Wednesday, December 5, 2012

Sức Mạnh Của Những Ác Mộng

Cảm ơn Thiên Chương đã viết bài “Biển Đông Dạy Sống” nhắc nhở chúng ta về những trò lưu manh làm tiền của bọn đại bản cấu kết với các thế lực nhà nước khiến tôi có đôi dòng về một vài khía cạnh liên quan.

Chính quyền tạo ra những ác mộng. Sự sợ hãi đã làm cho chúng ta mất đi giá trị sống!

Khái niệm Tự Do đã bị bóp méo và bị lợi dụng. Dân chúng thờ ơ, thiếu trách nhiệm với xã hội nên có nhận thức rất mơ hồ về các vấn đề chính trị. Từ khi nền Tự Do được đặt ra cách đây hơn 200 năm thì người ta đã rất thận trọng về cái gọi là “Mất đi một chút tự do cá nhân để được sống an bình”, một số tự do đã được uỷ thác cho một thiểu số cầm quyền để nó có nhiều quyền hơn và rộng lớn hơn để tập trung các quyết định lớn nhằm "bảo vệ" quần chúng một cách "hữu hiệu" hơn. Và cứ thế người ta mặc nhiên cho rằng thiểu số này tự nó có các quyền đó.
Ngày hôm nay hầu hết chúng ta đang sống trong hòa bình và yên ổn, nhưng những mối lo âu về hiểm họa chiến tranh vẫn luôn ám ảnh chúng ta. Rất nhiều trong chúng ta đã từng trực tiếp chứng kiến sự tàn ác của chiến tranh, và ngay cả những ai chưa từng trực tiếp chứng kiến cũng thấy được hệ lụy của nó. Và chính sự sợ hãi này là cái mà bọn chính quyền nhà nước với hệ thống tuyên truyền quy mô bao trùm toàn bộ xã hội đã làm mê hoặc các thế hệ chúng ta. Với mục đích muốn chúng ta mặc nhiên ủy thác hết các quyền tự do để được sống an toàn và chúng ta đã biến thành những kẻ nô lệ cho sự sợ hãi. Người dân Trung Hoa hay Việt Nam đều vui mừng khi nghe tin nhà nước bỏ hàng tỷ dollar để trang bị vũ khí quân sự (Việt nam có thể dùng quân sự để giữ được an bình và trật tự hay không, hay là chính sự tăng cường về quân sự chính nó lại là một hiểm họa, đề tài này cần có một bài phân tích dài). Đa số nhân dân Mỹ bị nhồi nhét về hiểm họa Hồi Giáo thống trị thế giới. Ở đâu người ta cũng nghe thấy hiểm họa Iran sắp có vũ khí nguyên tử, rồi đến khủng bố Al Kỳ Đà, Hamas, Taliban v.v.
Tôi rất đau lòng khi thấy trên báo chí đưa tin về những xung đột tại Gaza, họ đều cố lờ đi những xác chết đa số là những trẻ thơ và thường dân mà họ lại hướng những phân tích về hiểm họa Hồi Giáo và những vấn đề cho chiến cuộc Iran v.v. Cuốn phim tài liệu “Tears Of Gaza” http://www.youtube.com/watch?v=U0WKVhIpgr4 có chứng cớ rành rành của phóng viên Na Uy tại hiện trường về cuộc chiến Gaza năm 2009 đã bị xóa trên YouTube vì lý do bản quyền, còn cuốn phim nói về cái chết của Osama Bin Laden được thực hiện công phu tốn hàng triệu dollar thì không có bản quyền gì cả và lại được pháp tán rất rộng rãi. Hơn thế nữa theo thống kê thì có đến 57% dân số Mỹ ủng hộ Do Thái đổ bộ tấn công Gaza. Thật đau long khi sự hiểu biết của người dân lại đến mức độ tệ hại đến như vậy, không biết họ nghe ở đâu những thứ như là “người Do Thai là người thông minh hơn các loại người khác”,  họ còn có lập luận rằng “người Do Thai có quyền lấy lại đất tổ của họ mà đuổi hết người Palestine ra khỏi vùng đất đó”. Thật ngao ngán và hết lời để nói khi tôi được nghe những thứ như vậy.
Chắc phải mở một lớp dạy cho họ về lịch sử Palestine và Do Thai bắt đầu từ 3000 năm trước thì mới có thể nói chuyện đến những sự nhúng tay của người Anh người Pháp của đầu thế kỷ 20 vào vùng đất này, rồi người My ở những thập niên 60-70 và giờ đây về các chiêu bài chống “khủng bố, khủng mẹ” thì chắc họ chỉ còn cách bịt tai bịt mắt mà kêu nhức đầu không muốn nghe nữa thôi.
Thế mới thấy là cái dân trí của đa số chúng ta còn đang ở mức độ nào. Một ngày nào mà chúng ta còn mặc nhiên với những lộng hành phi nhân bản này thì chúng ta còn tận mắt thấy những bất công khổ cực ở mọi nơi trên thế giới.

Vũ Quang Tùng
2012-12-01

No comments:

Post a Comment