CUỘC PHỎNG VẤN ÔNG PAUL CRAIG ROBERTS
trên đài PANDORA TV
Hội Nghị Chuyên Đề Quốc Tế Global WARning
ROMA Ngày 12, tháng 12, năm 2014
1) Trước hết, xin cảm ơn Tiến sĩ Roberts đã nhận lời mời thực hiện cuộc phỏng vấn này. Chúng ta có thể bắt đầu. Như ông đã biết tôi có một tình huống muốn trình bày với ông.
Trong hậu quả sau Đệ Nhị Thế Chiến, Hoa Kỳ sở hữu 70% lượng trữ kim của thế giới và sự tập trung ở Hoa Kỳ về các nhu cầu kinh tế thật sự cũng như khả năng sản xuất chưa từng có trước đây trong lịch sử. Những điều kiện này tạo thành các khía cạnh kinh tế về quyền bá chủ toàn cầu của nước Mỹ.
Vào tháng Tám năm 1971, Tổng thống Nixon tuyên bố rằng chính tính không hoán chuyển từ đồng Đô La sang vàng đã kết thúc hệ thống tiền tệ được thành lập tại Bretton Woods. (inconvertibility, vì đồng Dollars không còn dựa vào Vàng để "được in" ra và định tỉ suất hối đoái như trước năm 1971 nữa)
Hôm nay, Nga và Trung Quốc đang tích lủy hàng ngàn tấn vàng khối và BRICS để khai trương Ngân Hàng Phát Triển Mới. ("vì trên thị trường mua bán vàng thông thường chỉ là "giấy chứng nhận vàng" (gold cerificates) chứ không phải là hiện vật vàng khối thât sự. Cho nên để phân biệt giữa sự buôn bán "giấy chứng nhận vàng" và trao đổi di chuyển "vàng khối hiện vật thật" (physical gold) )
Trong tháng 3 năm 2009, Thống đốc Ngân hàng Trung ương Trung Quốc đã đề nghị thay thế đồng Đô La, là đồng tiền chi phối và tạo ra một cách độc lập tiền tệ dự trữ quốc tế của mỗi quốc gia.
Ông Roberts, theo ông, bằng cách nào trạng huống này có thể mô tả những biến đổi hiện tại trong các cân bằng địa hình chính trị khu vực? Đến mức độ nào thế giới đa cực (multipolar world) có thể giải quyết để vượt qua sự khủng hoảng hệ thống này?
Theo quan điểm của tôi, một đồng tiền quốc tế không còn cần thiết. Trong hậu quả sau Chiến Tranh Thế Giới II, khi tất cả các quốc gia công nghiệp lớn khác đã bị phá hủy, nền kinh tế và cơ cấu công nghiệp bị phá hủy, lúc đó chỉ duy nhất đồng Đô La Mỹ mới có giá trị và do đó có thể trở thành tiền tệ thế giới.
Ngày nay rõ ràng là có nhiều khu vực phát triển trên thế giới xử dụng tiền tệ hợp pháp và sau đó họ có thể tiến hành trao đổi giữa các quốc gia thông qua các đồng tiền riêng của họ. Có đồng Euro, đồng Rúp, có đồng tiền Trung Quốc, Nhật Bản, Canada, Úc,...Mỗi loại tiền tệ này hiện tại đã có một khối lượng lớn trong các hoạt động kinh tế chưa từng có trên thế giới vào năm 1945. Như vậy một đồng tiền dự trữ nhất thiết không thực sự cần. Một đồng tiền dự trữ liên kết với một quốc gia nó đảm bảo quyền lực cho quốc gia đó, và cung cấp quyền bá chủ tài chính đối với các quốc gia khác.
Chúng ta đang nhận thấy Washington đang lạm dụng quyền lực này như thế nào rồi. Một vấn đề khác là cách mà Washington sử dụng các đồng tiền dự trữ để trả các tài khỏan của mình. Nếu bạn là quốc gia có dự trữ ngoại tệ, bạn sẽ thong thả hơn bởi vì bạn có thể trả các tài khoản của bạn bằng cách phát hành tiền tín dụng. Trong những năm gần đây, những gì đã xảy ra? Washington đã mở rộng vượt bực cung cấp tiền và Dollar bằng nợ. Washington thổi phồng tiền tệ của nó như đã từng làm từ năm này qua năm khác và mãi như vậy cho đến hôm nay bằng Quantitative Easing( nới lỏng định lượng ). Một chính sách mà nói đúng ra vẫn đang tồn tại. Điều này buộc các quốc gia khác phải bơm tiền của mình, nếu không thì giá trị trao đổi của đồng tiền sẽ gia tăng và xuất khẩu bị cắt giảm. Do đó để bảo vệ thị trường xuất khẩu tất cả phải thổi phồng một cách lạm phát bởi vì Hoa Kỳ chủ động việc này! Vì vậy, kết quả là thế giới hiện nay đang tràn ngập fiat money (tiền theo luật định) , nhưng việc sản xuất hàng hóa và dịch vụ chưa phát triển tương xứng với sự gia tăng của tiền bạc.
Chúng ta dự đoán một sự lạm phát toàn cầu nghiêm trọng sẽ xảy ra vì nhiều lý do. Phần lớn số tiền này được khóa giữ trong hệ thống ngân hàng. Tuy nhiên tình hình vẫn không ỗn định mỗi khi fiat money (tiền theo luật định) được tạo ra nhiều hơn hàng hoá và dịch vụ sản xuất.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng tình hình đã đạt đến điểm mà nhiều quốc gia, ở đây tôi đang nói các cường quốc như Nga và Trung Quốc, họ nhận ra rằng hệ thống của đồng Đô La, hệ thống trả tiền dựa trên đồng Đô La, nó đang bị tan vỡ, và còn là hệ thống có thể được sử dụng để áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với các nước mà không tuân theo mệnh lệnh của Washington. Nếu quốc gia nào hành động một cách độc lập đối với Washington thì sẽ bị trừng phạt. Và như vậy chúng ta có thể thấy các phong trào đang nổi dậy để thoát khỏi hệ thống này và chắc chắn nó sẽ xảy ra.
Ngày nay rõ ràng là có nhiều khu vực phát triển trên thế giới xử dụng tiền tệ hợp pháp và sau đó họ có thể tiến hành trao đổi giữa các quốc gia thông qua các đồng tiền riêng của họ. Có đồng Euro, đồng Rúp, có đồng tiền Trung Quốc, Nhật Bản, Canada, Úc,...Mỗi loại tiền tệ này hiện tại đã có một khối lượng lớn trong các hoạt động kinh tế chưa từng có trên thế giới vào năm 1945. Như vậy một đồng tiền dự trữ nhất thiết không thực sự cần. Một đồng tiền dự trữ liên kết với một quốc gia nó đảm bảo quyền lực cho quốc gia đó, và cung cấp quyền bá chủ tài chính đối với các quốc gia khác.
Chúng ta đang nhận thấy Washington đang lạm dụng quyền lực này như thế nào rồi. Một vấn đề khác là cách mà Washington sử dụng các đồng tiền dự trữ để trả các tài khỏan của mình. Nếu bạn là quốc gia có dự trữ ngoại tệ, bạn sẽ thong thả hơn bởi vì bạn có thể trả các tài khoản của bạn bằng cách phát hành tiền tín dụng. Trong những năm gần đây, những gì đã xảy ra? Washington đã mở rộng vượt bực cung cấp tiền và Dollar bằng nợ. Washington thổi phồng tiền tệ của nó như đã từng làm từ năm này qua năm khác và mãi như vậy cho đến hôm nay bằng Quantitative Easing( nới lỏng định lượng ). Một chính sách mà nói đúng ra vẫn đang tồn tại. Điều này buộc các quốc gia khác phải bơm tiền của mình, nếu không thì giá trị trao đổi của đồng tiền sẽ gia tăng và xuất khẩu bị cắt giảm. Do đó để bảo vệ thị trường xuất khẩu tất cả phải thổi phồng một cách lạm phát bởi vì Hoa Kỳ chủ động việc này! Vì vậy, kết quả là thế giới hiện nay đang tràn ngập fiat money (tiền theo luật định) , nhưng việc sản xuất hàng hóa và dịch vụ chưa phát triển tương xứng với sự gia tăng của tiền bạc.
Chúng ta dự đoán một sự lạm phát toàn cầu nghiêm trọng sẽ xảy ra vì nhiều lý do. Phần lớn số tiền này được khóa giữ trong hệ thống ngân hàng. Tuy nhiên tình hình vẫn không ỗn định mỗi khi fiat money (tiền theo luật định) được tạo ra nhiều hơn hàng hoá và dịch vụ sản xuất.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng tình hình đã đạt đến điểm mà nhiều quốc gia, ở đây tôi đang nói các cường quốc như Nga và Trung Quốc, họ nhận ra rằng hệ thống của đồng Đô La, hệ thống trả tiền dựa trên đồng Đô La, nó đang bị tan vỡ, và còn là hệ thống có thể được sử dụng để áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với các nước mà không tuân theo mệnh lệnh của Washington. Nếu quốc gia nào hành động một cách độc lập đối với Washington thì sẽ bị trừng phạt. Và như vậy chúng ta có thể thấy các phong trào đang nổi dậy để thoát khỏi hệ thống này và chắc chắn nó sẽ xảy ra.
2) Vì vậy, trong một ý nghĩa nào đó, đề nghị của Thống đốc Ngân hàng trung ương Trung Quốc là một loại khiêu khích chính trị. Ông ta nói: "Chúng tôi cần một Bancor thay cho Dollar".
Vâng, bạn biết rằng Trung Quốc là chủ nợ lớn nhất của Bộ Tài Chính Mỹ. Trung Quốc sở hữu phần lớn nhất các khoản nợ của Mỹ. Trung Quốc đã gắn liền đồng tiền của mình với đồng Đô La để chứng tỏ rằng đồng tiền của Trung quốc cũng mạnh như Đo La. Và chúng ta thấy rằng tiền tệ của Trung Quốc là khá hơn so với đồng Đô La. Tôi nghĩ rằng sự phản đối của Trung Quốc là: cách mà Hoa Kỳ sử dụng đồng tiền của họ như quyền bá chủ tài chính đối với tất cả các quốc gia khác. Việc sử dụng để phá hoại chủ quyền của các quốc gia khác. Chúng tôi nhìn thấy nó với các biện pháp trừng phạt chống lại Nga. Đây là cách để buộc Nga phải tuân phục theo ý muốn của Washington. Nhưng Washington đang nhận được kết quả ngược lại. Nga đang rời hệ thống trả tiền dựa trên đồng Đô La.
Ngoài ra vì sự ngu dốt của chính phủ các nước Châu Âu, bây giờ Nga đang định hướng lại thương mại của mình từ Châu Âu đến Đông Á. Chúng ta nhìn thấy sự kiện này hôm nay với sự phát triển trong lĩnh vực năng lượng. Vì vậy, hệ thống trả tiền dựa trên đồng Đô La sẽ bị phá vỡ và rồi sẽ chấm dứt.
3) Ông Roberts, điều này đưa chúng ta đến câu hỏi tiếp theo. Hình như Hoa Kỳ đang cố gắng để duy trì uy quyền thế giới của họ, bất cứ giá nào. Ý kiến của ông về khả năng của Mỹ trong việc duy trì quyền bá chủ của nó trong ngắn và trung hạn là gì? Trong quan điểm này thì vai trò của quân đội, các tổ chức tài chính, các tập đoàn kinh doanh nông nghiệp như thế nào? Các quốc gia Châu Âu nên làm gì để cân bằng lại sự mất cân bằng đang có lợi cho Mỹ?
Các nước Châu Âu là những quốc gia hỗ trợ nhiều nhất cho quyền bá chủ của Washington. Nếu các quốc gia Châu Âu đã thực sự có chủ quyền và họ đã có thể tiến hành các chính sách quốc tế độc lập không phải là chư hầu của Mỹ. Điều này sẽ hạn chế sự thống trị của Mỹ và họ có thể thoát khỏi vai trò làm lực lượng yểm trợ cho cuộc chiến tranh xâm lược của Hoa Kỳ.
Châu Âu có thể làm gì? Có thể rút ra khỏi NATO. Là một thành viên của NATO có nghĩa là phải chịu sự kiểm soát của Washington. NATO được thành lập để bảo vệ Âu Châu khỏi các cuộc xâm lược của Hồng Quân, quân đội Liên Xô. Mối đe dọa này đã không còn và đã biến mất ít nhất là từ hai mươi năm. Tuy nhiên, NATO tiếp tục mở rộng và được sử dụng bởi Hoa Kỳ trong các cuộc chiến tranh ở Châu Phi và Trung Đông. Trong vụ này Âu Châu có được lợi ích gi? Chẳng được gì cả. Và bây giờ còn bị lôi kéo nhập cuộc đối đầu quân sự với Nga. Điều gì sẽ xuất phát từ những sự kiện nêu trên? Chẳng có gì tốt đẹp cho Châu Âu cả. Vì vậy các nước châu Âu cần phải giành lại chủ quyền của họ. Nhưng sự thật đau buồn là các quốc gia này không có chủ quyền gì cả và chỉ là những nước thuộc địa, chế độ bù nhìn và con rối. Những nước này không có các chính sách đối ngoại độc lập, và luôn lệ thuộc vào ý muốn của Washington. Đây là một điều kiện tạo nhiều thuận lợi cho quyền bá chủ của Washington. Nếu không, Mỹ chỉ là một quốc gia bình thường như các quốc gia khác. Có thể là một đất nước rất mạnh, tất nhiên, nhưng cũng là một trong số rất nhiều nước mạnh. Nhưng, khi Mỹ có tất cả các nước Châu Âu, Canada, Úc, Nhật Bản, là bù nhìn và chư hầu của nó thì Mỹ sẽ trở thành một đại cường quốc áp đảo.
Vì vậy, Châu Âu có thể làm gì? Ra khỏi NATO. NATO không bảo vệ châu Âu nữa, mà ngược lại còn đẩy Âu Châu vào tình thế hiểm họa, vì các nước này sẽ bị liên can đến các cuộc chiến tranh xâm lược của Washington.
4) Xin hỏi Ông Roberts, bằng cách nào Mỹ có thể điều khiển và chinh phục được các quốc gia Châu Âu? Có một lý do chính, phải không?
Tất cả điều này lẽ ra đã phải kết thúc với sự sụp đổ của Liên Xô. Nhưng tiếc rằng sự sụp đổ của Liên Bang Xô Viết đã làm nổi bật luồng tư tưởng tân bảo thủ Mỹ với ý tưởng là: Lịch sử đã chọn Hoa Kỳ là nước thống trị thế giới. Mỹ là Quốc Gia Đặc Biệt, Quốc Gia Rất Cần Thiết, Bắt Buộc Không Thể Thiếu được, và sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xã hội, sẽ chứng minh rằng Hoa Kỳ phải phát huy quyền bá chủ của nó trên toàn thế giới. Hệ tư tưởng này đã được thể chế hóa trong các chính sách quân sự và đối ngoại của Hoa Kỳ. Chúng ta có Học thuyết Brzezinski và Wolfowitz.
Trong các điều chủ yếu với những giáo thuyết này nói rằng: Hoa Kỳ phải ngăn chặn sự gia tăng của bất kỳ quốc gia nào khác mà có sức mạnh và khả năng chặn các mục đích của Washington trên thế giới. Hai quốc gia này hiện nay chính là Nga và Trung Quốc. Do đó hệ tư tưởng này là cực kỳ nguy hiểm bởi vì nó đặt thế giới trong cuộc xung đột với Nga và Trung Quốc. Trong các nước có vũ khí nguyên tử thì Nga và Trung Quốc là những nước chính, với nền kinh tế mạnh mẽ cũng như các khu vực địa lý rộng lớn. Vì vậy tư tưởng bá quyền của Mỹ là một mối đe dọa cho sự tồn tại của sự sống trên trái đất.
5) Đức có thể đóng một vai trò quan trọng trong tình huống này. Nhưng dường như Đức không đang làm gì cả. Ông nghĩ gì về nước Đức?
Tôi e rằng bà Merkel chỉ là một con rối của Washington. Đối với một nhà lãnh đạo Châu Âu, đứng lên và đại diện cho người dân của họ thay vì Hoa Kỳ, là một điều rất khó khăn. Tất cả các nhà lãnh đạo Châu Âu đang đại diện cho Hoa Kỳ và không đại diện cho nhân dân Pháp, Đức hay người dân Anh. Họ chỉ đại diện cho Hoa Kỳ. Và chắc chắn họ cũng được trả tiền thỏa đáng để thực hiện những nhiệm vụ này. Vì vậy, những nhà lãnh đạo nào chứng tỏ thái độ không tham gia vào "cuộc chơi" của Mỹ sẽ bị ám hại hay đào thải. Cho nên, nếu giả thiết Đức đứng lên và làm một cái gì đó, hãy tưởng tượng nếu Đức đơn giản rời khỏi EU. Việc ở lại trong EU không đem lợi ích gì cho Đức. Bởi vì Đức sẽ bị "vắt sữa" và sẽ phải trả các khoản nợ của EU và Ukraine.
Hoặc nếu Đức rời NATO. Tại sao Đức nên ở trong NATO? Đức có liên kết kinh tế lớn với Nga. Nhưng mọi thứ đều sẽ phải hy sinh để làm hài lòng Mỹ.
Vì vậy, Đức có thể làm được rất nhiều việc. Có thể rời khỏi EU, có thể rời bỏ NATO. Và đây sẽ là sự kết thúc quyền bá chủ của Mỹ.
6) Như vậy đây cũng là một vấn đề liên quan đến nền Dân Chủ. Hóa ra các nước Tây Phương đâu còn dân chủ gì nữa...
Theo tôi, các nước phương Tây không còn dân chủ, vì các nhà lãnh đạo của họ không đại diện cho nhân dân.
Tại Hoa Kỳ những nhà lãnh đạo đại diện cho ý thức hệ và đại diện cho các nhóm quyền lực, như các hợp đồng sản xuất vũ khí và an ninh, Wall Street và các ngân hàng lớn cũng như các doanh nghiệp nông nghiệp, lobby Do Thái, kỹ nghệ khai thác mỏ và khai thác đá, dầu, và ngành công nghiệp gỗ . Tất cả những quyền lợi này rất to tác, và những donations của các nhóm quyền lực này sẽ xác định người được bầu và những người được hưởng lợi từ những đóng góp cho chiến dịch vận động tranh cử. Chính họ là những thành phần đang liên minh với các nguồn tài chánh. Vì vậy, toàn bộ quá trình này đã ngăn chặn và loại bỏ quần chúng ra khỏi tiến trình chính trị của Hoa Kỳ. Quần chúng không cung cấp tiền để các ứng cử viên vận động tranh cử. Do đó tạo ra tình trạng là Châu Âu cũng chỉ là một chư hầu của Mỹ.
Như thế, các nhà lãnh đạo thậm chí không thể đại diện cho lợi ích của người dân của họ, nhưng họ phải tuân thủ các chính sách của Hoa Kỳ. Cho nên, rốt cuộc chúng ta chỉ có thể nói rằng không có dân chủ gì cả. Đó chỉ là một lớp vỏ bọc bên ngoài vì các chính phủ không có khả năng đại diện cho lợi ích của nhân dân.
7) Điều này làm tôi nhớ đến một bài báo gần đây của ông. Trong bài viết này, ông đã lên án, và tôi xin trích dẫn: Từ thời chính quyền Clinton đến nay về "sức mạnh đối trọng của người làm việc đối với nguồn vốn đã biến mất." Khiếu nại này có nghĩa là chúng ta phải làm gì đó để lấy lại cân bằng lao động và vốn. Những người làm việc và những người bình thường cần làm gì để cân bằng lại sự thiếu cân đối nguồn vốn?
Rõ ràng là nếu bị kẹt trong hệ thống này thì họ không thể làm được gì cả. Sự di chuyển ra nước ngoài các nơi làm việc cuả công nghiệp sản xuất đã làm hủy diệt quyền lực của những thường dân tại Hoa Kỳ. . Và khi công nghiệp sản xuất bị di chuyển ra nước ngoài thì các công đoàn cũng bị tiêu diệt. Và khi các công đoàn bị tan vỡ thì các nguồn tài trợ cho đảng Dân Chủ cũng bị phá hủy theo. Và hậu quả là những đảng viên Dân Chủ bây giờ phải kêu gọi các nhóm quyền lực tương tự đang tài trợ cho các đảng viên Cộng Hòa. Ngoài ra còn phải kêu gọi những tập đoàn security & military industrial complex (nhóm tạo thành hợp đồng sản xuất vũ khí quân sự-an ninh), và kêu gọi sự yểm trợ từ Wall Street và các ngân hàng. Do đó cả hai bên đều được tài trợ từ các nguồn tài chánh này. Vì thế, trong thực tế chỉ có một đảng duy nhất mà thôi.
Như vậy những người làm việc bị mất quyền lợi họ có thể làm gì để giải quyết vấn đề? Trong hệ thống này, họ thực sự không thể làm được bất cứ điều gì cả Họ chỉ có thể phản đối tính hợp pháp của chính phủ, và nổi dậy. Đây là sự lựa chọn duy nhất mà họ có thể thực hiện. Họ không có cơ hội nào và họ không có khả năng để có thể thay đổi hệ thống từ bên trong. Khi sự phản kháng có tính cách ôn hòa, có nghĩa là quần chúng chấp nhận cấu trúc xã hội, và đơn giản là họ chỉ cố gắng để thuyết phục những người có quyền lực và mong chờ những người này sẽ thay đổi ý kiến. Nhưng điều này sẽ không xảy ra. Và nó không bao giờ xảy ra.
Đã đến tình trạng mà những người làm việc bị đẩy ra bên lề xã hội . Họ không có bất kỳ ảnh hưởng hay đại diện gì cả. Họ chỉ có thể phản đối tính hợp pháp của chính phủ, và nổi dậy. Họ không có thể làm gì khác được.
- Như vậy, theo quan điểm của ông, đây có nghĩa là người dân phải tỏ ra một thái độ rất mạnh mẽ và phải có lập trường rất chính xác.
Tôi không đề nghị. Tôi chỉ trả lời các câu hỏi của bạn.
- Tất nhiên, tôi hiểu...
Thực tế trong hệ thống nảy họ không có quyền lực. Và tất cả điều này là do sự di chuyển của các nơi làm việc. Bởi vì nó đã lấy đi sức mạnh kinh tế của họ. Đây là sức mạnh mà có thể bù lại quyền lực của các nhà tư bản. Nếu không có các công đoàn thì sẽ không có một sức mạnh đối kháng.
8) Chúng ta phải đối mặt với tình huống rất nguy hiểm. Cảm ơn ông một lần nữa cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này. Ông có gì muốn nói với khán giả Châu Âu và đặc biệt là những khán giá người Ý? Ông cứ nói thẳng, xin đừng ngại!
Vì vậy, các nước Châu Âu đáng lẽ phải phục hồi chủ quyền của họ và một lần nữa trở thành Quốc Gia độc lập để buộc Mỹ phải từ bỏ ý thức hệ về quyền tối thượng trên thế giới.
Sự kiện này thật là nguy hiểm đối với người Mỹ, Nga, Trung Quốc, và người Châu Âu. Đây là mối nguy hiểm cho tất cả mọi người.
-----------------------------
Paul C. Roberts: costringere gli USA a mollare l'ideologia della supremazia
Al simposio Global Warning Paul Craig Roberts ipotizzava che la Germania fosse l'unico paese in grado di svincolare l'Europa dalla politica estera USA. Video intervista
Redazione
venerdì 13 febbraio 2015 07:50
Pandora TV
In occasione del simposio internazionale Global WARning - tenutosi il 12 dicembre 2014 e organizzato da Pandora TV, Megachip-Democrazia nella Comunicazione e Alternativa - uno degli interventi più forti è stato quello di Paul Craig Roberts, intervistato da Piero Pagliani. Roberts era stato sottosegretario al Tesoro durante la prima Amministrazione Reagan, e ha poi scritto migliaia di editoriali, oltre che diversi libri argomentati con una prosa limpida e precisa, che descrivono l'involuzione imperiale del potere atlantico.
Il Video, di 17'29'', riporta la parte più interessante della conversazione, di cui vi offriamo anche una trascrizione.
Buona visione e buona lettura!
Intervista a Paul Craig Roberts a cura di Piero Pagliani.
Intervento Video al simposio internazionale Global WARning del 12 dicembre 2014.
D. Dottor Roberts, grazie per averci concesso questa intervista. Possiamo incominciare. Come sa ho uno scenario da sottoporle.
All'indomani della II Guerra Mondiale, gli USA possedevano il 70% delle riserve auree mondiali e la concentrazione negli Stati Uniti della domanda effettiva e della capacità produttiva èra senza precedenti nella storia. Queste condizioni costituivano l'aspetto economico dell'egemonia statunitense mondiale.
Nell'agosto del 1971, il presidente Nixon dichiarando l'inconvertibilità del Dollaro in oro mise fine al sistema monetario stabilito a Bretton Woods.
Oggi, la Russia e la China ammassano migliaia di tonnellate di oro fisico e i BRICS hanno lanciato la Nuova Banca di Sviluppo.
Nel marzo del 2009, il Governatore della Banca Centrale Cinese ha proposto di rimpiazzare il Dollaro come valuta dominante e di creare una valuta di riserva internazionale indipendente da singole nazioni.
Mr. Roberts, in quale modo questo scenario riesce a descrivere icambiamenti attuali negli equilibri geopolitici? In quale misura unmondo multipolare può riuscire a fare superare la presente crisi sistemica?
R. A mio modo di vedere, una valuta internazionale non è più necessaria. All'indomani della II Guerra Mondiale quando tutte le altre grandi nazioni industriali avevano economie distrutte e strutture industriali distrutte solo il Dollaro americano aveva valore e quindi poteva diventare la moneta mondiale.
Oggi chiaramente ci sono molte zone sviluppate del mondo con valute legittime e quindi è possibile condurre scambi tra nazioni tramite le loro proprie valute. Avete l'Euro, avete il Rublo, avete la valuta cinese, avete la giapponese, la canadese, l'australiana, ognuna già ora con un grande volume di attività economica sulla faccia del pianeta che non esisteva nel 1945. E quindi una valuta di riserva non è veramente più necessaria. Una valuta di riserva connessa a una nazione assicura a quella nazione un potere, le dà l'egemonia finanziaria sopra altre nazioni.
Stiamo osservando come Washington faccia un cattivo uso di questo potere. Un altro problema è il modo in cui Washington usa la valuta di riserva per pagare i suoi conti. Se sei la nazione con la valuta di riserva puoi rilassarti perché puoi pagare i tuoi conti emettendo moneta di credito. Negli anni recenti ciò che è successo è stato che Washington ha espanso oltre misura la sua disponibilità monetaria e il Dollaro ha denominato il debito. Washington inflaziona la sua valuta come ha fatto anno dopo anno, dopo anno e dopo anno ancora col Quantitative Easing. Una politica che strettamente parlando, non è finita. Ciò costringe le altre nazioni a inflazionare le proprie valute, altrimenti il valore di scambio delle loro valute aumenta e le esportazioni vengono tagliate, e quindi per proteggere i mercati di esportazioni tutti devono inflazionare se lo fanno gli Stati Uniti. Così la conseguenza è che il mondo ora è sommerso da fiat money, ma la produzione di merci e di servizi non è cresciuta in modocommensurabile alla crescita del denaro. Ci aspettiamo una seria inflazione mondiale per molte ragioni. Molta di questa moneta è sotto chiave nel sistema bancario. E' comunque una situazione molto instabile ogni volta che create più fiat money di quanto non siano prodotti beni e servizi.
Quindi, io penso che la situazione abbia raggiunto il punto in cui molte nazioni, parlo di nazioni potenti come la Russia e la Cina, si rendono conto che il sistema del Dollaro, il sistema di pagamenti basato sul Dollaro, si sta frantumando, ed è anche il sistema che può essere usato per imporre sanzioni su nazioni che non seguono le imposizioni di Washington. Avete sanzioni se vi comportate indipendentemente da Washington e quindi si possono vedere movimenti per abbandonare il sistema e ciò certamente avverrà.
D. Così, in un certo senso, la proposta del governatore cinese della banca centrale, è una sorta di provocazione politica. Dire: "Abbiamo bisogno di un Bancor invece che del Dollaro".
R. Beh, lei sa che la Cina è il più grande creditore del Tesoro statunitense. Possiede la parte maggiore del debito USA. Ha legato la sua valuta al Dollaro per dimostrare che la sua valuta è buona quanto il Dollaro . E ciò che vediamo è che la valuta cinese è meglio del Dollaro. Io penso che l'obiezione della Cina è il modo in cui gli Stati Uniti usano la loro valuta come un'egemonia finanziaria sopra tutte le altre nazioni. La usa per minare la sovranità delle altre nazioni. Lo vediamo con le sanzioni contro la Russia. Questo è il modo per costringere la Russia a sottomettersi al volere di Washington. Ma stanno ottenendo il risultato opposto. La Russia sta lasciando il sistema dei pagamenti basati sul Dollaro.
E la Russia inoltre, a causa della stupidità dei governi europei, sta riorientando il suo commercio dall'Europa all'Oriente. Lo vediamo oggi con gli sviluppi in campo energetico. Così ciò manderà in frantumi il sistema di pagamento basato sul dollaro. E finirà.
D. Questo ci porta alla prossima domanda, Mr. Roberts. A quanto sembra gli Stati Uniti stanno cercando di mantenere la loro supremazia mondiale costi quel che costi. Qual è la sua opinione riguardo le possibilità degli USA di mantenere la loro egemonia nel breve e medio termine? Quale è, in quest'ottica, il ruolo delle forze armate, delle istituzioni finanziarie, delle corporations e dell'agribusiness? Cosa dovrebbero fare le nazioni europee per ribilanciare questo squilibrio a favore degli USA?
R. Le nazioni europee sono i grandi facilitatori dell'egemonia di Washington. Se le nazioni europee fossero davvero sovrane e fossero in grado di condurre politiche internazionali indipendenti non sarebbero stati vassalli degli Stati Uniti e questo limiterebbe lo strapotere degli USA e priverebbe gli Stati Uniti della copertura per le sue guerre di aggressione.
Cosa può fare l'Europa? Può disimpegnarsi dalla Nato. Essere un membro della Nato vuol dire assoggettarsi al controllo di Washington. La Nato esisteva per proteggersi dall'invasione dell'Europa da parte dell'Armata Rossa, l'esercito sovietico. Questa minaccia è bella e spartita da almeno vent'anni. Eppure la Nato continua ad espandersi e viene usata dagli Stati Uniti per le sue guerre in Africa e nel Medio Oriente. Cosa ci guadagna l'Europa da tutto ciò? Niente. E adesso viene trascinata in un confronto militare con la Russia. Che cosa ne uscirà da tutto ciò? Nulla di buono per l'Europa. È quindi è necessario che i Paesi europei riacquistino la loro sovranità. Ma non sono sovrani, Sono colonie. Sono regimi fantocci. Non hanno politiche estere indipendenti. Sono assoggettate al volere di Washington. E ciò costituisce una grande facilitazione per l'egemonia di Washington. Senza ciò gli Stati Uniti sarebbero solo un altro Paese tra tanti. Magari un Paese molto forte, certo, ma un Paese tra tanti. Ma quando uno ha tutta l'Europa, il Canada, l'Australia il Giappone come regimi fantocci e stati vassalli, diventa strapotente.
Quindi, ciò che l'Europa può fare? Lasciare la Nato. La Nato non protegge più l'Europa, ma la mette in pericolo perché la coinvolge nelle guerre di Washington.
D. Mr. Roberts. In che modo gli USA riescono ad assoggettare le nazioni europee? C'è una ragione principale?
R. Ci sono vari motivi. Un motivo è che dopo la II Guerra Mondiale il Dollaro è diventato la moneta di riserva, ciò che dà un potere enorme a questo Paese. Un'altra ragione è stata la lunga Guerra Fredda con l'Unione Sovietica e la propaganda secondo cui l'Europa poteva essere invasa dall'Unione Sovietica. Con la conseguente dipendenza dell'Europa, che dura da decenni, dalla protezione americana. Se tu dipendi dalla protezione di un altro Paese finisci per dover seguire le politiche di quel Paese perché dipendi da quel Paese. E' il ruolo che assumi col tempo.
Tutto ciò avrebbe dovuto finire con il collasso dell'Unione Sovietica. Sfortunatamente il collasso dell'Unione Sovietica ha portato alla ribalta negli Stati Uniti l'ideologia dei neoconservatori che dice che la Storia ha scelto gli Stati Uniti per dominare il mondo. Sarebbe la Nazione Eccezionale, la Nazione Indispensabile e il collasso del comunismo, del socialismo avrebbe provato che gli Stati Uniti dovevano esercitare la loro egemonia sul mondo. Questa ideologia è stata istituzionalizzata nella politica estera e militare degli Stati Uniti. Abbiamo la dottrina Brzezinski e la dottrina Wolfowitz.
E nell'essenziale queste dottrine dicono che gli Stati Uniti devono prevenire l'ascesa di ogni altro Paese che abbia il potere e le capacità di bloccare i propositi di Washington nel mondo. E questi due Stati oggi sono la Russia e la Cina. E quindi questa ideologia è estremamente pericolosa perché mette il mondo in conflitto con la Russia e la Cina. E questi sono tra i principali paesi nucleari, e sono grandi economie ed enormi aree geografiche. E quindi l'ideologia dell'egemonia americana è una minaccia alla stessa esistenza della vita sulla terra.
D. La Germania potrebbe giocare un ruolo importante in questo scenario. Ma sembra che non stia affatto per giocarlo. Cosa pensa della Germania?
R. Temo che la Merkel sia solo un pupazzo di Washington. E' molto difficile per un leader europeo alzarsi in piedi e rappresentare il proprio popolo invece che gli Stati Uniti. Tutti i leader europei rappresentano gli Stati Uniti e non rappresentano il popolo della Francia, della Germania o il popolo britannico. Rappresentano gli Stati Uniti. E certamente sono ben remunerati per questo. E quindi i leader che mostrano una qualche disposizione a non stare al gioco sono sempre rovinati . Perciò se la Germania dovrebbe alzarsi in piedi, dovesse fare qualcosa, immaginatevi se la Germania dovesse semplicemente lasciare l'UE . Restare non serve agli interessi della Germania. Perché la Germania verrebbe munta e pagherebbe i debiti dell'UE. E dell'Ucraina.
O se la Germania lasciasse la Nato. Perché la Germania dovrebbe stare nella Nato? La Germania ha grandi collegamenti economici con la Russia. Ma questi stanno per essere sacrificati per far piacere agli Americani.
Quindi la Germania potrebbe fare molto. Potrebbe lasciare la UE, potrebbe lasciare la Nato. Questo sarebbe la fine dell'egemonia statunitense.
D. E' quindi anche un problema di democrazia. Non c'è perciò più democrazia nei Paesi occidentali, in un certo senso.
R. I Paesi occidentali non hanno più, a mio avviso la democrazia, perché i loro leader non rappresentano il popolo.
Negli Stati Uniti rappresentano ideologie e rappresentano potenti gruppi di interessi, come ad esempio il complesso militare e di sicurezza, Wall Street e le grandi banche e l'agribusiness, la lobby israeliana, le industrie estrattive, petrolio, miniere e l'industria del legno. Tutti questi sono interessi potentissimi le cui donazioni determinano chi viene eletto e la gente che trae beneficio da questi contributi alle campagne elettorali sono alleate alle fonti del denaro. Quindi tutto il processo viene rimosso dalla rappresentazione del popolo. Il popolo non fornisce i soldi che eleggono i candidati. E quindi si ha una situazione in cui l'Europa è solo un vassallo degli Stati Uniti
Quindi questi leader non possono nemmeno rappresentare gli interessi del loro popolo ma devono conformarsi alle politiche degli Stati Uniti. Perciò si può solamente dire che la democrazia in fin dei conti non esiste. E' solo una copertura perché i governi sono incapaci di rappresentare gli interessi del popolo.
R. Questo mi ricorda un suo articolo recente. In questo articolo lei ha denunciato, cito, che dall'Amministrazione Clinton in poi "il potere di contrappeso dei lavoratori nei confronti del capitale è svanito". Questa denuncia significa che dovremmo fare qualcosa per ribilanciare lavoro e capitale. Cosa dovrebbero fare i lavoratori e le persone comuni per ribilanciare lo squilibrio nei confronti del capitale?
R. E chiaro che non possono fare nulla all'interno di questo sistema. Ciò che ha distrutto il potere dell'uomo comune negli Stati Uniti è stato la delocalizzazione all'estero dei posti di lavoro dell'industria manifatturiera e quando l'industria è stata delocalizzata all'estero i sindacati sono stati distrutti. E quando i sindacati sono stati smantellati, la fonte indipendente di finanziamento del Partito Democratico è stata distrutta e di conseguenza i Democratici ora devono rivolgersi agli stessi gruppi di interesse che finanziano i Repubblicani. Devono rivolgersi al complesso militare-sicurezza, a Wall Street, alle banche e così entrambi i partiti sono finanziati dalle medesime fonti. Così a tutti gli effetti c'è un unico partito.
E quindi all'interno di ciò cosa possono fare i lavoratori spossessati? Non possono fare veramente nulla all'interno del sistema. Tutto quello che possono fare è contestare la legittimità del governo e ribellarsi. E' l'unica alternativa che hanno. Non c'è nessuna possibilità di cambiare il sistema dall'interno. Fin quando protestare vuol dire protestare pacificamente vuol dire che la gente accetta la struttura e semplicemente cerca di convincere coloro che hanno il potere che devono cambiare le proprie idee. Ma questo non avverrà. Non succede mai.
Abbiamo raggiunto un punto in cui i lavoratori sono spinti ai margini. Non hanno nessuna influenza non hanno nessuna rappresentanza. E tutto quello che possono fare è contestare la legittimità del sistema e ribellarsi. Non c'è nient'altro che possano fare.
D. È una posizione molto forte. Molto precisa.
R. Non lo sto proponendo. Sto solo rispondendo alla sua domanda.
D. Certo, la comprendo.
R. All'interno del sistema non hanno praticamente nessun potere. E tutto questo è dovuto alla delocalizzazione dei posti di lavoro. Perché ciò ha tolto il loro potere economico. Questo era il potere che controbilanciava il potere dei capitalisti. Senza i sindacati non c'è un potere controbilanciante.
D. Lo scenario che dobbiamo affrontare è molto pericoloso. Grazie ancora per averci concesso questa intervista. Le voglio chiedere se ha qualcosa da dire all'audience europeo e italiano. Liberamente.
R. Tutto quello che posso dire è che i Paesi in Europa che hanno una così lunga storia non devono rinunciare alla loro sovranità, per Washington. Devono riconquistare la loro sovranità per proteggere il mondo dall'aggressione di Washington. Perché questa ideologia dell'egemonia mondiale è molto pericolosa. E' un'ideologia molto pericolosa. Potete vedere i morti e le distruzioni nel Medio Oriente da tredici anni. Potete vedere l'ingerenza irresponsabile del governo degli Stati Uniti in Ucraina, le accuse irresponsabili contro la Russia, contro la Cina, la costruzione di basi militari sulle frontiere della Russia e in Asia per bloccare l'accesso della Cina alle risorse. Tutto questo ci porterà alla guerra. Ma La Russia e la Cina non sono la Libia o l'Iraq.
Quindi i Paesi europei dovrebbero recuperare la loro sovranità e ridiventare Paesi indipendenti . Così da costringere gli Stati Uniti a mollare questa ideologia della supremazia mondiale.
Essa è pericolosa per gli Americani, è pericolosa per i Russi, per i Cinesi, per gli Europei. E' pericolosa per tutti.
No comments:
Post a Comment