Sibel Edmonds Mở Màn Chất Vấn Glenn- Snowden, Chính Đáng Hay là một Mưu Toan đang tiến hành?
Trong tuần qua, có một số sư kiện quan trọng diễn ra có tầm ảnh hưởng lớn và sâu rộng lâu dài đối với tất cả chúng ta, chẳng hạn như những phán quyết có tính cách quốc tế về Cần Sa; tuyên bố của các chính phủ về “biện pháp kiểm soát người sử dụng mạng”; bản tuyên bố qui định những tâm bệnh loạn tâm của hội phân tâm y học MỸ; những biến chuyển của Bitcoin; và cuộc đụng độ trong những nhóm thông tin độc lập khởi đi từ trang Boiling Frogs của Sibel Edmonds với bài viết tấn công nhà báo Glenn GreenWald v.v. Nhân chủ cố gắng trong phạm vi khả năng và thời gian cho phép sẽ tuần tự phân tích để quí độc giả Việt nam, những ai quan tâm sẽ có thêm dữ kiện thông tin và tự có kết luận riêng.
Một trong những biến chuyển quan trọng có tầm mức mà Nhân chủ cho là cần quan tâm trước nhất, đó là cuộc 'đụng độ” giữa Sibel Edmonds và Greenwald.
Để theo dõi công tâm cũng như có những qui kết đúng đắn, chúng ta cần khẳng định một số kiến thức, ý niệm và thuật ngữ, chuyên từ:
I - ĐIỀU KIỆN KHẲNG ĐỊNH
1- Ký giả, hay nhà báo, (journalism-journalist) là từ chung, để chỉ những ai TỰ DẤN THÂN thực hiện QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN bình đẳng, và làm công việc truy cứu thông tin trung thực đến ĐẠI CHÚNG. Nhà báo, ký giả có thể là người được huấn luyện chính qui, hoặc tự học tập; hoặc làm việc độc lập hay được các cơ quan thông tin tuyển dụng. Nhưng KHÔNG NHẤT THIẾT cần PHẢI ĐƯỢC XÁC NHẬN hay CHO PHÉP từ BẤT CỨ AI, bất cứ CƠ QUAN nào mới gọi là "ký giả nhà báo". Quyền Tự Do Ngôn Luận Tư Duy, vạch trần - thông tin sự kiện chính trị xã hội đến Quần Chúng Nhân Dân là QUYỀN, và TRÁCH NHIỆM LIÊN ĐỚI BÌNH ĐẲNG của TẤT CẢ MỌI NGƯỜI, không có biệt lệ hay đặc quyền. Sự phân biệt chỉ là sự cố tình ly gián, phân chia đẳng cấp của Nhà nước chính phủ và những thành phần gian manh phản tiến bộ.
2- Thông tin, dữ kiện, tin tức v.v thuộc CÔNG CHÚNG. Nó không thuộc ĐẶC QUYỀN SỞ HỮU của bất cứ ai, tổ chức hay cơ quan nào. Đặc biệt là những cái gọi là Thông Tin An Ninh Tình Báo, chính là những chi tiết dữ kiện TÀI SẢN ĐỜI TƯ của Công Dân, mà Chính phủ Nhà nước đã RÌNH MÒ, NGHE LÉN, TRỘM CẮP hoặc dùng bạo lực CƯỚP GIỰT từ quần chúng.
3- Dưới MÔ THỨC của ĐỊNH CHẾ NHÀ NƯỚC hôm nay, hầu như không một ai không bị ảnh hưởng chi phối và áp lực từ BẠO QUYỀN của nó NHÂN DANH “AN NINH QUỐC GIA”!
4- Thủ đoạn của NHÀ NƯỚC CHÍNH PHỦ và nhóm BÁO CHÍ CHÍNH QUI, luôn luôn vô lường. Chúng không từ nan bất cứ thủ đoạn nào từ nhỏ đến lớn, dù đê tiện, tàn độc đến mức nào đi nữa. Không thể mặc nhiên coi thường không cân nhắc những khía cạnh “không thể nghĩ đến được” (unthinkable) của sự kiện – Lịch sử cho đến nay đã minh chứng- sự thật về những mưu toan thủ đoạn của nhà nước và chính qui còn “nghịch lý” hơn cả chuyện giả tưởng (truth is stranger than fictions). Cho nên ĐỪNG vội vã khởi đầu CHẤT VẤN những NẠN NHÂN về những HÀNH XỬ KHÁC THƯỜNG của CHÍNH PHỦ NHÀ NƯỚC hay BÁO CHÍ CHÍNH QUI. Muốn biết nên CHẤT VẤN thẳng đến chính phủ nhà nước và báo chí chính qui về những "hành xử" bất thường của họ.
4- Thủ đoạn của NHÀ NƯỚC CHÍNH PHỦ và nhóm BÁO CHÍ CHÍNH QUI, luôn luôn vô lường. Chúng không từ nan bất cứ thủ đoạn nào từ nhỏ đến lớn, dù đê tiện, tàn độc đến mức nào đi nữa. Không thể mặc nhiên coi thường không cân nhắc những khía cạnh “không thể nghĩ đến được” (unthinkable) của sự kiện – Lịch sử cho đến nay đã minh chứng- sự thật về những mưu toan thủ đoạn của nhà nước và chính qui còn “nghịch lý” hơn cả chuyện giả tưởng (truth is stranger than fictions). Cho nên ĐỪNG vội vã khởi đầu CHẤT VẤN những NẠN NHÂN về những HÀNH XỬ KHÁC THƯỜNG của CHÍNH PHỦ NHÀ NƯỚC hay BÁO CHÍ CHÍNH QUI. Muốn biết nên CHẤT VẤN thẳng đến chính phủ nhà nước và báo chí chính qui về những "hành xử" bất thường của họ.
5- Do đó, từ ĐIỂM THỨ BA và thứ Tư (3-4) trên, Mọi nỗ lực VƯỢT THOÁT và TỐ CÁO NHÀ NƯỚC CHÍNH PHỦ đều quan trọng và cần thiết, cần phải được trân trọng bình đẳng trong tính ĐA NGUYÊN DÂN CHỦ, cũng như CẦN HIỂU THÂM CẢM những khó khăn mà họ đang chèo chống từ áp lực thường trực của ĐỊNH CHẾ NHÀ NƯỚC dù họ đang ở bất cứ nơi nào trên quả địa cầu này.
6- Chất vấn chính đáng trong tư thế báo chí điều tra với người tố cáo với tội phạm đã được xác định để tìm hiểu nội tình xa hơn, rất chính đáng- Nhưng khác với hành động hỏi cung hàm ý buộc tội người tố cáo, trong khi bỏ lơi kẻ tội phạm- chính là hành động gián tiếp ĐANG THÁO GỠ GIẢM TỘI, BAO CHE cho kẻ phạm tội.
7- Việc CHẤT VẤN lẫn nhau TRONG NHU CẦU LÀM SÁNG TỎ những vấn đề liên quan CÔNG CHÚNG là CHÍNH ĐÁNG và CẦN THIẾT khi ĐÃ CÂN NHẮC ĐỦ các ĐIỀU KIỆN KHẲNG ĐỊNH TRÊN.
7- Việc CHẤT VẤN lẫn nhau TRONG NHU CẦU LÀM SÁNG TỎ những vấn đề liên quan CÔNG CHÚNG là CHÍNH ĐÁNG và CẦN THIẾT khi ĐÃ CÂN NHẮC ĐỦ các ĐIỀU KIỆN KHẲNG ĐỊNH TRÊN.
II - SỰ KIỆN:
Chúng ta đều biết Sibel Edmonds là một công dân tố cáo FBI sau vụ 911, có những nỗ lực thông tin theo kinh nghiệm và hiểu biết của cô ta và các cộng sự viên của Boiling Frogs, rất đáng trân trọng về giá trị đích thực của những thông tin Boiling Frogs trình bày.
1- Chúng ta cũng biết ký giả Greenwald, người đã cùng ký giả Poitras, Sarah Harrison trợ lực Edward Snowden trong cuộc tố cáo lớn nhất, sâu rộng nhất và quan trọng nhất với chứng liệu cụ thể nhất từ trước đến nay. Và Greenwald đã chứng tỏ bản lãnh cũng như chủ trương trong sáng và nhất quán trong nhiều cuộc tấn công trực tiếp của nhóm chính qui. Cho đến nay, chỉ có Greenwald từng đối diện trực tiếp với thế lực nhà nước, báo chí chính qui và bẽ gẫy từng lập luận cũng như từng cáo buộc của họ về sự kiên Snowden-NSA.
Nói cách khác, Greenwald là cái gai châm độc mạnh nhất, một cách chính thức và chính qui, vào chính phủ và đám chính qui, và vững chãi nhất trên diễn đàn công khai của chính nền báo chí chính qui. Tức là Greenwald đã đánh bại chúng NGAY TRÊN SÂN NHÀ của CHÚNG. Chứ không như các trang độc lập khác bị giới hạn trong lãnh vực đối chất với CHÍNH QUI!
A- Hiện nay, chỉ có Greenwlad và Poitras là đang nắm tổng số hồ sơ Snowden trao giữ, gồm khoảng 50,000 trang điện toán, chứa trên 1 triệu rưỡi thông tin, những thông tin mà cho đến nay, chính NSA “thú nhận” là CŨNG KHÔNG NẮM RÕ HẾT ĐƯỢC là NHỮNG LOẠI NÀO, BAO NHIÊU!
B- Sau biến cố An ninh Anh quốc tấn công Greenwald và tòa báo The Guardian, Greenwald từ nhiệm để cùng Poitras, Jeremy Scahill, hợp tác với tài phiệt Ebay thành lập một cơ quan ngôn luận đều tra riêng, tổn phí hàng chục triệu mỹ kim. Hợp tác này có liên quan đến những công ty khác như Paypal v.v Những đại công ty đương nhiên có dính líu làm ăn với Nhà nước chính qui.
C- Sự kiện này khiến Sibel Edmonds đặt nghi vấn rất chính đáng. Và từ đó gây ra một cuộc tranh luận lớn, mà ngay các nhóm độc lập khác như Corbett Report, Jimenez/Secker/ cũng đã hội luận. (http://www.corbettreport.com/interview-791-jimenezseckercorbett-roundtable-on-greenwald-amazon-gamers/)
2-Đây là một vấn đề khá phức tạp đến nỗi ngay những nhóm độc lập thân cận vói Boiling Frogs của Sibel như Corbett và các nhóm khác-cũng khó qui kết về những nghi vấn và chất vần của Sibel đưa ra. Họ nhận định rất chừng mực!
III- PHÂN TÍCH
Theo Nhân Chủ:
1- Sibel Edmonds đã sai ngay trong bài mở màn cuộc chất vấn chính đáng này. Vì bài viết của Sibel không chỉ mang tính chất vấn chính đáng mà chính Sibel đã có ý TỐ CÁO HẠ THẤP CÁ NHÂN Greenwald, một thủ đoạn mà chính phủ và các cơ quan chính qui đang thực hiện, khi Sibel nhấn mạnh về cá nhân Greenwald là “ký giả tự phong” “He hands over all these documents to two self-proclaimed journalists-Greenwald and Poitras”!!!- Hàm ý Greenwald và Poitras là KHÔNG CHÍNH ĐÁNG, không khả tín , không đủ tư cách Ký Giả viết bài thông tin chăng??? NSA, BBC, Maher, Reuter đã thất bại trong đòn tấn công hạ cấp này, sao Sibel lại dùng nó?
Sibel lẽ ra nên hiểu rằng chính bản thân Sibel và những người cộng sự không chỉ đang làm công việc “nhà báo” tự nguyện, “tự phong” như tất cả những người trách nhiệm trân quí tự do ngôn luận, như Corbett, Alex Jones, Gobal Research, Nhân Chủ v.v mà còn LÀM TỐT hơn đám chính qui, có danh hiệu chính qui được huấn luyện và phong tước từ Nhà nước cơ quan chính qui!
Ký giả là ký giả! Không có vấn đề tự phong chức tước. Vậy ai mới là “ký giả không tự phong”? Chính Sibel đã biết bọn gọi là "ký giả chính qui có chức tước" đã tồi bại đến mức nào rồi? Tại sao còn dùng ngôn ngữ kém cỏi này???
Có lẽ chính CÁCH CHẤT VẤN của Sibel đã khiến Greenwald bực mình và Greenwald đã phạm lỗi rất nặng là coi thường Sibel Edmonds, gọi Sibel là "ngu xuẩn"- rồi không đối chất trình bày, mà lẽ ra một nhà báo bản lãnh như Glenn không nên phạm phải:
Chúng ta có quyền chính đáng của một độc giả quần chúng KỲ VỌNG Glenn, và thất vọng cũng như lên án Glenn về hành xử này- dù xét kỹ mà nói quả tình lý cố lập luận của Sibel rõ ràng ngớ ngẩn và "xuẩn ngốc", vì xây dựng lý cớ lên án Glenn một cách khiên cưỡng tiếp sau đó với dẫn chứng viện dẫn vớ vẩn.
2- Sibel đã SAI và vội vã trong cách vận dụng lập luận xếp Snowden và Greenwalds vào chung hoàn cảnh của các "công dân tố cáo" khác. Thật sự nó khác và khác rất xa:
2.1- Snowden không chỉ là "công dân tố cáo" bằng mồm và căn bản chỉ là nội bộ "quốc gia" như các "công dân tố cáo" từ trước đến nay như bản thân Sibel và nhiều người khác. Snowden tố cáo không chỉ Mỹ mà nhiều quốc gia liên hệ, ít nhất là 5 nước đồng văn Mỹ, Úc, Anh, Canada, Tân Tây Lan (NZ), với CHỨNG LIỆU CỤ THỂ từ chính cơ quan nhà nước chính phủ, và mức ảnh hưởng không chỉ trực tiếp ở Mỹ mà TOÀN CẦU, trực tiếp đến hầu như mọi NGƯỜI trên hành tinh này!
2.2 Swoden đã đưa bản thân ra để hành sự và đã mất tất cả, mất cả những đặc quyền dù ngay cả đặc quyền giới hạn mà ngay như Sibel, một công dân tố cáo ĐANG CÒN HƯỞNG khá thoải mái đầy đủ tại Mỹ so với Snowden và những người liên hệ với Snowden như Sarah Harrison... Để thấy, mỗi trường hợp mỗi khác, tùy kích thước và nhu cầu của bọn Nhà nước, chúng thay đổi cách đối xử theo"cách nhận định riêng" của chúng... Chúng ta không ai "kỳ vọng" Sibel phải bị thất điên bát đảo để làm "chứng tỏ tính đúng đắn" của Sibel Edmonds hết cả. Sibel cũng không nên căn cứ vào sự thoải mái ngang nhiên Glenn đang có để xem đó như bằng chứng không "chính đáng" của Glenn.
2.3- Đem Glenn Greenwald so sánh trường hợp thoải mái cá nhân với các Công Dân Tố Cáo khác nhưng vẫn còn đặc quyền hơn Snowden, là SAI LẦM vội vã quá thấp...Glenn không phải là "công dân tố cáo" mà chỉ là Nhà báo hiến thân đăng tải những tố cáo này của Snowden, như The Guardian, der Spiegel, Newyork Times, Washington Post, hoặc như Bob Woodward, Scahill, thậm chí như Alex Jones và ngay cả John Pilger, người phóng viên điều tra tố cáo Âu Mỹ Do Thái trực diện hàng chục năm qua từ chiến tranh Việt Nam.. nhưng vẫn có những đặc quyền chưa mất còn hơn cả Greenwald hiện tại. Alex Jones cứ oang oang và Pilger xuất hiện và phỏng vấn ngay diễn đàn chính qui, làm phim tài liệu hầu hết được chính qui trình chiếu ... Alex Jones, Pilger vẫn ung dung di chuyển, vẫn ký hợp đồng, sản xuất phim sách báo như Michael Moore v.v
Đây không phải là những lý cớ để đặt nghi vấn hay dấu hỏi. Bởi nó đang là những vận hành trong mô thức sinh hoạt hiện tại, nơi mà Nhà nước quyết định TÙY TIỆN không dựa trên một định lệ mực thước nào hết.
Có thể Glenn đánh hơi được "cái vớ vẩn kiểu nhà nước chính qui" của Sibel, nên khinh thường phủi tay. Dù quả thật như thế đi chăng nữa, Glenn đã từng đối diện với ngay bọn sừng sỏ của chính qui nhà nước, đã bình tĩnh bẻ gẫy và quật ngã "chủ mưu", thì xá gì những "ngoại vi", nếu đúng. Chỉ cần một bài nho nhỏ, trả lời phân tích như Nhân Chủ đang làm, một lần rồi thôi. Tại sao Glenn không bình thản như từng bình thản với BBC, Reuter? Phải chăng Glenn có động cơ khác không muốn giây với Sibel để đào sâu thêm? Hoặc Glenn cho rằng không đáng mất thời gian với những lý cớ dở hơi? Dù thế nào, Glenn đã SAi và kém cư xử trong vị thế hàng đầu của một nhà báo điều tra.
3- Khối lượng thông tin Snowden lấy từ NSA là của CÔNG CHÚNG, như Sarah Harrison đã khẳng định rất chính xác và đúng đắn. Vì nếu nó KHÔNG THUỘC VỀ CÔNG CHÚNG (sự thật là thuộc quần chúng) thì nó mặc nhiên (sai lầm như bọn báo chí chính qui và nhà nước đang rêu rao) coi như thuộc sở hữu của NSA. Như vậy, Snowden, Manning, Wikileaks v.v tất mặc nhiên là KẺ CẮP...!
Dĩ nhiên Snowden, Wikileaks, Manning v.v không là Kẻ Cắp khi mục tiêu của họ là lấy nó, để CÔNG BỐ trả lại cho TẤT CẢ QUẦN CHÚNG biết sự thật trộm cắp rình mò của tội phạm nhà nước và các công ty liên hệ.
Như vậy, nếu và chỉ khi nào Gleen Greenwald không công bố hết (như Wikileak và Manning từng làm công bố hết), như Nhân Chủ có viết trong bài “Sai lầm của Snowden và Greenwald” trong buổi đầu của sự kiện này- mà dùng "khối lượng thông tin" này như món hàng trao đổi độc quyền lợi nhuận (điều mà chúng ta chưa biết rõ với chứng cớ cụ thể), thì rõ ràng Greenwald và Poitras là KẺ CẮP chẳng khác gì NSA và các công ty tư nhân hợp dồng với NSA, mà Glenn còn tồi bại hơn là đã ăn cắp cả niềm tin CÔNG CHÚNG. Nếu thật như thế, chính Snowden đã phải BIẾT, và sẽ PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM LÊN TIẾNG! Glenn Greenwald và Poistras chắc chắn hiểu rõ HỆ QUẢ này.
Như vậy, nếu và chỉ khi nào Gleen Greenwald không công bố hết (như Wikileak và Manning từng làm công bố hết), như Nhân Chủ có viết trong bài “Sai lầm của Snowden và Greenwald” trong buổi đầu của sự kiện này- mà dùng "khối lượng thông tin" này như món hàng trao đổi độc quyền lợi nhuận (điều mà chúng ta chưa biết rõ với chứng cớ cụ thể), thì rõ ràng Greenwald và Poitras là KẺ CẮP chẳng khác gì NSA và các công ty tư nhân hợp dồng với NSA, mà Glenn còn tồi bại hơn là đã ăn cắp cả niềm tin CÔNG CHÚNG. Nếu thật như thế, chính Snowden đã phải BIẾT, và sẽ PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM LÊN TIẾNG! Glenn Greenwald và Poistras chắc chắn hiểu rõ HỆ QUẢ này.
4- Nhưng nếu như GREENWALD và POITRAS khôn khéo dựa vào sức vóc của các Cơ Quan tư nhân hay tài Phiệt dù đang chắc chắn cấu kết làm ăn với nhà nước, điều mà trong mô thức xã hội của chủ thuyết nhà nước quốc gia độc tôn hôm nay KHÓ LÒNG TRÁNH KHỎI- để tạo phương tiện CÔNG BỐ TOÀN BỘ HỒ SƠ một cách an toàn vừa có lợi cho bản thân, vừa TRẢ LẠI THÔNG TIN đến CÔNG CHÚNG, thì đây lại là một HÀNH ĐỘNG TÍNH TOÁN vừa KHÔN NGOAN vừa CHÍNH ĐÁNG. Không ai có quyền buộc ai PHẢI CHẾT, PHẢI ĐAU KHỔ MẤT MÁT, để làm ANH HÙNG! Nếu như LÀM TỐT và ĐẠT MỤC TIÊU mà vẫn AN TOÀN AN NHIÊN, thì đó vẫn là thượng sách, dù hai tiêu chí này hầu như rất hiếm và thường LOẠI BỎ NHAU!
Cho đến nay, việc Glenn, Poitras, và Scahill hợp tác với Ebay thành lập cơ quan thông tin mới, KHÔNG CHỈ VÌ CÓ KHỐI HỒ SƠ NSA do Snowden tung ra. Việc kết hợp có nhiều lý do động cơ công tư khác nữa, mà ngay cả không có vụ Snowden, khối hồ sơ NSA họ cũng tiến hành. NSA/ Snowden chỉ bất ngờ cho Glenn cơ hội chứng tỏ tài năng và bản lãnh rộng lớn hơn là khi còn nằm trong Salon.com với những bài viết về Hiến Pháp cũng độc đáo. The Guardian mời Glenn vì tài năng này!
Cho đến nay, việc Glenn, Poitras, và Scahill hợp tác với Ebay thành lập cơ quan thông tin mới, KHÔNG CHỈ VÌ CÓ KHỐI HỒ SƠ NSA do Snowden tung ra. Việc kết hợp có nhiều lý do động cơ công tư khác nữa, mà ngay cả không có vụ Snowden, khối hồ sơ NSA họ cũng tiến hành. NSA/ Snowden chỉ bất ngờ cho Glenn cơ hội chứng tỏ tài năng và bản lãnh rộng lớn hơn là khi còn nằm trong Salon.com với những bài viết về Hiến Pháp cũng độc đáo. The Guardian mời Glenn vì tài năng này!
5- Sau khi Gleen Greenwald từ chối đối chất, Sibel đã viết bài chất vấn thẳng đến Snowden, với giọng điệu "yêu nước trách nhiệm" và những câu hỏi như THẨM CUNG của một FBI- cơ quan cũ của Sibel- ĐÒI SNOWDEN LỘ DIỆN TRẢ LỜI CHI TIẾT ĐỘNG CƠ HÀNH XỬ của Snowden từ trong lúc còn làm việc tại Mỹ đến khi đến Nga- những trao đổi với Glenn v.v (điều mà bọn An ninh Nhà nước chưa làm được và đang rình chờ) một chất vấn xem ra "chính đáng" nhưng chưa cần thiết phải LỘ DIỆN và TRẢ LỜI những câu hỏi kiểu như THẨM CUNG với FBI như vậy, trong hoàn cảnh Snowden - với những câu hỏi và nghi vấn hàm ý Snowden có ĐỘNG CƠ XẤU toan tính quyền lợi riêng tư với "quyền lực ngoại nhân", với Greenwald, nếu không trả lời Sibel! Trong khi thật sự Snowden đã TỪNG TUYÊN BỐ ĐỘNG CƠ và MỤC TIÊU của anh trong lá thư chính thức gửi dân biểu/nghị sĩ Mỹ- các báo- Nhân Chủ cũng có dịch và đăng tải.
Snowden không phải là kẻ ngu ngơ bị động hay bị bưng bít thông tin, không biết những diễn biến đang xảy ra có nguyên khởi gốc gác từ hành động táo bạo trong lịch sử tố cáo- chưa ai dám làm qua, của chính anh. Anh sẽ tự lên tiếng khi cần lên tiếng theo điều kiện cực kỳ khó khăn hiểm nguy hiện tại của anh mà chúng ta hay thậm chí ngay đến những công dân tố cáo khác không thể đặt mình vào để hiểu hết được. Cho đến nay, trừ Chelsea Manning nằm tù 35 năm, chưa có công dân tố cáo nào dám làm và làm được ở mức rộng lớn như anh ta, và mất mát như anh ta!
Tuy nhiên phải đồng thuận rằng vấn đề hiện nay không còn né tránh được là cần SNOWDEN- nhân vật chính chủ chốt- một lần nữa KHẲNG ĐịNH MINH BẠCH rằng toàn bộ CHỨNG LIỆU anh lấy từ NSA là của CÔNG CHÚNG, và CÔNG CHÚNG CÓ QUYỀN BIẾT RÕ, cũng như các nhà báo do Snowden ủy thác có BỔN PHẬN CÔNG BỐ những thông tin này ĐẦY ĐỦ và KHÔNG ĐƯỢC viện dẫn AN NINH QUỐC GIA để từ chối.
6- Vấn đề trở nên phức tạp vì ngay từ đầu, khác với Corbett report hay Nhân Chủ là KHẲNG ĐỊNH TRIẾT LÝ CHỦ ĐẠO của mình, các nhóm thông tin độc lập như Greenwald, cũng như Assange đã không cho thấy triết lý chủ đạo toàn diện của họ là những người chống chủ nghĩa Nhà Nước, mà hầu như có vẻ theo quan điểm “SỬA SAI NHÀ NƯỚC CHÍNH PHỦ cho TỐT HƠN” - Có nghĩa là chỉ phanh phui với những tố cao SAI TRÁI với hậu ý SỬA SAI và KIỆN TOÀN.
Làm sao sửa sai và kiện toàn một guồng máy khi mà tự nó từ căn bản được đặt ra để tác hại hư hỏng (flawed design).
Làm sao sửa sai và kiện toàn một guồng máy khi mà tự nó từ căn bản được đặt ra để tác hại hư hỏng (flawed design).
Không hiểu James Cobert có nhìn ra điểm này hay không? Là ngay Sibel Edmonds cũng không rõ ràng khẳng định triết lý chủ đạo của trang Boiling Frog, của hành động "công dân tố cáo", vì 'yêu nước, yêu quốc gia" hay yêu công lý, yêu tự do, yêu sự thật? ? Vì James Corbett cũng như Nhân Chủ đều rõ ràng minh định chủ trương Vô Chính Phủ, chống chủ nghĩa quốc gia nhà nước hành xử như CHA MẸ DÂN. Ngược lại những người như Glenn, như Assange, Sibel, Drakes, Binney v.v vẫn tin vào định chế Nhà nước, vẫn sợ bị kết án “theo thuyết âm mưu” "phản quốc" "không yêu nước", những tội danh được đặt ra để vừa bịt miệng triệt hạ tự do vừa xiển dương quyền lực và bạo lực Chính phủ Nhà nước- dù chính họ đang PHANH PHUI những âm mưu kinh tởm của chính định chế Nhà nước chính phủ!
Việc thiếu khéo léo (hay cố tình vì lý do nào khác) trong cách đặt vấn đề của Sibel Edmonds qua LỐI HỎI CUNG vô hình chung ĐANG DÙNG CHÍNH LUẬN CỨ của Nhà nước và báo chí chính qui với những "câu hỏi cung" tội phạm kiểu FBI- để gây khó khăn và gây sự nghi ngờ hạ thấp các nhân vật đối kháng trong dư luận quần chúng, dù một số nội dung chất vấn rất chính đáng và cần thiết.
Thế lực Nhà nước và đám báo chí chính qui đang chờ cơ hội tấn công. Vô hình chung Sibel Edmonds mở cơ hội này cho chúng một cách đúng thời điểm.
7- Riêng Nhân Chủ, cùng một lập luận như Sibel ứng dụng, Nhân chủ cũng có đủ "chính đáng cần thiết" đặt câu hỏi với Sibel Boiling Frogs:
-TẠI SAO Sibel Edmonds khi chất vấn lại dùng phương pháp có vẻ cay đắng hằn học hạ thấp với Greenwald, Poitras mà không đã động đến Scahill, hay những nhân vật tố cáo nhưng vẫn đang bênh vực vị trí Nhà nước quốc gia, an ninh quốc gia?
Và tại sao lại CHẤT VẤN, hay đúng hơn là TẤN CÔNG – Greenwald, Poitras (và Snowden) với giọng điệu hỏi cung tội phạm kiểu FBI- ngay trong thời điểm hai người này Greenwald và Poitras (cũng như Snowden) đang làm cho bọn Nhà nước Chính phủ CÁC NƠI không chỉ ở Mỹ, và báo chí chính qui lúng túng, mất mặt và ĐIÊU ĐỨNG nhất từ trước đến nay, như chúng ta đã và đang chứng kiến?
Tại sao Sibel và Boiling Frogs KHÔNG CHẤT VẤN HỎI CUNG đến nơi đến chốn tên chính TỘI PHẠM là NSA và các Nhà nước liên can, mà lại đi HỎI CUNG người TỐ CÁO TỘI PHẠM với chứng cớ cụ thể?
Giả thiết Snowden có động cơ không được "cao quí", thì ngay cái ÂM MƯU TỘI PHẠM mà chánh án Andrew P. Napolitano gọi là VÔ CÙNG LỚN LAO kia của bọn chính phủ nhà nước, các công ty, và bọn báo chí chính qui cũng phải bị chất vấn hỏi cung đến nơi đến chốn, hơn là hỏi cung người tố cáo.
Tại sao Sibel và Boiling Frogs KHÔNG CHẤT VẤN HỎI CUNG đến nơi đến chốn tên chính TỘI PHẠM là NSA và các Nhà nước liên can, mà lại đi HỎI CUNG người TỐ CÁO TỘI PHẠM với chứng cớ cụ thể?
Giả thiết Snowden có động cơ không được "cao quí", thì ngay cái ÂM MƯU TỘI PHẠM mà chánh án Andrew P. Napolitano gọi là VÔ CÙNG LỚN LAO kia của bọn chính phủ nhà nước, các công ty, và bọn báo chí chính qui cũng phải bị chất vấn hỏi cung đến nơi đến chốn, hơn là hỏi cung người tố cáo.
Nên nhớ cho đến nay, tại ngay các diển đàn chính qui của chính nhà nước và báo chí, chỉ có Greenwald đã BẺ GẪY TẤT CẢ LẬP LUẬN BÀO CHỮA TỘI PHẠM của chúng, cũng như những tố cáo của chúng đến với những công dân tố cáo khác- Điều mà có thể chính Sibel, Corbett, hay Nhân Chủ v.v cũng sẽ làm tương tự nếu như có cơ hội xuất hiện nơi diễn đàn chính qui của họ... và dĩ nhiên cũng giả thiết là có khả năng ứng đối bản lãnh như Glenn, điều mà Nhân Chủ, theo diễn biến kinh nghiệm cho đến nay, không chắc ai cũng làm được!
Greenwald đã đánh bại chúng NGAY TRÊN SÂN NHÀ của CHÚNG. Điều mà rất ít các "công dân tố cáo" có cơ hội thực hiện, hoặc có cơ hội nhưng không thực hiện thành công như Greenwald- Các trang độc lập khác thường bị giới hạn trong lãnh vực đối chất với CHÍNH QUI trước công chúng! Tại sao Sibel lại đem SỰ THÀNH CÔNG này của Greenwald ra làm cớ nghi ngờ chỉ trích? Có thể là có chút "ghen tị" nếu xét nhỏ, nhưng rõ ràng là có hàm ý triệt hạ, nếu nhìn lớn ?
Sibels CHẤT VẤN những NẠN NHÂN về những HÀNH XỬ KHÁC THƯỜNG của CHÍNH PHỦ NHÀ NƯỚC hay BÁO CHÍ CHÍNH QUI. Lẽ ra Sibels nên CHẤT VẤN thẳng đến chính phủ nhà nước và báo chí chính qui về những "hành xử" bất thường của họ đối với Greenwald hay bất cứ ai.
8- Trong cùng một phương cách lập luận, Nhân Chủ cũng có thể chất vấn Sibel, tại sao Nhà nước Mỹ và Thổ Nhĩ Kỳ lại để yên cho Sibel thành lập Boiling Frogs mà không nỗ lực TẤN CÔNG hoặc ĐÁNH SẬP -BOILING FROGS rất dễ dàng, dễ hơn đánh Wikileaks, trong khi Siblel thường xuyên "tố cáo" cả hai Nhà nước này?
Dĩ nhiên Nhân Chủ sẽ chẳng ngớ ngẩn hỏi Sibel như thế, mà Nhân Chủ sẽ truy tìm chất vấn Nhà nước Chính phủ xem hậu ý của chúng là gì và tại sao?
Vì ngay bản thân Người Viết bài này, cũng từng bị "chất vấn" ngớ ngẩn như vậy, (thường là lũ ngụy ngục- và bọn tay sai phỉ đần)- sau khi bị trục xuất khỏi Việt nam, rằng tại sao Công An, An Ninh Việt Cộng đã đối xử "khác thường" với Người Viết- không như chúng đối xử với những kẻ khác bị chúng bắt giam trước đó? Điều mà chỉ có bọn Việt Cộng mới biết rõ và trả lời được!!!
Liệu Sibel có đủ khả năng bẻ gẫy lập luận hùng hổ của đám nhà nước chính qui như Glenn từng làm ngay trên sân nhà của chúng chăng? Tại sao bọn chính qui như CNN, BBC, bị Glenn bẻ gẫy mà cứ mời Glenn, nhưng không "mời" Sibel, khi chúng biết là cơ may bắt bẻ Sibel thành công cao hơn là với bản lãnh của Glenn?
Theo Nhân Chủ, việc rất đơn giàn dễ hiểu. Vì sự kiện Snowden và Glenn chủ trì trong việc công bố tài liệu cụ thể , nó đã quá lớn và lan quá rộng hơn bất cứ sự kiện nào từ trước đến nay (xem kỹ phản ứng của thế giới, Nga, Hoa, Âu Châu v.v) khiến bọn chính qui KHÔNG THỂ tảng lờ KHÔNG MỜI GLENN để đối chất, như đã tảng lờ Sibel, Corbett v.v- dù biết rằng cơ hội thắng Glenn quá thấp! Bằng chứng rõ rệt là năm lần bảy lượt thi nhau tận dụng đủ các tay TÀI NĂNG SỪNG SỎ như của BBC, Bill Maher, của MI5, MI6 v.v tưởng hạ gục được Glenn trước công chúng ngay diển đàn chính qui... nhưng chỉ thất bại, và bị vạch mặt rõ hơn, ê chề hơn nữa!
Phải công tâm mà thừa nhận rằng Sibel, Corbett v.v hay cả Alex Jones tầm ảnh hưởng chưa thể lớn như Glenn Greenwald qua vụ NSA, và chưa ĐÁNH NHÀ NƯỚC CHÍNH PHỦ và BÁO CHÍ CHÍNH QUI đến mức độ TRỌNG THƯƠNG, CHÍ TỬ KHIẾN NHÀ NƯỚC và giới CHÍNH QUI xiểng niểng, lúng túng và chao đảo tận gốc rễ như Snowden, Glenn, Poitras, Sarah Harrison đã hợp lực và đang tiếp tục làm- ít nhất trong giới chính qui và nhà nước chính phủ họ thừa nhận qua phản ứng công khai! Trừ Daniel Ellsberg thuộc thế hệ tiền bối vụ Hồ Sơ Ngũ Giác Đài cũng quá lớn-và Ellsberg cũng từng liên tục lên đài báo chính qui- làm phim tài liệu trình chiếu chính thức trong các rạp "hollywood", viết sách xuất bản v.v sống bình thường "tự do" tại Mỹ cho đến nay thoải mái hơn cả Glenn!
Ngay như Thomas Drakes, Billy Binney, chúng cũng chỉ "mời" cầm chừng, khi chủ quan nắm được thượng phong, và quả nhiên chúng nắm được thượng phong vì chúng biết những nhân vật "công dân tố cáo" này vẫn tôn sủng vị trí Nhà Nước Chính Phủ và An Ninh Quốc Gia- vẫn bị lúng túng, thay đổi tuyên bố v.v khi bị đặt những câu hỏi xiển dương "an ninh quốc gia" "ái quốc trung thành với quốc gia" v.v như chúng ta đã từng theo dõi. Họ thiếu một triết lý chủ đạo ngoài lý tưởng "quốc gia nhà nước". Và đây chính là "CƯỜNG ĐIỂM" của bọn nhà nước báo chí chính qui đối với những kẻ còn núp bóng vía chủ nghĩa yêu nước, và cũng chính là NHƯỢC ĐIỂM của hầu như tất cả những người ĐỐI KHÁNG thiếu triết lý chủ đạo vẫn chưa trưởng thành để vượt khỏi cái "tuổi thơ với căn bệnh sởi quốc gia nhà nước." mà Albert Einstein đã cảnh cáo "Chủ nghĩa quốc gia là một việc của trẻ con. Nó là căn bệnh sởi của nhân loại" (Nationalism is an infantile thing. It is the measles of mankind.”Albert Einstein.
Riêng Thomas Drakes còn được vinh dự mời đến thuyết trình tại Câu lạc Bộ báo Chí Quốc Gia Mỹ (National Press Club) một tổ chức chính qui đặc quyền "cao quí" của báo giới chính qui- dù Thomas Drakes không phải là "nhà báo", trong khi Glenn chưa thể nghĩ đến điều này!
Ngay như Thomas Drakes, Billy Binney, chúng cũng chỉ "mời" cầm chừng, khi chủ quan nắm được thượng phong, và quả nhiên chúng nắm được thượng phong vì chúng biết những nhân vật "công dân tố cáo" này vẫn tôn sủng vị trí Nhà Nước Chính Phủ và An Ninh Quốc Gia- vẫn bị lúng túng, thay đổi tuyên bố v.v khi bị đặt những câu hỏi xiển dương "an ninh quốc gia" "ái quốc trung thành với quốc gia" v.v như chúng ta đã từng theo dõi. Họ thiếu một triết lý chủ đạo ngoài lý tưởng "quốc gia nhà nước". Và đây chính là "CƯỜNG ĐIỂM" của bọn nhà nước báo chí chính qui đối với những kẻ còn núp bóng vía chủ nghĩa yêu nước, và cũng chính là NHƯỢC ĐIỂM của hầu như tất cả những người ĐỐI KHÁNG thiếu triết lý chủ đạo vẫn chưa trưởng thành để vượt khỏi cái "tuổi thơ với căn bệnh sởi quốc gia nhà nước." mà Albert Einstein đã cảnh cáo "Chủ nghĩa quốc gia là một việc của trẻ con. Nó là căn bệnh sởi của nhân loại" (Nationalism is an infantile thing. It is the measles of mankind.”Albert Einstein.
Riêng Thomas Drakes còn được vinh dự mời đến thuyết trình tại Câu lạc Bộ báo Chí Quốc Gia Mỹ (National Press Club) một tổ chức chính qui đặc quyền "cao quí" của báo giới chính qui- dù Thomas Drakes không phải là "nhà báo", trong khi Glenn chưa thể nghĩ đến điều này!
IV- TẠM KẾT
Sibel Edmonds dù ĐẶT VẤN ĐỀ RẤT CHÍNH ĐÁNG và CẦN THIẾT, nhưng có hơi vội vã trong cách chất vấn hàm ý hạ thấp đánh vào nhóm Snowden, Glenn, Poitras, dùng một số lập luận thiếu vững chắc, thiếu tính hợp lý, nhưng lại mang giọng điệu "yêu nước yêu quốc gia" HỎI CUNG kiểu FBI và TỐ CÁO đúng hơn là CHẤT VẤN chính đáng trong tinh thần "báo chí điều tra" của Boiling Frogs. Sibel Edmonds và Boiling Frogs hầu như "ưu ái" các "công dân tố cáo" vì chính qui yêu nước như Russ Tice, Thomas Drakes v.v và ngờ vực dè chừng với những "công dân tố cáo" và ký giả có chiều hướng nhân bản cao hơn- đặt nhẹ "quốc gia yêu nước". Khiến chúng ta cũng khó loại bỏ giả thiết rằng Sibel Edmonds đã được hoặc bị, dùng làm mũi tiến công đánh vào trung tâm của các nhóm đối kháng chống CHỦ NGHĨA QUỐC GIA NHÀ NƯỚC trong phong thái phản gián (counterintelligent), chứ không chỉ riêng Glenn, Poitras hay Snowden.
Dù muốn hay không, trong hoàn cảnh này- Chúng ta nên chờ Edward Snowden, nhân vật cột trụ chính của sự vụ này lên tiếng. Nhưng xin đừng ĐÒI HỎI họ, đặc biệt Snowden, làm quá KHẢ NĂNG mà ngay chính chúng ta KHÔNG CÓ, và KHÔNG DÁM THỰC HIỆN.
Ai là kẻ sẽ hưởng lợi trong "Cuộc chất vấn" này?
-Sibel Edmonds không có gì để mất thêm nếu thua, chỉ có được thêm dù thua hay thắng, đúng hay sai. Việc Glenn, Poitras, dù như thế nào, họ vẫn tiếp tục làm. Chắc chắn nếu SAI TRÁI GIAN MANH LẠM DỤNG, không chỉ riêng Sibel Edmonds, mà tất cả các công dân tố cáo, báo chí độc lập sẽ phanh phui và tố cáo với đầy đủ chứng cớ, rất dễ dàng không khó khăn gì. Riêng Snowden, Sarah Harrison và Wikileaks cũng sẽ chẳng tha họ. Trừ khi TẤT CẢ các nhóm Công Dân Tố Cáo này và các nhóm thông tin độc lập cùng toa rập với nhau, đi ngược lại tiêu chí của họ, như Sibel tố cáo.
Kẻ đang thua trước mắt ngay phút đầu của việc Sibel "tố cáo"- chính là Cao trào tố cáo nhà nước, chúng ta lại đang mất thêm thời gian loãng phí, bỏ quên chính kẻ phạm là Nhà Nước và Báo chí chính qui.
Kẻ thắng cuộc toàn diện từ sự vụ này, dù kết quả ra sao Sibel hay Glenn, chính là Nhà Nước báo Chí Chính qui! Chúng đang thở ra nhẹ nhõm tạm thời THOÁT ĐƯỢC SỨC ÉP và chờ những kẽ hở do chính những tranh luận tố cáo này, đúng hay sai, tặng không cho chúng "lấy lại niềm tin quần chúng vào Nhà Nước An Ninh Quốc Gia".
Nói như vậy KHÔNG CÓ NGHĨA là TRÁCH CỨ Sibel Edmonds đã khơi chuyện SAI, mà thật sự phải ĐỒNG TÌNH trong hành động CHẤT VẤN, nhưng chỉ "trách cứ" và ngờ vực CUNG CÁCH THÁI ĐỘ Sibel vội vã TỐ CÁO trước khi nắm chính xác chứng liệu bằng cớ như Snowden nắm của NSA, khiến không còn cần ĐÔI CO TRANH CÃI. Nếu chưa nắm chứng cớ đến mức đó, lẽ ra người có kinh nghiệm như Sibel nên cẩn trọng đừng vội tố cáo với giọng điệu hỏi cung- mà nên như James Corbett và các nhóm khác đang từ tốn kiểm tra.
Riêng Glenn Greenwald, Poitras, Snowden, hay bất cứ ai KHÔNG ĐƯỢC QUYỀN TƯ HỮU HÓA, hay CẤT DẤU khối THÔNG TIN CỦA QUẦN CHÚNG này. Vì nếu họ quả thật TƯ HỮU HÓA hoặc nỗ lực CẤT DẤU đống hồ sơ mà Snowden đã thí mạng, an nguy riêng tư để lấy trao trả lại cho quần chúng, thì chính họ sẽ đương nhiên trở thành những KẺ CẮP TỒI BẠI đáng phỉ nhổ! Trọng tâm vấn đề ưu tư của Sibel Edmonds đặt rất chính xác, chính đáng và cấp thiết. Tiếc rằng Sibel dùng biện pháp TỐ CÁO quá sớm!!!
Nhưng nếu dùng nó như một THẾ LỰC MẶC CẢ để từ đó có vị thế CÔNG BỐ NÓ ĐẦY ĐỦ và HỮU HIỆU đến QUẦN CHÚNG, thì HOÀN TOÀN CHÍNH ĐÁNG đầy suy tính bản lãnh. Vì như trường hợp Wikileaks dựa vào Der Spigel, Newyork Times v.v thông tin nhỏ giọt rồi ào ạt, đã thất bại, khiến QUẦN CHÚNG tê liệt trước KHỐI HỒ SƠ KHỔNG LỒ và cần KHẢ NĂNG TỐI THIỂU để tiêu hóa nó, khiến nó bị bảo hòa, bình thường hóa không còn mấy ai quan tâm, để biến những hiểu biết thông tin này thành HÀNH ĐỘNG CỤ THỂ.
Từ những kinh nghiệm đắt giá này, các cơ quan thông tin ĐỘC LẬP cũng như các "công dân tố cáo" cần tìm ra giải pháp thích hợp hơn để tiếp cận và nâng nhóm quần chúng vốn dĩ hàng ngàn năm qua đã bị nhồi nhét mất tinh thần "liệt kháng êm ái" (comfortbly numb) dưới hệ thống tuyên truyền và giáo dục chính qui nhà nước quốc gia và tôn giáo.
Cuối cùng, khi cân nhắc những thành phần của sự vụ, chúng ta cũng không thể bỏ qua một giả thuyết rằng có thể Glenn, Poistras đang mắc vào bẫy giăng của bọn Nhà nước thông qua đám tài phiệt Ebay, PayPal nhằm gây tranh luận ly gián và triệt hạ cả ảnh hưởng cao trào như Sibel đặt ra- thật sự Sibel chỉ muốn bênh vực các tay công dân tố cáo chính qui- quan chức chính phủ yêu nước.
Trong trường hợp này chỉ còn kỳ vọng vào bản lãnh "gậy ông đập lưng ông" của Glenn và Poitras. Cuộc đấu trí nào cũng gay gắt, nhất là giữa thế lực nhà nước chính qui, một guồng máy đồ sộ với tuổi đời và kinh nghiệm hàng ngàn năm lợi thế, không lúc nào ngồi yên chịu trận để nhìn quyền lực chúng suy giảm, chứ chưa nói là bị triệt tiêu.
Và ngay Sibels - Boiling Frogs có khả năng không thể loại bỏ, là một "tay sai tình báo" của Nhà nước, được "khổ nhục kế" để đánh một trận then chốt lớn bao gồm gần như toàn bộ thế hệ "công dân trẻ tố cáo" như Snowden, Assange, Sarah Harrison, Manning v.v Nhân Chủ rất nghiêm chỉnh trong sự ngờ vực này với những chỉ dấu không chỉ là qua sự kiện Snowden-Glenn- mà trong một số bài viết nhận định trong các lãnh vực khác của Sibel- Boiling Frogs.
Dù như thế nào, Wikileaks, Snowden v.v ĐÃ ĐƯA CHO CHÚNG TA những CHÚNG LIỆU THẬT SỰ 100% về những mưu toan bất chính của Nhà nước chính phủ và đám báo chí chính qui tay sai của họ.
Dù muốn hay không, trong hoàn cảnh này- Chúng ta nên chờ Edward Snowden, nhân vật cột trụ chính của sự vụ này lên tiếng. Nhưng xin đừng ĐÒI HỎI họ, đặc biệt Snowden, làm quá KHẢ NĂNG mà ngay chính chúng ta KHÔNG CÓ, và KHÔNG DÁM THỰC HIỆN.
Ai là kẻ sẽ hưởng lợi trong "Cuộc chất vấn" này?
-Sibel Edmonds không có gì để mất thêm nếu thua, chỉ có được thêm dù thua hay thắng, đúng hay sai. Việc Glenn, Poitras, dù như thế nào, họ vẫn tiếp tục làm. Chắc chắn nếu SAI TRÁI GIAN MANH LẠM DỤNG, không chỉ riêng Sibel Edmonds, mà tất cả các công dân tố cáo, báo chí độc lập sẽ phanh phui và tố cáo với đầy đủ chứng cớ, rất dễ dàng không khó khăn gì. Riêng Snowden, Sarah Harrison và Wikileaks cũng sẽ chẳng tha họ. Trừ khi TẤT CẢ các nhóm Công Dân Tố Cáo này và các nhóm thông tin độc lập cùng toa rập với nhau, đi ngược lại tiêu chí của họ, như Sibel tố cáo.
Kẻ đang thua trước mắt ngay phút đầu của việc Sibel "tố cáo"- chính là Cao trào tố cáo nhà nước, chúng ta lại đang mất thêm thời gian loãng phí, bỏ quên chính kẻ phạm là Nhà Nước và Báo chí chính qui.
Kẻ thắng cuộc toàn diện từ sự vụ này, dù kết quả ra sao Sibel hay Glenn, chính là Nhà Nước báo Chí Chính qui! Chúng đang thở ra nhẹ nhõm tạm thời THOÁT ĐƯỢC SỨC ÉP và chờ những kẽ hở do chính những tranh luận tố cáo này, đúng hay sai, tặng không cho chúng "lấy lại niềm tin quần chúng vào Nhà Nước An Ninh Quốc Gia".
Nói như vậy KHÔNG CÓ NGHĨA là TRÁCH CỨ Sibel Edmonds đã khơi chuyện SAI, mà thật sự phải ĐỒNG TÌNH trong hành động CHẤT VẤN, nhưng chỉ "trách cứ" và ngờ vực CUNG CÁCH THÁI ĐỘ Sibel vội vã TỐ CÁO trước khi nắm chính xác chứng liệu bằng cớ như Snowden nắm của NSA, khiến không còn cần ĐÔI CO TRANH CÃI. Nếu chưa nắm chứng cớ đến mức đó, lẽ ra người có kinh nghiệm như Sibel nên cẩn trọng đừng vội tố cáo với giọng điệu hỏi cung- mà nên như James Corbett và các nhóm khác đang từ tốn kiểm tra.
Riêng Glenn Greenwald, Poitras, Snowden, hay bất cứ ai KHÔNG ĐƯỢC QUYỀN TƯ HỮU HÓA, hay CẤT DẤU khối THÔNG TIN CỦA QUẦN CHÚNG này. Vì nếu họ quả thật TƯ HỮU HÓA hoặc nỗ lực CẤT DẤU đống hồ sơ mà Snowden đã thí mạng, an nguy riêng tư để lấy trao trả lại cho quần chúng, thì chính họ sẽ đương nhiên trở thành những KẺ CẮP TỒI BẠI đáng phỉ nhổ! Trọng tâm vấn đề ưu tư của Sibel Edmonds đặt rất chính xác, chính đáng và cấp thiết. Tiếc rằng Sibel dùng biện pháp TỐ CÁO quá sớm!!!
Nhưng nếu dùng nó như một THẾ LỰC MẶC CẢ để từ đó có vị thế CÔNG BỐ NÓ ĐẦY ĐỦ và HỮU HIỆU đến QUẦN CHÚNG, thì HOÀN TOÀN CHÍNH ĐÁNG đầy suy tính bản lãnh. Vì như trường hợp Wikileaks dựa vào Der Spigel, Newyork Times v.v thông tin nhỏ giọt rồi ào ạt, đã thất bại, khiến QUẦN CHÚNG tê liệt trước KHỐI HỒ SƠ KHỔNG LỒ và cần KHẢ NĂNG TỐI THIỂU để tiêu hóa nó, khiến nó bị bảo hòa, bình thường hóa không còn mấy ai quan tâm, để biến những hiểu biết thông tin này thành HÀNH ĐỘNG CỤ THỂ.
Từ những kinh nghiệm đắt giá này, các cơ quan thông tin ĐỘC LẬP cũng như các "công dân tố cáo" cần tìm ra giải pháp thích hợp hơn để tiếp cận và nâng nhóm quần chúng vốn dĩ hàng ngàn năm qua đã bị nhồi nhét mất tinh thần "liệt kháng êm ái" (comfortbly numb) dưới hệ thống tuyên truyền và giáo dục chính qui nhà nước quốc gia và tôn giáo.
Cuối cùng, khi cân nhắc những thành phần của sự vụ, chúng ta cũng không thể bỏ qua một giả thuyết rằng có thể Glenn, Poistras đang mắc vào bẫy giăng của bọn Nhà nước thông qua đám tài phiệt Ebay, PayPal nhằm gây tranh luận ly gián và triệt hạ cả ảnh hưởng cao trào như Sibel đặt ra- thật sự Sibel chỉ muốn bênh vực các tay công dân tố cáo chính qui- quan chức chính phủ yêu nước.
Trong trường hợp này chỉ còn kỳ vọng vào bản lãnh "gậy ông đập lưng ông" của Glenn và Poitras. Cuộc đấu trí nào cũng gay gắt, nhất là giữa thế lực nhà nước chính qui, một guồng máy đồ sộ với tuổi đời và kinh nghiệm hàng ngàn năm lợi thế, không lúc nào ngồi yên chịu trận để nhìn quyền lực chúng suy giảm, chứ chưa nói là bị triệt tiêu.
Dù như thế nào, Wikileaks, Snowden v.v ĐÃ ĐƯA CHO CHÚNG TA những CHÚNG LIỆU THẬT SỰ 100% về những mưu toan bất chính của Nhà nước chính phủ và đám báo chí chính qui tay sai của họ.
Phần TRÁCH NHIỆM còn lại là chính Chúng ta – Chúng ta phải TỰ HỎI rằng CHÚNG TA đã làm gì với những THÔNG TIN mà Snowden, Manning, Wikileaks trả lại cho chúng ta?
Chúng ta có nên tập trung CHẤT VẤN và TÌM CÁCH VÔ HIỆU HÓA những MƯU TOAN này của bọn Nhà nước chính phủ và đám báo chí chính qui nhiều hơn và quyết liệt hơn nữa, vì nó QUAN TRỌNG và CẤP THIẾT- hay là TẬP TRUNG quay ngược lại CHẤT VẤN những công dân tố cáo ĐƠN LẺ không quyền lực như chúng ta, Họ cũng đang phải chèo trống trong cuộc sống hàng ngày như chúng ta và ĐÃ LÀM HƠN TẤT CẢ CHÚNG TA quá nhiều!?
Sự Thật còn lạ lùng hơn chuyện Giả tưởng (Truth is stranger than fictions). Xin ghi nhớ kỹ điều này! Và để xem thời gian đang đến sẽ trả lời! Dưới ánh sáng mặt trời, trong Cõi Người Ta này, việc gì, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra cả!
Nền tảng nhận định của Nhân Chủ là điều mà văn hào H.G. Wells từng khẳng định "Quốc tịch thật sự của tất cả CHÚNG TA là NHÂN LOẠI" (Our true nationality is mankind.”-H.G. Wells) và quê hương của tất cả chúng ta là Cái Chấm Xanh Mờ Nhạt trong vũ trụ bao la vô tận kia.
Nền tảng nhận định của Nhân Chủ là điều mà văn hào H.G. Wells từng khẳng định "Quốc tịch thật sự của tất cả CHÚNG TA là NHÂN LOẠI" (Our true nationality is mankind.”-H.G. Wells) và quê hương của tất cả chúng ta là Cái Chấm Xanh Mờ Nhạt trong vũ trụ bao la vô tận kia.
Nkptc
Nguồn và Tham Khảo:
Green-Light for Greenwald: Government Duplicity or Government Duality?
Sibel Edmonds | December 14, 2013 Leave a Comment
Patterns play a major role in identifying entities. We get to know people, organizations and governments based on their record and their pattern of behavior and actions. This is a fact. What happens when an entity identified by a consistent set of patterns suddenly deviates and engages in actions and behavior that completely differ from all its previous ones? We question the sudden deviation. We question the reasons behind the differentiation. Because we must. Because we have to-especially when the entity in question is our government and the current ruler of our lives.
Allow me to present you with a pattern that has been the consistent modus operandi of the United States government when it comes to real whistleblowers and exposure of the government’s criminal deeds through unauthorized disclosures and leaks.
The following summarizes our government’s record and pattern when it comes to dealing with its whistleblowers and those who challenge the government by making incriminating information public via disclosures and or releasing (leaking) documents:
Another commonality we see in the cases of Manning, Assange, Kiriakou … is the struggle these truth-tellers go through to secure legal representation, a defense fund, family income for basic survival, and so much more hardship inflicted by the government and its establishment tentacles- mental, psychological, financial, emotional. Remember how the public defense fund for Wikileaks was suspended. Remember how much hardship Manning’s defense fund had to go through. Recall how Russell Tice could not secure organizational support and even an attorney to represent him.
I believe based on what has been reported by the media, this brief overview, and more than a few examples, we get a good grasp of the government’s classic pattern of behavior and actions, and which is intimately paired up with its other establishment partners such as the mainstream media and publications.
Now allow me to present a case in which the government completely deviates from its well-established and well-known pattern and record.
A whistleblower, Edward Snowden, risks everything to obtain over 50,000 pages of government documents that expose many criminal deeds committed by the government. He has to leave the country since he knows what happens to those who engage in this type of disclosure. He hands over all these documents to two self-proclaimed journalists-Greenwald and Poitras, and entrusts them with its disclosure, because that was supposedly his intention in the first place: For the public to know what its government (rulers) have been doing in secrecy and behind their backs. He goes to Russia and stays there in order to escape prosecution and imprisonment.
Our government publicly declares Edward Snowden a traitor, criminal and a thief. Our government says it doesn’t matter if these documents implicate us in outrageous criminal (unconstitutional) operations and activities. What he has done is theft: These documents belong to us, that they are highly classified and sensitive, and that the whistleblower has to be prosecuted and jailed under the Espionage Act. So yes, these are the claims our government has been making regarding Snowden’s documents, and his action to obtain and release them.
Are you with me so far? Very good. Because here is what happens next:
Once Edward Snowden gives Glenn Greenwald his entire cache, Greenwald then becomes the person who possesses the documents that the U.S. government considers stolen, highly classified. And when he starts releasing a very few pages of these documents (less than 1%), he becomes the person who not only has in his possession highly classified stolen government documents, but also is the person who is engaged in selectively releasing and publicizing some of these documents. According to the government, when Snowden engaged in these exact same acts, holding and distributing the documents, he was committing an act of treason, theft, and illegal disclosures, all prosecutable under the Espionage Act.
Please let me pause here and emphasize the fact that I oppose our government’s characterization of the documents and the whistleblower, and I view the government’s actions against whistleblowers and releasing incriminating documents as completely wrong. I have always sided with real whistleblowers, and I always will.
Now, let’s move on, and observe how, suddenly, our government changes its position, completely deviates from its consistent pattern when it comes to whistleblowing and leaking, and acts totally contrary to how it always has acted in response to its adversaries who disclose and publicize incriminating information that exposes its illegal activities and operations.
Glenn Greenwald has in his possession over 50,000 pages of highly classified government documents. The government comes out publicly and sanctions his possession of the documents it previously claimed to be stolen government properties.
Glenn Greenwald puts some (Less than 1%) of these documents out for auction and invites book publishers to come and bid. He promises to reserve some of these highly-classified documents for the book deal offered by the highest bidder. The mainstream publishers take his invitation and start bidding on it so that they could publish some reserved and exclusive and juicy classified documents. The highest bidder offers millions of dollars and seals the exclusive deal. The government sees nothing wrong or illegal with this, and gives its consent with its silence and ‘go ahead’ nod.
To make this most convoluted and outrageous story short: while the whistleblower who obtained and released the documents to two journalists had to escape the country, be threatened with death and prosecution and jail, the secondary owner of these same stolen and highly-classified documents was able to secure a $250 million joint venture with a government-connected American corporate mogul in the United States, strike multi-million dollar deals with American mainstream mega publishers and Movie Studios, charge mega bucks for exclusive interviews and information, show his face regularly on all American mainstream media outlets and pose for every single mainstream magazine …
Doesn’t this beg the question? Show me a single case of real whistleblowing and leaking involving thousands of pages of classified government documents implicating the U.S. government, where the whistleblower and or leaker and disseminator was not persecuted, prosecuted and or jailed. Point to one case where the leaker is officially rewarded with a $250 million business venture with a mega corporation who happens to be an intimate partner in the government’s surveillance operations, millions of dollars in book and movie deals, consistent mainstream media coverage and mega bucks for exclusive interviews and selective leaks.
You won’t be able to show a single other case where our government has deviated from its previous pattern of behavior and action when it comes to dealing with and punishing real whistleblowing and real leaking. Not one. Not a single one.
Then, what has caused this deviation? Has the United States government changed into a tolerant and open entity that encourages and rewards whistleblowing? Is this a case of duality, where the government is inflicted with multiple personality syndrome, and all of a sudden is showing its hidden personality no one had ever seen before? Or is it a case of government duplicity in a shenanigan created for reasons far more sinister and dark?
Patterns play a major role in identifying entities. We get to know people, organizations and governments based on their record and their pattern of behavior and actions. This is a fact. What happens when an entity identified by a consistent set of patterns suddenly deviates and engages in actions and behavior that completely differ from all its previous ones? We question the sudden deviation. We question the reasons behind the differentiation. Because we must. Because we have to-especially when the entity in question is our government and the current ruler of our lives.
Allow me to present you with a pattern that has been the consistent modus operandi of the United States government when it comes to real whistleblowers and exposure of the government’s criminal deeds through unauthorized disclosures and leaks.
The following summarizes our government’s record and pattern when it comes to dealing with its whistleblowers and those who challenge the government by making incriminating information public via disclosures and or releasing (leaking) documents:
Elimination of the Messengers’ Jobs and Income
Prevention of Objective Publicity and Media Coverage via Government Media Partners
Utilization of the Courts as Their Tentacles’ Extension to Place Official Gag Orders
Utilization of the Courts as Their Tentacles’ Extension for One-Sided Prosecutions
Utilization of the Courts as Their Tentacles’ Extension for Imprisonment of the Adversary
Utilization of Blackmail & Pressure to Prevent Publication of Books and or Articles
Consistent Slander and Successful Attempts to Marginalize and DefameBased on firsthand experience, my intimate knowledge of hundreds of whistleblower cases through my organization and relationships, and a decade of research, study and observation, I could take up hundreds of pages to list and elaborate upon case after case that demonstrate the pattern as consistent when it comes to our government’s response and dealings with its whistleblowers and adversaries. This is meant to be a brief commentary not a novella, so I refrain. However, I will list a few examples to illustrate the pattern, and also to honor those who have suffered greatly as a result of our government’s consistency when it comes to its dealing with the incriminating exposure and the messengers of the truth.
After three years of confinement Bradley Manning was sentenced to 35 years in Jail for leaking incriminating documents on government wrongdoings and criminal activities.
After a years-long investigation, John Kiriakou was charged with three counts of espionage, one count of violating the Intelligence Identities Protection Act and one count of making false statements as a result of his 2007 ABC News interview in which he said the CIA was torturing prisoners and that this torture was official US government policy.
For acting out of conscience and refusing to stand by as the NSA disregarded Americans’ safety and privacy, Thomas Drake was criminally prosecuted. The government conducted an armed raid of Drake’s home. The DOJ indicted Drake under the Espionage Act with improper “retention” – not disclosure – of allegedly classified information, and Drake faced decades in prison.
Shami Leibowitz, a former FBI Hebrew translator, was sentenced to 20 months in prison in 2010 after pleading guilty to leaking classified information to a reporter.
Edward Snowden has been charged by the U.S. government for leaking details of the NSA’s illegal (unconstitutional) surveillance.
NSA whistleblower Russell Tice was fired and persecuted by the government for questioning and disclosing NSA’s illegal practices.I could go on and list dozens of more known cases where those who challenged our government with disclosing illegal activities have ended up being fired, stripped of all income, persecuted, prosecuted, and or ended up in prison. This government pattern also extends to journalists- For example, in the case of James Risen.
Another commonality we see in the cases of Manning, Assange, Kiriakou … is the struggle these truth-tellers go through to secure legal representation, a defense fund, family income for basic survival, and so much more hardship inflicted by the government and its establishment tentacles- mental, psychological, financial, emotional. Remember how the public defense fund for Wikileaks was suspended. Remember how much hardship Manning’s defense fund had to go through. Recall how Russell Tice could not secure organizational support and even an attorney to represent him.
I believe based on what has been reported by the media, this brief overview, and more than a few examples, we get a good grasp of the government’s classic pattern of behavior and actions, and which is intimately paired up with its other establishment partners such as the mainstream media and publications.
Now allow me to present a case in which the government completely deviates from its well-established and well-known pattern and record.
A whistleblower, Edward Snowden, risks everything to obtain over 50,000 pages of government documents that expose many criminal deeds committed by the government. He has to leave the country since he knows what happens to those who engage in this type of disclosure. He hands over all these documents to two self-proclaimed journalists-Greenwald and Poitras, and entrusts them with its disclosure, because that was supposedly his intention in the first place: For the public to know what its government (rulers) have been doing in secrecy and behind their backs. He goes to Russia and stays there in order to escape prosecution and imprisonment.
Our government publicly declares Edward Snowden a traitor, criminal and a thief. Our government says it doesn’t matter if these documents implicate us in outrageous criminal (unconstitutional) operations and activities. What he has done is theft: These documents belong to us, that they are highly classified and sensitive, and that the whistleblower has to be prosecuted and jailed under the Espionage Act. So yes, these are the claims our government has been making regarding Snowden’s documents, and his action to obtain and release them.
Are you with me so far? Very good. Because here is what happens next:
Once Edward Snowden gives Glenn Greenwald his entire cache, Greenwald then becomes the person who possesses the documents that the U.S. government considers stolen, highly classified. And when he starts releasing a very few pages of these documents (less than 1%), he becomes the person who not only has in his possession highly classified stolen government documents, but also is the person who is engaged in selectively releasing and publicizing some of these documents. According to the government, when Snowden engaged in these exact same acts, holding and distributing the documents, he was committing an act of treason, theft, and illegal disclosures, all prosecutable under the Espionage Act.
Please let me pause here and emphasize the fact that I oppose our government’s characterization of the documents and the whistleblower, and I view the government’s actions against whistleblowers and releasing incriminating documents as completely wrong. I have always sided with real whistleblowers, and I always will.
Now, let’s move on, and observe how, suddenly, our government changes its position, completely deviates from its consistent pattern when it comes to whistleblowing and leaking, and acts totally contrary to how it always has acted in response to its adversaries who disclose and publicize incriminating information that exposes its illegal activities and operations.
Glenn Greenwald has in his possession over 50,000 pages of highly classified government documents. The government comes out publicly and sanctions his possession of the documents it previously claimed to be stolen government properties.
Holder indicated that the Justice Department is not planning to prosecute former Guardian reporter Glenn Greenwald.Glenn Greenwald continues his ‘selective’ release of a very few documents. The government takes an entirely new position that says, it is okay, and that it is not going to investigate and prosecute the person who is disseminating ‘some’ of this highly-classified and stolen material.
After stating that the Justice Department has not given up its efforts to repatriate Edward Snowden, Holder said that the department is not, however, planning to take action against Greenwald.
…He said: Unless information that has not come to my attention is presented to me, what I have indicated in my testimony before Congress is that any journalist who’s engaged in true journalistic activities is not going to be prosecuted by this Justice Department…Now remember, this same Justice Department, Eric Holder, has been going after New York Times journalist, James Risen on a much smaller case, and for far less significant charges.
Glenn Greenwald puts some (Less than 1%) of these documents out for auction and invites book publishers to come and bid. He promises to reserve some of these highly-classified documents for the book deal offered by the highest bidder. The mainstream publishers take his invitation and start bidding on it so that they could publish some reserved and exclusive and juicy classified documents. The highest bidder offers millions of dollars and seals the exclusive deal. The government sees nothing wrong or illegal with this, and gives its consent with its silence and ‘go ahead’ nod.
Glenn Greenwald, the investigative reporter who broke the story on NSA leaker Edward Snowden and the U.S. government’s secret surveillance programs, has inked a deal to write a book on the subject. According to the publisher, it will “contain new revelations exposing the extraordinary cooperation of private industry and the far-reaching consequences of the government’s program, both domestically and abroad.”
His new book was acquired by Bershtel from Dan Conaway at Writers House Llc. International rights have been sold in Brazil, Canada, Denmark, France, Germany, Italy, Japan, Norway and Sweden by Devon Mazzone, a director of Subsidiary Rights at Macmillan.Glenn Greenwald puts himself as the holder of the 50,000-page cache on another auction bid. PayPal Corporation’s Billionaire Owner, Pierre Omidyar, bids high, $250 million, in return for only one thing: Getting access and ownership of ‘some’ of these stolen and highly-classified documents.
A recent Rolling Stone profile noted that “Omidyar came to Greenwald specifically because of the Snowden leaks.” Given that those leaks deal primarily with how government agencies have accessed data from technology companies in the name of law enforcement, eBay’s eagerness to cooperate with those same agencies without so much as a subpoena is troubling. It is notable, too, that aside from his continuing stockholding in eBay, Omidyar has jointly invested in at least one startup (Innocentive) with the CIA’s venture capital fund, In-Q-Tel.The government gives its nod and consent to this deal as well: Basically, the government says, this billionaire and his news company are allowed to disseminate the documents we previously declared as stolen, very sensitive and highly-classified.
To make this most convoluted and outrageous story short: while the whistleblower who obtained and released the documents to two journalists had to escape the country, be threatened with death and prosecution and jail, the secondary owner of these same stolen and highly-classified documents was able to secure a $250 million joint venture with a government-connected American corporate mogul in the United States, strike multi-million dollar deals with American mainstream mega publishers and Movie Studios, charge mega bucks for exclusive interviews and information, show his face regularly on all American mainstream media outlets and pose for every single mainstream magazine …
Doesn’t this beg the question? Show me a single case of real whistleblowing and leaking involving thousands of pages of classified government documents implicating the U.S. government, where the whistleblower and or leaker and disseminator was not persecuted, prosecuted and or jailed. Point to one case where the leaker is officially rewarded with a $250 million business venture with a mega corporation who happens to be an intimate partner in the government’s surveillance operations, millions of dollars in book and movie deals, consistent mainstream media coverage and mega bucks for exclusive interviews and selective leaks.
You won’t be able to show a single other case where our government has deviated from its previous pattern of behavior and action when it comes to dealing with and punishing real whistleblowing and real leaking. Not one. Not a single one.
Then, what has caused this deviation? Has the United States government changed into a tolerant and open entity that encourages and rewards whistleblowing? Is this a case of duality, where the government is inflicted with multiple personality syndrome, and all of a sudden is showing its hidden personality no one had ever seen before? Or is it a case of government duplicity in a shenanigan created for reasons far more sinister and dark?
==
On November 27, 2013
Who “owns” the NSA secrets leaked by Edward Snowden to reporters Glenn Greenwald and Laura Poitras?
Given that eBay founder Pierre Omidyar just investeda quarter of a billion dollars to
personally hire Greenwald and Poitras for his new for-profit media venture, it’s a question worth asking.
It’s especially worth asking since it became clear that Greenwald and Poitras are now the only two people with full access to the complete cache of NSA files, which are said to number anywhere from 50,000 to as many as 200,000 files. That’s right: Snowden doesn’t have the files any more, the Guardian doesn’t have them, the Washington Post doesn’t have them… just Glenn and Laura at the for-profit journalism company created by the founder of eBay.
Edward Snowden has popularly been compared to major whistleblowers such as Daniel Ellsberg, Chelsea Manning and Jeffrey Wigand. However, there is an important difference in the Snowden files that has so far gone largely unnoticed. Whistleblowing has traditionally served the public interest. In this case, it is about to serve the interests of a billionaire starting a for-profit media business venture. This is truly unprecedented. Never before has such a vast trove of public secrets been sold wholesale to a single billionaire as the foundation of a for-profit company.
Think about other famous leakers: Daniel Ellsberg neither monetized nor monopolized the Pentagon Papers. Instead, he leaked them to well over a dozen different newspapers and media outlets such as the New York Times and Washington Post, and to a handful of sitting senators — one of whom, Mike Gravel, read over 4,000 of the 7,000 pages into the Congressional record before collapsing from exhaustion. The Papers were published in book form by a small nonprofit run by the Unitarian Church, Beacon House Press.
Chelsea Manning, responsible for the largest mass leaks of government secrets ever, leaked everything to WikiLeaks, a nonprofit venture that has largely struggled to make ends meet in its seven years of existence. Julian Assange, for all of his flaws, cannot be accused of crudely enriching himself from his privileged access to Manning’s leaks; instead, he shared his entire trove with a number of established media outlets including the Guardian, New York Times, Le Monde and El Pais. Today, Chelsea Manning is serving a 35-year sentence in a military prison, while the Private Manning Support Network constantly struggles to raise funds from donations; Assange has spent the last year and a half inside Ecuador’s embassy in London, also struggling to raise funds to run the WikiLeaks operation.
A similar story emerges in the biggest private sector analogy — the tobacco industry leaks by whistleblowers Merrell Williams and Jeffrey Wigand. After suffering lawsuits, harassment and attempts to destroy their livelihoods, both eventually won awards as part of the massive multibillion dollar settlements — but the millions of confidential tobacco documents now belong to the public, maintained by a nonprofit, the American Legacy Project, whose purpose is to help scholars and reporters and scientists fight tobacco propaganda and power. Every year, over 400,000 Americans die from tobacco-related illnesses.
The point is this: In the most successful whistleblower cases, the public has sided with the selfless whistleblower against the power- or profit-driven entity whose secrets were leaked. The Snowden case represents a new twist to the heroic whistleblower story arc: After successfully convincing a large part of the public and the American Establishment that Snowden’s leaks serve a higher public interest, Greenwald promptly sold those secrets to a billionaire.
He justified this purely on grounds of self-interest, calling Omidyar’s offer “a once-in-a-career dream journalistic opportunity.” Speaking to the Washington Post, Greenwald used crude careerist terminology to justify his decision to privatize the Snowden secrets:
News about Greenwald-Poitras’ decision to privatize the NSA cache came just days after the New York Times reportedon Greenwald’s negotiations with major movie studios to sell a Snowden film. This past summer, Greenwald solda book to Metropolitan Books for a reportedly hefty sum, promising that some of the most sensational revelations from Snowden’s leaks would be saved for the book.
Indeed what makes the NSA secrets so valuable to Greenwald and Poitras is that the two of them have exclusive access to the entire cache. Essentially they have a monopoly over secrets that belong to the public. For a time, it was assumed that Snowden had kept copies of the leaked documents, possibly on a number of laptops he was carting around the world. Greenwald and Poitras were simply conduits between Snowden’s cache and the public. In late August, Greenwald disclosedfor the first time in a statement to BuzzFeed:
Clearly, in a story as sensational and global and alluring as Snowden’s Secrets™, exclusive access equals value. And for the first time in whistleblower history, that value has been extracted in full through privatization.
It is one thing for Greenwald to maintain that exclusivity — or monopoly — while working with the Guardian, a nonprofit with institutional experience in investigative journalism. It is quite another for him to sell them to a guy with a history of putting profits before public interest. As Yasha Levine and I wrote at NSFWCORP, Omidyar invested in a third-world micro-loans company whose savage bullying of debtors resulted in mass suicides. Rather than acknowledge this tragedy, Omidyar Network simply deleted reference to the company from his website when the shit hit the fan.
This — this? — is the guy we’re supposed to trust with the as-yet unpublished NSA files? He’s the one we’re relying on to reveal any dark secrets about the tech industry’s collusion with the NSA? Let’s hope there’s nothing in there about eBay. Whoops! Deleted!
Since we first raised our concerns, Yasha and I have been swamped with responses from Greenwald’s followers. The weird thing is, not all of those responses have been negative: even Wikileaks — Wikileaks! — respondedthat, “We have not [fallen out with Greenwald] but @Pierre is seriously compromised by Paypal’s attacks on our organisation and supporters.”
Greenwald’s leftist and anarchist fans have always had an almost cult-like faith in his judgment, seeing him as little less than a digital-age Noam Chomsky. But now they’re reeling from cognitive dissonance, trying to understand why their hero would privatize the most important secrets of our generation to a billionaire free-marketeer like Omidyar, whose millions have, in some cases, brought market-based misery into some of the poorest and most desperate corners of the planet.
A Greenwald-Omidyar partnership is as hard to swallow as if Chomsky proudly announced a new major venture with Sheldon Adelson, on grounds that it’s a “once-in-a-career dream academic opportunity.”
WikiLeaks’ concern about Omidyar can be traced back to PayPal’s decision in December 2010 to blockade users from sending money to WikiLeaks. PayPal (founded by Pando investor, Peter Thiel — more on that below) is owned by eBay, where Omidyar has served as the chairman of the board since 2002. Before the blockade, PayPal was the principal medium for WikiLeaks donations, according to the Washington Post.
By Greenwald’s reasoning, even though Omidyar is the founder, largest shareholder, and chairman of the body responsible for eBay/PayPal management oversight, he had “nothing to do with” its policy towards Wikileaks. Zero. None. He was as helpless as you, me, Batkid, or Grumpy Cat.
Fortunately, as the single investor, founder and CEO of “NewCo”, Omidyar’s self-professed helplessness at eBay doesn’t extend to his new journalistic venture. With that level of autonomy, no one — not even Glenn Greenwald, who has admitted that Omidyar’s money is irresistibly persuasive — can tell him which secrets to publish on his new site, and which should remain hidden forever.
We can all rest easy in our beds, then, knowing that Omidyar is in charge of our secrets. Information of national importance, such as which major tech companies colluded with the US government to spy on private citizens, will be published at the discretion of the founder and largest shareholder of one of those companies.
Robbing Peter to Pay Paul (and Mark). An important footnote about Peter Thiel and Pando, by Paul Carr
When NSFWCORP’s acquisitionby Pando was announced, Greenwald racedto Twitter to accuse us of hypocrisy because Peter Thiel (another billionaire whose previous business dealings could fill a book, and who sold PayPal to eBay in the first place) once invested $200,000 in PandoDaily, through his Founders Fund.
That’s absolutely true. Founders Fund’s investment is disclosed hereon Pando’s main about page, along with the names of the other investors who collectively invested the remaining $2.8m raised by Pando.
The difference between us selling our company to a media outlet that once received a minority investment from Founders Fund and Greenwald being personally hired by Omidyar should be obvious to anyone with a brain. But at the risk that category excludes Glenn’s most ardent supporters, we’re happy to spell out the difference (apart from the monetary difference of $249,800,000 between Thiel’s $200k and Omidyar’s $250 million, of course):
Peter Thiel has no involvement with the running of Pando. Zero. He doesn’t make hiring or firing or any other kind of decisions (nor do any other investors), Founders Fund isn’t Pando’s only (or even closest largest) investor and no one from Founders Fund has a board seat, voting rights or any other input in business or editorial policy. In other words, Thiel has less ability to dictate editorial policy here, in fact, than the guy who cleans the coffee cups (at least that guy has a key to the office).
Pierre Omidyar is personally hiring the journalists for his new project, starting with Greenwald himself. He is the venture’s sole backer. But, you know what? All of that would still be OK if Greenwald would make a simple, unequivocal, public pledge: to cover any bad behavior by Pierre Omidyar in the same way that he would cover someone who wasn’t backing him with millions of dollars.
Should be a simple thing to promise, right?
Here’s our absolute, unequivocal pledge: we will cover Peter Thiel and Pando’s other investors just as fiercely as we cover Pierre Omidyar or anyone else. In fact, it’s likely due to proximity that we will cover Pando’s investors even more fiercely. That’s how we always worked at NSFWCORP — and it’s how we’ll work here. Our past coverage of Thiel can be found all over the web, including here, hereand even right hereon Pando. Or see how we’ve covered NSFWCORP/Pando investors CrunchFundand Vegas Tech Fund.
When we asked Glenn to make that same pledge about his single investor, in light of our coverage of Omidyar, he responded simply: “I can’t speak for Omidyar Network,” adding he had “no idea” about Omidyar’s involvement in micro loans.
We contacted Omidyar Network for comment on this story but neither had responded at press time. We’ll update here if they do.
For the past twelve years I have been known as one of the most notorious government whistleblowers, even given the title of The Most Classified Person in the History of the United Statesby a civil liberties organization. I am the founder and director of a whistleblower organization that includes over 150 national security whistleblowers. I have known and represented over 150 national security whistleblowing cases in Congress and the media. And let me tell you this, I have never seen a case that even comes close to this bizarrely unethical and despicable case.
A government whistleblower obtains over 50,000 pages of documents that implicate the government in severely illegal and unconstitutional practices. This whistleblower risks everything, including fleeing the country, in order to leak these documents and let the public know how its government has been breaking the nation’s laws and violating their rights. So he goes to another country and then entrusts all this evidence to a few reporters and wanna-be journalists. Why does he do that? He does it so that these reporters will present all this information to the public: not only those in the United States, but everyone all over the world. Think about it. Why else would someone risk everything, including his own life, to obtain and leak such documents? Are you thinking? Because what would be the point to all this, to taking all these risks, if 99% of these documents remain secret and hidden from the public? Ludicrous, right?
Now, here is what happens next: The whistleblower hands over these documents, and goes through a surreal escape journey. So surreal that even Hollywood could not have matched it. Of the handful of reporters who were entrusted with 50,000 documents, a few do nothing. By that I mean absolutely nothing. A couple from this entrusted group does a little bit more. They meet with a few mainstream media outlets, they spend many hours around the table with their mega companies’ mega attorneys and U.S. government mega representatives (the same government that is implicated in these documents). Then what happens? Here is what happens:
During the six-month period since they received the documents and the whistleblower’s story broke, the supposed-journalists released 1% (One Percent) of these documents:
The main wanna-be reporter begins his relentless pursuit of high dollars in return for … for what? In return for exclusive interviews where he would discuss some of this material. In return for a very lucrative book deal where he would expose a few extra pages of these 50,000-page documents. In return for a partnership with and extremely high salary from a Mega Corporation (think 1%) where he would … hmmmm, well, it is not very clear: maybe in return for sitting on and never releasing some of these documents, or, releasing a few select pages?
That’s right. The culprit is able to use his role in the whistleblower case, and his de facto ownership of the whistleblower’s 50,000-page evidence, to gain huge sums of money, fame, a mega corporate position, book and movie deals … yet, making sure that the public would never see more than a few percent of the incriminating evidence.
Of course, secondhand checkbook profiteers tend to be very savvy, able to blow smoke, muddy water, and obscure their real deeds and true personhoods. This particular one is famous for spending years as an ambulance-chasing style attorney, where all he had to do was to write dozens of pages to make cases that were never cases, or make real cases appear as if they never were.
Sensible people always advise against using personal background information to expose other non-personal cases of subjects. I agree with these sensible people. I think it is disgraceful to bring in irrelevant personal information to make a case on a non-personal issue. However, sometimes personal information becomes part of the picture and very relevant. Allow me to provide you with an example in our case. What if the personal facts paint a figure that does anything and everything for money and fame? What if a checkbook leaker (or a checkbook censorship agent) is the type of person who has engaged in the following:
A few days ago the checkbook wanna-be journalist released a very long argument in defense of his indefensible actions and practices. I am going to address a couple of those, but I want you to keep in mind that the argument is coming from a person known as an ambulance-chaser attorney and litigious money grabber, thus is brilliant at obscuring facts and realities with mud and distortions.
Consider how a partnership with a mega billionaire corporate man is being characterized and fudged here:
We have been searching and researching the new owner’s record. There is not much to be found to qualify this man as someone with a good record on the significant areas mentioned above. None … except:
Now back to lies, contradictions and then muddying it all a la the litigious attorney. For the last few months, whenever pressured about the 99% unreleased documents, the answers have been swinging between two or three more yearsto we are done with releasing. You see, this was not the case initially, not during the first couple of months prior to signing deals with mega corporate new sugar daddies and mega publishers for the book deals. Hereis the triple-talking, mud-making and fudge-creating wanna-be journalist on June 26, 2013, the month the public saga began:
A new very lucrative book deal was struck. He is being very secretive and tight-lipped on how many millions of dollars he received from this US mega publisher, however, he had to deal a whistleblower’s document to secure this deal:
Further, no one is asking the crucial question: With the mega publishing corporations’ record, how is it that they are willing to publish classified government documents? Do you know what these same publishers said about my own book? Here is what they said:
The checkbook wanna-be reporter is also securing a million dollar movie deal with Hollywood.
The exact same questions should be posed for a new mega corporate sugar daddytucking checkbook journalists under his wing in return for…? Your guess is definitely as good as mine. The billionaire whostomped upon a whistleblower’s account with his PayPal Corporation has suddenly found a heart? I didn’t think so either
I started this commentary by introducing my credentials as a whistleblower and someone who has known and represented many government whistleblowers from the intelligence and law enforcement agencies- hundreds of whistleblowers, honorable people such as NSA’s Russ Tice, DEA’s Sandalio Gonzalez and FBI’s John Cole. In this case of a checkbook wanna-be journalist and a whistleblower, I have nothing but many questions when it comes to the whistleblower in question. I do consider the selfless act of releasing this incriminating information on our government’s illegality heroic; however, I have numerous unanswered questions for the whistleblower in question:
My experienced gut says something is awfully rotten in the state of… this NSA whistleblower-Checkbook Opportunist Drama Set. I get half of the rotten state, but am still wondering about the other half.
Up to this point I have left the topic of Mr. Edward Snowden pretty much untouched, and here is why.
To date, after six months of intense and nonstop mainstream media coverage of the Snowden-NSA topic, very little is known about Mr. Snowden himself, and this includes his real intentions and objectives, the nature and details of his deals and agreements with members of the press-including those made with Glenn Greenwald, and his position on the latest developments, which include the exclusive business deal struck between Greenwald and billionaire Omidyar, million dollar book and movie deals made based on exclusive publication of some of the leaked documents, and the highly mysterious change of position in the government’s stand and response in the midst of all the publicity and commoditization of the controversial leaked NSA cache.
During the past six months I have been asked more than a hundred times by the media and general public where I stand on this Snowden-NSA case. My response, up to this point, so far, has been rather vague and generalized:
Asking and demanding this from Mr. Snowden is not due to some preposterous arrogance or hubris on my part. The main reason for my public demand has to do with the future of whistleblowing and whistleblowers. As I have said repeatedly and consistently for twelve years, all it takes is one case where a deed and a person driven by opportunism and dark ulterior motives becomes known and publicized as a whistleblower to bring down all good whistleblowing and whistleblowers. It boils down to the concept of ‘only one bad apple.’ Why?
Whistleblowers already suffer tremendous pressure and stigma due to the characterization and marginalization put forth and circulated by the establishment and mainstream media. Unfortunately, to date, many people have been molded to view whistleblowers as disgruntled traitors and unpatriotic. Just ask Ellsberg, Manning and Drake, and they will tell you. I could tell you as well. Now, in the midst of our struggle to change this paradigm manufactured and marketed by the establishment, if we get a highly publicized case under the whistleblower brand, and if that case proves to be not whistleblowing but gross opportunism and a deceptive deed, then we all suffer: current and past whistleblowers, future whistleblowers, and of course the public at large with their right to know.
That’s right. That gives me, as a whistleblower and someone who represents whistleblowers, the right to ask and invite Mr. Snowden to come forward and truthfully respond to the following questions:
I hope we, the whistleblowers, and the public, will receive a complete and truthful public response to the questions posed in this invitation to Mr. Snowden. The facts, Mr. Snowden’s honest and straight forward answers, will go a long way to clear the current smoke and doubt-filled atmosphere. The truth will set us all free. At least in this highly convoluted case with serious and grave consequences for all whistleblowers and the people alike.
Green-Light for Greenwald: Government Duplicity or Government Duality?
Greenwald-Omidyar Venture: Blurring Lines Between Being A Source & Being A Journalist
Greenwald Goes on Record: “I Don’t Doubt PayPal Cooperates with NSA!”
BFP Report- Omidyar’s PayPal Corporation Said To Be Implicated in Withheld NSA Documents
Checkbook Journalism & Leaking to the Highest Bidder
Keeping Secrets: Pierre Omidyar, Glenn Greenwald and the privatization of Snowden’s leaks
By Mark AmesOn November 27, 2013
Who “owns” the NSA secrets leaked by Edward Snowden to reporters Glenn Greenwald and Laura Poitras?
Given that eBay founder Pierre Omidyar just investeda quarter of a billion dollars to
personally hire Greenwald and Poitras for his new for-profit media venture, it’s a question worth asking.
It’s especially worth asking since it became clear that Greenwald and Poitras are now the only two people with full access to the complete cache of NSA files, which are said to number anywhere from 50,000 to as many as 200,000 files. That’s right: Snowden doesn’t have the files any more, the Guardian doesn’t have them, the Washington Post doesn’t have them… just Glenn and Laura at the for-profit journalism company created by the founder of eBay.
Edward Snowden has popularly been compared to major whistleblowers such as Daniel Ellsberg, Chelsea Manning and Jeffrey Wigand. However, there is an important difference in the Snowden files that has so far gone largely unnoticed. Whistleblowing has traditionally served the public interest. In this case, it is about to serve the interests of a billionaire starting a for-profit media business venture. This is truly unprecedented. Never before has such a vast trove of public secrets been sold wholesale to a single billionaire as the foundation of a for-profit company.
Think about other famous leakers: Daniel Ellsberg neither monetized nor monopolized the Pentagon Papers. Instead, he leaked them to well over a dozen different newspapers and media outlets such as the New York Times and Washington Post, and to a handful of sitting senators — one of whom, Mike Gravel, read over 4,000 of the 7,000 pages into the Congressional record before collapsing from exhaustion. The Papers were published in book form by a small nonprofit run by the Unitarian Church, Beacon House Press.
Chelsea Manning, responsible for the largest mass leaks of government secrets ever, leaked everything to WikiLeaks, a nonprofit venture that has largely struggled to make ends meet in its seven years of existence. Julian Assange, for all of his flaws, cannot be accused of crudely enriching himself from his privileged access to Manning’s leaks; instead, he shared his entire trove with a number of established media outlets including the Guardian, New York Times, Le Monde and El Pais. Today, Chelsea Manning is serving a 35-year sentence in a military prison, while the Private Manning Support Network constantly struggles to raise funds from donations; Assange has spent the last year and a half inside Ecuador’s embassy in London, also struggling to raise funds to run the WikiLeaks operation.
A similar story emerges in the biggest private sector analogy — the tobacco industry leaks by whistleblowers Merrell Williams and Jeffrey Wigand. After suffering lawsuits, harassment and attempts to destroy their livelihoods, both eventually won awards as part of the massive multibillion dollar settlements — but the millions of confidential tobacco documents now belong to the public, maintained by a nonprofit, the American Legacy Project, whose purpose is to help scholars and reporters and scientists fight tobacco propaganda and power. Every year, over 400,000 Americans die from tobacco-related illnesses.
The point is this: In the most successful whistleblower cases, the public has sided with the selfless whistleblower against the power- or profit-driven entity whose secrets were leaked. The Snowden case represents a new twist to the heroic whistleblower story arc: After successfully convincing a large part of the public and the American Establishment that Snowden’s leaks serve a higher public interest, Greenwald promptly sold those secrets to a billionaire.
He justified this purely on grounds of self-interest, calling Omidyar’s offer “a once-in-a-career dream journalistic opportunity.” Speaking to the Washington Post, Greenwald used crude careerist terminology to justify his decision to privatize the Snowden secrets:
“It would be impossible for any journalist, let alone me, to decline this opportunity.”Let alone me.
News about Greenwald-Poitras’ decision to privatize the NSA cache came just days after the New York Times reportedon Greenwald’s negotiations with major movie studios to sell a Snowden film. This past summer, Greenwald solda book to Metropolitan Books for a reportedly hefty sum, promising that some of the most sensational revelations from Snowden’s leaks would be saved for the book.
Indeed what makes the NSA secrets so valuable to Greenwald and Poitras is that the two of them have exclusive access to the entire cache. Essentially they have a monopoly over secrets that belong to the public. For a time, it was assumed that Snowden had kept copies of the leaked documents, possibly on a number of laptops he was carting around the world. Greenwald and Poitras were simply conduits between Snowden’s cache and the public. In late August, Greenwald disclosedfor the first time in a statement to BuzzFeed:
“Only Laura and I have access to the full set of documents which Snowden provided to journalists.”Later, from his hideout in Russia, Snowden released a statement claiming he had left all the NSA files behind in Hong Kong for Greenwald and Poitras to take. A third Guardian journalist in Hong Kong at the time, Ewen MacAskill, confirmedto me on Twitter that only Greenwald and Poitras took with them the full cache. Even the Guardian was not allowed access to the motherlode.
Clearly, in a story as sensational and global and alluring as Snowden’s Secrets™, exclusive access equals value. And for the first time in whistleblower history, that value has been extracted in full through privatization.
It is one thing for Greenwald to maintain that exclusivity — or monopoly — while working with the Guardian, a nonprofit with institutional experience in investigative journalism. It is quite another for him to sell them to a guy with a history of putting profits before public interest. As Yasha Levine and I wrote at NSFWCORP, Omidyar invested in a third-world micro-loans company whose savage bullying of debtors resulted in mass suicides. Rather than acknowledge this tragedy, Omidyar Network simply deleted reference to the company from his website when the shit hit the fan.
This — this? — is the guy we’re supposed to trust with the as-yet unpublished NSA files? He’s the one we’re relying on to reveal any dark secrets about the tech industry’s collusion with the NSA? Let’s hope there’s nothing in there about eBay. Whoops! Deleted!
Since we first raised our concerns, Yasha and I have been swamped with responses from Greenwald’s followers. The weird thing is, not all of those responses have been negative: even Wikileaks — Wikileaks! — respondedthat, “We have not [fallen out with Greenwald] but @Pierre is seriously compromised by Paypal’s attacks on our organisation and supporters.”
Greenwald’s leftist and anarchist fans have always had an almost cult-like faith in his judgment, seeing him as little less than a digital-age Noam Chomsky. But now they’re reeling from cognitive dissonance, trying to understand why their hero would privatize the most important secrets of our generation to a billionaire free-marketeer like Omidyar, whose millions have, in some cases, brought market-based misery into some of the poorest and most desperate corners of the planet.
A Greenwald-Omidyar partnership is as hard to swallow as if Chomsky proudly announced a new major venture with Sheldon Adelson, on grounds that it’s a “once-in-a-career dream academic opportunity.”
WikiLeaks’ concern about Omidyar can be traced back to PayPal’s decision in December 2010 to blockade users from sending money to WikiLeaks. PayPal (founded by Pando investor, Peter Thiel — more on that below) is owned by eBay, where Omidyar has served as the chairman of the board since 2002. Before the blockade, PayPal was the principal medium for WikiLeaks donations, according to the Washington Post.
As the single investor, founder and CEO of “NewCo”, Omidyar’s self-professed helplessness at eBay doesn’t extend to his new journalistic venture.More troubling for fans is that Greenwald has repeatedly provided cover for Omidyar, claiming that he “had nothing to do with [the blockade]” despite his board status. Whether or not eBay’s chairman really was ignorant of his company’s most controversial decision in years, there’s no denying that Omidyar is also eBay’s largest shareholder. At nearly 10%, his stake is worth billions and is more than twice as large as that of the next largest shareholder.
By Greenwald’s reasoning, even though Omidyar is the founder, largest shareholder, and chairman of the body responsible for eBay/PayPal management oversight, he had “nothing to do with” its policy towards Wikileaks. Zero. None. He was as helpless as you, me, Batkid, or Grumpy Cat.
Fortunately, as the single investor, founder and CEO of “NewCo”, Omidyar’s self-professed helplessness at eBay doesn’t extend to his new journalistic venture. With that level of autonomy, no one — not even Glenn Greenwald, who has admitted that Omidyar’s money is irresistibly persuasive — can tell him which secrets to publish on his new site, and which should remain hidden forever.
We can all rest easy in our beds, then, knowing that Omidyar is in charge of our secrets. Information of national importance, such as which major tech companies colluded with the US government to spy on private citizens, will be published at the discretion of the founder and largest shareholder of one of those companies.
Robbing Peter to Pay Paul (and Mark). An important footnote about Peter Thiel and Pando, by Paul Carr
When NSFWCORP’s acquisitionby Pando was announced, Greenwald racedto Twitter to accuse us of hypocrisy because Peter Thiel (another billionaire whose previous business dealings could fill a book, and who sold PayPal to eBay in the first place) once invested $200,000 in PandoDaily, through his Founders Fund.
That’s absolutely true. Founders Fund’s investment is disclosed hereon Pando’s main about page, along with the names of the other investors who collectively invested the remaining $2.8m raised by Pando.
The difference between us selling our company to a media outlet that once received a minority investment from Founders Fund and Greenwald being personally hired by Omidyar should be obvious to anyone with a brain. But at the risk that category excludes Glenn’s most ardent supporters, we’re happy to spell out the difference (apart from the monetary difference of $249,800,000 between Thiel’s $200k and Omidyar’s $250 million, of course):
Peter Thiel has no involvement with the running of Pando. Zero. He doesn’t make hiring or firing or any other kind of decisions (nor do any other investors), Founders Fund isn’t Pando’s only (or even closest largest) investor and no one from Founders Fund has a board seat, voting rights or any other input in business or editorial policy. In other words, Thiel has less ability to dictate editorial policy here, in fact, than the guy who cleans the coffee cups (at least that guy has a key to the office).
Pierre Omidyar is personally hiring the journalists for his new project, starting with Greenwald himself. He is the venture’s sole backer. But, you know what? All of that would still be OK if Greenwald would make a simple, unequivocal, public pledge: to cover any bad behavior by Pierre Omidyar in the same way that he would cover someone who wasn’t backing him with millions of dollars.
Should be a simple thing to promise, right?
Here’s our absolute, unequivocal pledge: we will cover Peter Thiel and Pando’s other investors just as fiercely as we cover Pierre Omidyar or anyone else. In fact, it’s likely due to proximity that we will cover Pando’s investors even more fiercely. That’s how we always worked at NSFWCORP — and it’s how we’ll work here. Our past coverage of Thiel can be found all over the web, including here, hereand even right hereon Pando. Or see how we’ve covered NSFWCORP/Pando investors CrunchFundand Vegas Tech Fund.
When we asked Glenn to make that same pledge about his single investor, in light of our coverage of Omidyar, he responded simply: “I can’t speak for Omidyar Network,” adding he had “no idea” about Omidyar’s involvement in micro loans.
We contacted Omidyar Network for comment on this story but neither had responded at press time. We’ll update here if they do.
US 'may never know extent of Edward Snowden NSA leaks' – report
New York Times quotes senior administration official saying: 'They still don't know all of what he took'
- Share 84
- Amanda Holpuch in New York
- Jump to comments (323)
A senior administration official said: 'I know that seems crazy, but everything with this is crazy.' Photograph: Patrick Semansky/AP
Government officials have concluded that they may never know the full extent of information leaked by the National Security Agency whistleblower Edward Snowden, according to a report published on Saturday by the New York Times.
Senior government officials told the newspaper that investigators are unsure of the scope of information Snowden collected, partially because the Hawaii data facility he worked at, as a contractor, did not have employee monitoring software with which other NSA facilities were equipped. Such software is meant to detect unusual behavior among the agency's approximately 35,000 employees.
"They've spent hundreds and hundreds of man hours trying to reconstruct everything he has gotten, and they still don't know all of what he took," the Times quoted a senior administration official as saying. "I know that seems crazy, but everything with this is crazy."
Officials provided some details on how Snowden was able to avoid detection, including that he was able to hack firewalls intended to prevent employees from accessing some parts of the agency's system. They also said they believe Snowden acted alone. According to the officials, Snowden would have known the Hawaii facility did not have the employee-monitoring software installed.
On Friday, an advisory committee tasked with assessing the agency's operation submitted a report to the president. According to the White House, the contents of the report will not be made public until next month. President Barack Obama will then announce which recommendations he will act on.
Snowden, who was granted a year-long amnesty by Russia, has said that he gave all the documents, of which he kept no copies, to a group of journalists who then shared them with news organizations including the Guardian. However, the leader of the presidential advisory committee, Rick Ledgett, believes Snowden has access to documents that have not yet been disclosed. Ledgett said he would consider granting Snowden amnesty if he could provide those documents.
"So, my personal view is, yes, it's worth having a conversation about," Ledgett told CBS in an interview scheduled to air on Sunday, on 60 Minutes. "I would need assurances that the remainder of the data could be secured, and my bar for those assurances would be very high. It would be more than just an assertion on his part."
Senior government officials told the newspaper that investigators are unsure of the scope of information Snowden collected, partially because the Hawaii data facility he worked at, as a contractor, did not have employee monitoring software with which other NSA facilities were equipped. Such software is meant to detect unusual behavior among the agency's approximately 35,000 employees.
"They've spent hundreds and hundreds of man hours trying to reconstruct everything he has gotten, and they still don't know all of what he took," the Times quoted a senior administration official as saying. "I know that seems crazy, but everything with this is crazy."
Officials provided some details on how Snowden was able to avoid detection, including that he was able to hack firewalls intended to prevent employees from accessing some parts of the agency's system. They also said they believe Snowden acted alone. According to the officials, Snowden would have known the Hawaii facility did not have the employee-monitoring software installed.
On Friday, an advisory committee tasked with assessing the agency's operation submitted a report to the president. According to the White House, the contents of the report will not be made public until next month. President Barack Obama will then announce which recommendations he will act on.
Snowden, who was granted a year-long amnesty by Russia, has said that he gave all the documents, of which he kept no copies, to a group of journalists who then shared them with news organizations including the Guardian. However, the leader of the presidential advisory committee, Rick Ledgett, believes Snowden has access to documents that have not yet been disclosed. Ledgett said he would consider granting Snowden amnesty if he could provide those documents.
"So, my personal view is, yes, it's worth having a conversation about," Ledgett told CBS in an interview scheduled to air on Sunday, on 60 Minutes. "I would need assurances that the remainder of the data could be secured, and my bar for those assurances would be very high. It would be more than just an assertion on his part."
Checkbook Journalism & Leaking to the Highest Bidders
Sibel Edmonds | December 8, 2013 62 CommentsThe NSA Whistleblowing Case: Something is Awfully Rotten in the State of …?
Imagine a major government whistleblower who leaks his evidence and obtained documents to the highest bidders in the mainstream media and mega corporations. Does that sound awful, disgraceful and despicable? Okay. Now, imagine a pseudo journalist who obtains over 50,000 documents from a government whistleblower, and then takes some of this information and puts it out for bid, reserves a certain portion for a lucrative book deal, and saves the rest for a mega corporation that has a record of screwing whistleblowers. How does that sound? This is what I mean by the title of this commentary: Checkbook Journalism & Leaking to the Highest Bidders.For the past twelve years I have been known as one of the most notorious government whistleblowers, even given the title of The Most Classified Person in the History of the United Statesby a civil liberties organization. I am the founder and director of a whistleblower organization that includes over 150 national security whistleblowers. I have known and represented over 150 national security whistleblowing cases in Congress and the media. And let me tell you this, I have never seen a case that even comes close to this bizarrely unethical and despicable case.
A government whistleblower obtains over 50,000 pages of documents that implicate the government in severely illegal and unconstitutional practices. This whistleblower risks everything, including fleeing the country, in order to leak these documents and let the public know how its government has been breaking the nation’s laws and violating their rights. So he goes to another country and then entrusts all this evidence to a few reporters and wanna-be journalists. Why does he do that? He does it so that these reporters will present all this information to the public: not only those in the United States, but everyone all over the world. Think about it. Why else would someone risk everything, including his own life, to obtain and leak such documents? Are you thinking? Because what would be the point to all this, to taking all these risks, if 99% of these documents remain secret and hidden from the public? Ludicrous, right?
Now, here is what happens next: The whistleblower hands over these documents, and goes through a surreal escape journey. So surreal that even Hollywood could not have matched it. Of the handful of reporters who were entrusted with 50,000 documents, a few do nothing. By that I mean absolutely nothing. A couple from this entrusted group does a little bit more. They meet with a few mainstream media outlets, they spend many hours around the table with their mega companies’ mega attorneys and U.S. government mega representatives (the same government that is implicated in these documents). Then what happens? Here is what happens:
During the six-month period since they received the documents and the whistleblower’s story broke, the supposed-journalists released 1% (One Percent) of these documents:
Out of reported 50,000 pages (or files, not clear which), about 514 pages (>1%) have been released over 5 months beginning June 5, 2013. At this rate, 100 pages per month, it will take 42 years for full release. Snowden will be 72 years old, his reporters hoarding secrets all dead.That’s right. A whistleblower breaks the law to obtain 50,000 documents, he flees the country to escape prosecution and jail time, he hands over these 50,000 pages to a handful of individuals in return for their promise to present these documents to the public, six months pass, and the public gets 1% of these documents. But please, wait. This is not all. Far more interesting and troubling things happen meanwhile.
The main wanna-be reporter begins his relentless pursuit of high dollars in return for … for what? In return for exclusive interviews where he would discuss some of this material. In return for a very lucrative book deal where he would expose a few extra pages of these 50,000-page documents. In return for a partnership with and extremely high salary from a Mega Corporation (think 1%) where he would … hmmmm, well, it is not very clear: maybe in return for sitting on and never releasing some of these documents, or, releasing a few select pages?
That’s right. The culprit is able to use his role in the whistleblower case, and his de facto ownership of the whistleblower’s 50,000-page evidence, to gain huge sums of money, fame, a mega corporate position, book and movie deals … yet, making sure that the public would never see more than a few percent of the incriminating evidence.
Of course, secondhand checkbook profiteers tend to be very savvy, able to blow smoke, muddy water, and obscure their real deeds and true personhoods. This particular one is famous for spending years as an ambulance-chasing style attorney, where all he had to do was to write dozens of pages to make cases that were never cases, or make real cases appear as if they never were.
Sensible people always advise against using personal background information to expose other non-personal cases of subjects. I agree with these sensible people. I think it is disgraceful to bring in irrelevant personal information to make a case on a non-personal issue. However, sometimes personal information becomes part of the picture and very relevant. Allow me to provide you with an example in our case. What if the personal facts paint a figure that does anything and everything for money and fame? What if a checkbook leaker (or a checkbook censorship agent) is the type of person who has engaged in the following:
· Has represented corrupt mega banks and financial institutions as an attorney to make mega bucks, yet claims to be a Marxist Leninist Socialist who supports the Occupy movement.
· Has left short-lived civil liberties activities to set up an exploitive pornography business with names such as Hairy Studs and Hairy Jock… All for money and profit.
· Has been known as an individual who has always used anything and everything to bring frivolous lawsuits (many of them) to get rich quick.
· Has been representing himself as a Marxist-Socialist, Liberal and Libertarian, simultaneously, and based on circumstances, never having to reconcile the discrepancies between those positions and his partnership with corporate billionaires, his luxurious lifestyle, putting on a Marxist front, representing himself as a Libertarian … and the list goes on. Which one is he? Really?You see, when you add these qualities and personal history to the fact that a whistleblower and 50,000-pages of documents are being used to make mega money and mega fame, while simultaneously the public at large is being kept in the dark and 99% of these documents are censored, what do you get?
A few days ago the checkbook wanna-be journalist released a very long argument in defense of his indefensible actions and practices. I am going to address a couple of those, but I want you to keep in mind that the argument is coming from a person known as an ambulance-chaser attorney and litigious money grabber, thus is brilliant at obscuring facts and realities with mud and distortions.
Consider how a partnership with a mega billionaire corporate man is being characterized and fudged here:
It has the backing and is being built by someone whom I am absolutely convinced is dedicated to this model of independent, adversarial journalism.This is not the first time this supposed pro-whistleblowers and civil liberties oriented wanna-be journalist has described his new Billionaire owner. The new owner has been characterized by him several times as a solid owner with a solid track record on whistleblowers issues, First Amendment, Freedom of the Press, etc.
We have been searching and researching the new owner’s record. There is not much to be found to qualify this man as someone with a good record on the significant areas mentioned above. None … except:
Paypal suspended online payments to WikiLeaks in December of 2010 after, its managers said, they read a letter by the State Departmentindicating WikiLeaks was breaking American laws. In retaliation, a group of Anonymous hacktivists brought down the payment site with DDoS attacks two days later. The hacktivists who were apprehended, known as the PayPal 14, were in court today and accepted plea bargains in order to avoid felony charges.
Omidyar has been ‘the director and Chairman of the Board since eBay’s incorporation in May 1996,’ and noted that “eBay owns PayPal.”
…In our next BFP Roundtable video session I will talk more about this, and other eye-brow raising items in Omidyar’s record, including his connections and associations with Iranian lobby groups for “Regime Change” in Iran. But for now, let’s shoot down this muddying counter-argument presented by someone with true expertise in muddying and fudging facts as an ambulance-chaser litigious attorney who has gotten away in life by threatening everyone he could with a lawsuit and libel suits.
Now back to lies, contradictions and then muddying it all a la the litigious attorney. For the last few months, whenever pressured about the 99% unreleased documents, the answers have been swinging between two or three more yearsto we are done with releasing. You see, this was not the case initially, not during the first couple of months prior to signing deals with mega corporate new sugar daddies and mega publishers for the book deals. Hereis the triple-talking, mud-making and fudge-creating wanna-be journalist on June 26, 2013, the month the public saga began:
When they met, Snowden supplied Greenwald with a “volume of documents so great that I haven’t actually gone through them all.” Snowden was meticulous — Greenwald described the files as beautifully organized, “almost to a scary degree.” Stories based on the leaked documents will continue for another few months, Greenwald said, but not, he hopes, beyond that. “I get bored with myself,” he said. “If I’m still working on these stories a year from now, I’ll probably be in an asylum somewhere.”
…So what happened since the greasy checkbook reporter made those statements? Please don’t tell me that at that point he was not aware how deep things went or how thick those documents were. Because he knew exactly how deep and how thick, and that they were all meticulously and beautifully organized: Meaning the whistleblower had done all the work for the reporters in advance. This was not a thick pile of hodgepodge documents – they were already analyzed, organized, categorized, sub-categorized, and sub-sub-categorized. As for what happened since June 26, 2013? A lot.
A new very lucrative book deal was struck. He is being very secretive and tight-lipped on how many millions of dollars he received from this US mega publisher, however, he had to deal a whistleblower’s document to secure this deal:
According to the publisher, it will “contain new revelations exposing the extraordinary cooperation of private industry and the far-reaching consequences of the government’s program, both domestically and abroad.”
…So there – one reason why a checkbook wanna-be journalist is not providing the public with the information they have the right to know. How is that for integrity?
Further, no one is asking the crucial question: With the mega publishing corporations’ record, how is it that they are willing to publish classified government documents? Do you know what these same publishers said about my own book? Here is what they said:
“without the approval by the FBI-DOJ prepublication review board we will not publish your book. The government will come after us.”So, isn’t it amazing that an American mega publisher, a mainstream American publisher, is giving millions to publish a book that will reveal US government classified material? I can tell you from experience and with one hundred percent certainty: the publisher has the government’s consent. How does that bear with the claims that this checkbook reporter is under arrest and even death threats by the U.S. government? Let me tell you something: it does not. What it tells you is this: A Dog & Pony Show put on by the U.S. government and its agents.
The checkbook wanna-be reporter is also securing a million dollar movie deal with Hollywood.
You had to know this was coming. There’s a bidding war heating up between Hollywood studios over the rights to bring Glenn Greenwald’s forthcoming tell-all book about the Edward Snowden affair to the big screen.Well, as we all know, the CIA blesses these movie deals with mainstream Hollywood. Don’t we? Without the handlers’ blessing no such deal could have been made. When the pretender shows up at the Oscar Gala, ask yourself this: Weren’t they supposed to arrest and maybe even drone the hell out of this guy? So what happened, dude?
The exact same questions should be posed for a new mega corporate sugar daddytucking checkbook journalists under his wing in return for…? Your guess is definitely as good as mine. The billionaire whostomped upon a whistleblower’s account with his PayPal Corporation has suddenly found a heart? I didn’t think so either
In her first interview since leaving Moscow for Berlin last month, Harrison told German news weekly Stern: “How can you take something seriously when the person behind this platform went along with the financial boycott against WikiLeaks?” Harrison was referring to the decision in December 2010 by PayPal, which is owned by eBay, to suspend WikiLeaks’ donation account and freeze its assets after pressure from the US government. The company’s boycott, combined with similar action taken by Visa and Mastercard, left WikiLeaks facing a funding crisis.
“His excuse is probably that there is nothing he could have done at the time,” Harrison continued. “Well, he is on the board of directors. He can’t shake off responsibility that easily. He didn’t even comment on it. He could have said something like: ‘we were forced to do this, but I am against it’.”
…In our coming BFP Roundtable we will have first-hand accounts from reporters who have witnessed how our checkbook journalist has been asking for money in return for interviews and documents.
I started this commentary by introducing my credentials as a whistleblower and someone who has known and represented many government whistleblowers from the intelligence and law enforcement agencies- hundreds of whistleblowers, honorable people such as NSA’s Russ Tice, DEA’s Sandalio Gonzalez and FBI’s John Cole. In this case of a checkbook wanna-be journalist and a whistleblower, I have nothing but many questions when it comes to the whistleblower in question. I do consider the selfless act of releasing this incriminating information on our government’s illegality heroic; however, I have numerous unanswered questions for the whistleblower in question:
Did he give his full consent to the mainstream and checkbook reporters so that they could sit on 99% of these documents if they chose to?
Is he perfectly okay with this disgraceful and opportunist person using these documents to secure millions of dollars in book and movie deals?
Does he consider the censorship of 99% of his documents justified and okay? If so, what kind of image does he hope to maintain when the leaking is selective and based on bidding in dollars?
Does he have an arrangement where he gets a cut from the opportunist’s mega millions obtained via documents he entrusted him with? If so, wouldn’t that make him tainted and a culprit in this?
Why is he in Russia (in exile), when the checkbook opportunist is in the belly of the beast making deals in millions of dollars, and is about to head a $250 Million news corporation set up by his billionaire sugar daddy?And finally, a bit crudely,
What the fu.. is wrong with this picture?! Because as a whistleblower and an expert on whistleblowers I see thousands of wrong things with this picture!Please do not get me wrong here. I have no questions but answers when it comes to the checkbook opportunist in question. I have known about him for years, long before this NSA episode. What I don’t have is an answer when it comes to the NSA whistleblower in question. I have been sitting on the fence on this one. Unlike my own whistleblower members, I do not know this guy. I don’t. I have never corresponded with him, and he has never reached out to me or my organization. I keep going from silently cheering and supporting him, to doubting what he is all about. I have never seen a case like this. I don’t think anyone has. However, in light of the case of our checkbook journalist, Mainstream Publishers’ mega million book deals, Mainstream Hollywood’s mega studio deals, Mainstream Media backing and showcasing, and Mega Corporation’s mega millions getting involved … and in all this, zero retaliation or interference from our mega government known for being ruthless on whistleblowers, I just don’t get this case.
My experienced gut says something is awfully rotten in the state of… this NSA whistleblower-Checkbook Opportunist Drama Set. I get half of the rotten state, but am still wondering about the other half.
Mr. Snowden, It’s Time to Come Out and Take a Stand Publicly as to Your Intentions
Sibel Edmonds | December 15, 2013 1 CommentWhen It Comes to Whistleblowing, Integrity & Purity of Intentions Matter Most
A week ago I began writing a series of commentaries on significant consequences and conflicts of interest associated with Glenn Greenwald, his new PayPal billionaire boss, and the ownership and commoditization of the 50,000-page incriminating documents obtained and released by NSA’s Edward Snowden. In my series I solely focused on serious ethical questions and consequential conflicts of interest matters that have remained unasked and unanswered with regards to the recent joint venture between Greenwald and Omidyar, dubious and lucrative book and movie deals with mainstream corporations under the premise of exclusive document release, and our government’s sudden and unexplained change in its stand and modus operandi. Up to this point I have left the topic of Mr. Edward Snowden pretty much untouched, and here is why.
To date, after six months of intense and nonstop mainstream media coverage of the Snowden-NSA topic, very little is known about Mr. Snowden himself, and this includes his real intentions and objectives, the nature and details of his deals and agreements with members of the press-including those made with Glenn Greenwald, and his position on the latest developments, which include the exclusive business deal struck between Greenwald and billionaire Omidyar, million dollar book and movie deals made based on exclusive publication of some of the leaked documents, and the highly mysterious change of position in the government’s stand and response in the midst of all the publicity and commoditization of the controversial leaked NSA cache.
During the past six months I have been asked more than a hundred times by the media and general public where I stand on this Snowden-NSA case. My response, up to this point, so far, has been rather vague and generalized:
I consider whistleblowers who risk everything to raise public awareness and publicize criminality heroes; true heroes. I have always admired and supported real whistleblowers-those who have sacrificed and put everything at risk for the public’s benefit, good, and people’s right to know. These courageous individuals need our support and backing.
As for Mr. Snowden, for me it is still too early to form a concrete opinion and or pass judgment. Because there’s so much we don’t know due to intentional efforts to withhold, obscure, spin, commoditize and misuse the involved facts. Only Mr. Snowden’s public stand and his clear statement in response to the recent convoluted developments can clarify these issues and questions, and bring out the truth. Only then I, as a whistleblower, can form and express a concrete opinion and position.The position stated above sums up my current opinion and answer on Mr. Snowden. However, now, after I have put forth serious questions and implications involved in how this so-called whistleblowing matter is being handled and misused, with all the public confusion and polarization these questions are causing, I must insist and invite Mr. Snowden to come out publicly and address these matters personally, and in a straight-forward and truthful fashion. That is, if Mr. Snowden considers himself a whistleblower and expects the public to view and respect him as such.
Asking and demanding this from Mr. Snowden is not due to some preposterous arrogance or hubris on my part. The main reason for my public demand has to do with the future of whistleblowing and whistleblowers. As I have said repeatedly and consistently for twelve years, all it takes is one case where a deed and a person driven by opportunism and dark ulterior motives becomes known and publicized as a whistleblower to bring down all good whistleblowing and whistleblowers. It boils down to the concept of ‘only one bad apple.’ Why?
Whistleblowers already suffer tremendous pressure and stigma due to the characterization and marginalization put forth and circulated by the establishment and mainstream media. Unfortunately, to date, many people have been molded to view whistleblowers as disgruntled traitors and unpatriotic. Just ask Ellsberg, Manning and Drake, and they will tell you. I could tell you as well. Now, in the midst of our struggle to change this paradigm manufactured and marketed by the establishment, if we get a highly publicized case under the whistleblower brand, and if that case proves to be not whistleblowing but gross opportunism and a deceptive deed, then we all suffer: current and past whistleblowers, future whistleblowers, and of course the public at large with their right to know.
That’s right. That gives me, as a whistleblower and someone who represents whistleblowers, the right to ask and invite Mr. Snowden to come forward and truthfully respond to the following questions:
- What was your foremost intention for making the decision to obtain thousands of documents that implicated the United States government?
- What was your foremost intention for actually taking the action following your decision, and obtaining those documents?
- At the time, when you were obtaining the documents, did you target particular categories of implicating documents, or did you just grab everything you could?
- If you vetted the documents, or the specific categories of documents, beforehand, and then went about obtaining them, then why would you ask journalists to vet and make personal judgments on which ones to release or which ones to withhold permanently?
- If you didn’t vet the documents prior to obtaining them, and if you asked particular journalists to vet them and decide what to release and what to withhold, did you make any demands to ensure that you were part of that vetting process and that they had to have your consent?
- If you didn’t vet the documents prior to obtaining them, and if you asked particular journalists to vet them and decide what to release and what to withhold, did you also asked them to have meetings with U.S. and U.K. government agencies, and have those who were actually implicated in your documents call the shots on what to withhold and what to release?
- Did you provide Glenn Greenwald with your explicit consent and authorization to make decisions on what to release and what to withhold? If so, was this in writing? If so, why and how did you make that decision?
- For example: Mr. Greenwald entered in a contractual agreement with a mainstream corporate publisher to withhold certain documents only to include them exclusively in his coming book in return for millions of dollars. Did you sanction this decision? Do you find this action justified and reasonable?
- Did you provide Mr. Greenwald with your explicit consent to strike a business venture with a corporation that is a known cooperative partner of the NSA in a $250 million deal? Did you authorize Mr. Greenwald to withhold 99% of the documents and transfer their ownership to the corporate news entity owned by PayPal’s Pierre Omidyar? If yes, when and how did you provide your consent and approval? What was your reasoning for sanctioning and or authorizing this transfer of document ownership, and to withhold the vast majority of these documents from the public and its right to know?
- Do you believe it is reasonable, justified and acceptable that the person you gave the ownership of these documents to is commoditizing and profiting from these documents that are considered classified and stolen by the United States government, yet were considered by you as evidence to which the people have the right to know about?
- If yes, then, do you believe that it is acceptable and correct for entities who obtain classified and incriminating government documents to market these documents as commodities, and offer them to the highest bidders, whether the bidder is the government, or a corporation, or a book publisher?
- If your answer to above question (a) is yes, then, do you believe you are also entitled to benefit and profit from the sale and censorship of these documents?
- Have you made any venture deals or entered into any contract with Mr. Greenwald where you will receive a cut from the millions of dollars that are being obtained by him in return for publication and withholding certain portions of the NSA documents?
- If yes, when, where and how?
- If yes, then, does your flexibility on the sale and commoditization of stolen and classified government documents also extend to foreign government entities?
- This appears to be the first case labeled and categorized as a whistleblowing case where a leak is being commoditized at a value of hundreds of millions of dollars by corporations such as PayPal, Book publishers and Hollywood studios. Could you provide us with your general stand, principles and values with regard to leaking and disclosing for political and profit motives?
I hope we, the whistleblowers, and the public, will receive a complete and truthful public response to the questions posed in this invitation to Mr. Snowden. The facts, Mr. Snowden’s honest and straight forward answers, will go a long way to clear the current smoke and doubt-filled atmosphere. The truth will set us all free. At least in this highly convoluted case with serious and grave consequences for all whistleblowers and the people alike.
# # # #
Related articles in this series:Green-Light for Greenwald: Government Duplicity or Government Duality?
Greenwald-Omidyar Venture: Blurring Lines Between Being A Source & Being A Journalist
Greenwald Goes on Record: “I Don’t Doubt PayPal Cooperates with NSA!”
BFP Report- Omidyar’s PayPal Corporation Said To Be Implicated in Withheld NSA Documents
Checkbook Journalism & Leaking to the Highest Bidder
No comments:
Post a Comment