bolivia and the revolutionary government of Venezuela.
Washington has also used death squads in Iraq since 2003. In a report by Rafael Epstein for the ABC Lateline program in November 2008, Australian Major General Jim Molan admitted to overseeing assassinations of suspected resistance supporters. In 2004 Molan was chief of operations, coordinating all of the occupation forces in Iraq. He said:“I conducted these kind of operations every day of the week for the year that I spent in Iraq. We go to extraordinary lengths to try to get it right. But in a war, things don’t always go the way you want them to go and unfortunate accidents, incidents, do happen.”
Operation Peeler
Operation Peeler is the name given to the activities of Australian SAS death squads in Afghanistan’s Uruzgan province. According to Australian military documents, its aim is to “disrupt Taliban leadership and Improvised Explosive Device facilitators”. This means night raids on villages, doors kicked in and detention or assignation of people suspected of being part of or supporting the resistance. Those detained face torture at the hands of local and foreign interrogators — the same people behind extraordinary renditions, waterboarding and the Abu Ghraib prisoner abuse.In November 2007, the SAS killed three men, two women and a child during an assault on an alleged insurgent house. The alleged insurgent was not there. Last September, the SAS was ordered to assassinate someone identified as “Musket”. Pro-government villagers thought the approaching Australian troops were resistance fighters; the Australians thought the villagers were resistance fighters and in the ensuing gunfight mistakenly shot dead a district governor, Rozi Khan, and another man and wounded five others. An Australian investigation found: “The forensic evidence is not available to definitively attribute responsibility for Rozi Khan’s death.” During March and April this year, the SAS reportedly carried out a major operation in parts of Helmand province that resulted in the deaths of 80 alleged Taliban fighters. In at least one case, it called in US air strikes on a civilian house where a resistance commander was allegedly making a last stand.
The use of Australian SAS troops as death squads that originate in the US Phoenix program should disgust all working people, including soldiers involved in Operation Peeler. The fact that these operations continue under Rudd and US President Barack Obama should shatter any illusions that these politicians are any different from Howard and Bush. There is no real difference between the policies of the leading capitalist politicians in Australia and the US; they all serve the interests of imperialist capitalism, with its drive to dominate the natural and human resources of the Third World.
[Hamish Chitts is a member of the Revolutionary Socialist Party and one of the founders of Stand Fast — veterans and service people against the wars in Iraq and Afghanistan. For information about Stand Fast visit www.stand-fast.webs.com or phone 0401 586 923.]
No comments:
Post a Comment