Wednesday, October 24, 2012

Vũ khí Nguyên Tử hay Tai Nạn Động Đất tại Nhật Bản



 


Lò NGUYÊN TỬ NỔ là do TAI NẠN VŨ KHÍ NGUYÊN TỬ hay từ ĐỘNG ĐẤT? Nói một cách khác, vụ ĐỘNG ĐẤT vừa qua tại NHẬT là THIÊN TAI hay chính là do VŨ KHÍ NGUYÊN TỬTheo nhà nghiên cứu NHẬT BẢN ông Yoichi Shimatsu, cụu chủ bút của tờ Times Nhật Bản, thì ngoài bằng chứng rõ rệt của PLUTONIUM đã được tìm thấy (identified plutonium in soil samples around the Fukushima Daiichi nuclear plant) thì NGAY CẢ NHỮNG GIẢI THÍCH MẬP MỜ và GIẤU DIẾM của Chính Phủ Nhật đã cho thấy CÒM MỘT SỰ THẬT đang bị che đdậy BÍ MẬT .. Và bí mật này chính là CHƯƠNG TRÌNH VŨ KHÍ NGUYÊN TỬ mà MỸ và CHÍNH PHỦ KHUYNH HŨU NHẬT đã thực hiện từ ngay sau ĐỆ NHỊ THẾ CHIẾN.
Trước hết, chúng ta cần nhớ lại MỘT SỰ KIỆN QUAN TRỌNG: (Duy Việt đã phân tích và đăng tải năm 2009) Sau 54 năm liên tục nắm quyền với sự ủng hộ đặc biệt của Mỹ, đảng Tự Do Dân Chủ Nhật (Japan's Liberal Democratic Party lập năm 1955) đã bị Dân chúng Nhật bất tín nhiệm và bị đảng Dân Chủ Nhật (thành lập năm 1998) đánh bại trong cuộc tổng tuyển cử thủ tướng Nhật năm 2009, với đa số áp đảo 300 ghế trên 480 ghế tại quốc hội. Sau đó ông Yukio Hatoyama đảng trưởng lên nhậm chức Thử Tướng Nhật, và chỉ vài tháng sau ông Yukio Hatoyama đã đưa bằng chứng là từ năm 1969 đảng Tự Do Dân Chủ đã cùng Mỹ vi phạm Hiến Pháp Nhật trong việc thỏa thuận dùng Vũ khi nguyên tử và tiến hành chương trình vũ khí nguyên tử trong bí mật nói dối quần chúng Nhật… Và cũng chính sau NỖ LỰC ĐƯA RA ÁNH SÁNG sự kiện này, thủ tướng Yukio Hatoyama đột ngột bị áp lực phải từ chức vì một lý do khác.


Ngay trong những ngày đầu tiên của sự kiện PHÓNG XẠ NGUYÊN TỬ- trong bài viết The Fukushima Nuclear Disaster: What Happened on "Day One"? - - 2011-04-16 - Ông Yoichi Shimatsu đã đưa ra những lý cớ dối trá và giải thích mơ hồ không ăn khớp của chính phủ Nhật cũng như Công Ty Nguyên Tử TEPCO Tokyo Electric Power Company) có gốc tại Mỹ, về những VỤ NỔ BÊN TRONG của các lò nguyên tử, cũng như NHIỀU ĐỢT HẬU CHẤN (after shocks) có độ chấn động đến 6. Càng ngày sự kiện Phóng Xạ cũng như cường đô nóng của các lò nguyên tử đã cho thấy những giải thích của Chính phủ Nhật và TEPCO là KHÔNG ĂN KHỚP và SAI LẠC.
* Từ đầu theo những báo cáo chính thức từ TEPCO thì chỉ có ba lò số 1.2,và 6 là hoạt động trong thời gian bị động đất. Nhưng đến khi lò số 3, được báo cáo là đã ngưng trước khi động đất để tu sửa, PHÁT NỔ, thì TEPCO lại báo cáo rằng Lò 1,2,3 đang hoạt động thì bị động đất!!! Lò số 3 , dùng Plutonium-Uranium, một loại "rất tốt" cho vũ khí nguyên tử. Rồi đến lò số 4 phát hỏa, rồi cả lò 4 và 5 thả khí Hydrogen ra ngoài, điều này nghĩa là cả hai lò 4 và 5 đều có "cột nhiên liệu" (fuel rods) đang hoạt động, chứ không phải trong thời gian ngưng nghỉ như TEPCO báo cáo. Một điểm LẠ LÙNG nữa là chính KỸ SƯ của TEPCO khi được phỏng vấn để giải thích về sự CHẠM ĐIỆ và MẤT ĐIỆN trong lò nguyên tử là do MỘT TÁC ĐỘNG khác không phải do động đất và tsunami? Như vậy có thể họ ám chỉ, theo như nhà nghiên cúu Yoichi, cụu chủ bút tờ Jăpn Times, là do Hoại tín Stunxnet!
Hoại tín Stuxnet, theo tin chính thúc là SẢN PHẨM TÍN LIỆU của Mỹ và Do Thái trong mục tiêu tấn công Lò Nguyên Tử của BaTư (Iran).
Hoại Tín này được viết ra với những ẩn lệnh điện toán truy tìm những TÍN LIỆU trong HỆ THỐNG QUẢN TRỊ KỸ NGHỆ và sau đó THAY ĐỔI những MÃ SỐ của tín liệu quản trị kỹ nghệ này mục đích để NGƯỜI BÊN NGOÀI có thể ĐOẠT QUYỀN ĐIỀU HÀNH bộ máy kỹ nghệ bị nhiễm. Tuy nhiên trong trường hợp những Lò Nguyên Tử thì sự việc bị đoạt quyền ĐIỀU HÀNH cũng có thể đưa đến SỰ PHÁT NỔ ngoài ý muốn. Từ đây , với NHỮNG DŨ KIỆN NÀY, ta có thể đưa ra GIẢ THIẾT LÀ
a) MỘT Thế lực bên ngoài đã CỐ TÌNH qua điều khiển Stuxnet, CHO NỔ các LÒ NGUYÊN TỬ NÀY gồm cả những liên quan dưới lòng đất.
b) Các vụ nổ là TAI NẠN do Stuxnet gây ra ngoài ý định của mọi người.
Nghĩa là cả 2 trường hợp thì ĐỀU KHÔNG PHẢI là do thiên tai động đất hay tsunami!!! Đó cũng chính là lý do ĐỨC, MỸ và một số các quốc gia không bị động đất, nhưng đã ra lệnh ngưng các lò NGUYÊN TỬ có dùng chung cấu trúc và TÍN LIỆU ĐIỀU HÀNH. vì sợ Stuxnet!
Trong bài viết nghiên cúu mới nhất "Chuong Trình Vũ Khí Bí Mật trong FUKUSHIMA" tuần qua. ( Secret Weapons Program Inside Fukushima Nuclear Plant? U.S.-Japan security treaty fatally delayed nuclear workers' fight against meltdown - by Yoichi Shimatsu - 2011-04-12) Ông Yoichi đã khẳng định rằng BỌN KỸ NGHỆ NGUYÊN TỬ và các SỞ BỘ CHÍNH OHỦ NHẬT đang cố gắng và lúng túng để ngăn chặn một BÍ MẤT có thể bị khám phá đó là CƠ QUAN NGHIÊN CÚU BOM HẠT NHÂN được GIẤU KÍN bên trong NHÀ MÁY NGUYÊN TỬ DÂN SỰ FUKUSHIMA. (The smoke and mirrors at Fukushima 1 seem to obscure a steady purpose, an iron will and a grim task unknown to outsiders. The most logical explanation: The nuclear industry and government agencies are scrambling to prevent the discovery of atomic-bomb research facilities hidden inside Japan's civilian nuclear power plants.)
Ông Yoichi đã vạch ra không chỉ CÓ những MÂU THUẪN trong những báo cáo của TEPCO và các cơ quan chính phủ lien hệ, mà còn đưa ra bằng chứng chính thủ tướng đương nhiệm, ông Naoto Kan cũng bị các nhóm quyền lực và khuynh hũu lien quan đến Công Ty Nguyên Tử và Hiệp Ước bí mật Ngyên Tử với Mỹ ngăn chặn những tin tức chính xác, khi ông thủ tướng này đòi hỏi những chi tiết rõ rệt liên quan đến Nhà Máy Nguyên Tử Fukushima . Và hiện nay Mỹ và Nhật đang có những cuộc đàm phán bí mật để vận động chính trị hất cẳng ông Naoto Kan, cũng như đã từng hất cẳng đảng trưởng thủ tướng Yukio Hatoyama và cũng là sáng lập viên của đảng Dân Chủ Xã Hội Nhật bản khi ông này phanh phui và đòi hỏi Mỹ cung cấp những thông tin liên đới đến vụ việc. Đây là nỗ lực của Mỹ , các nhóm quan chức khuynh hũu thuộc đảng bảo thủ Dân Chủ Tự Do vừa thất cử và các nhà ĐẠI BẢN KỸ NGHỆ Nguyên tữ, đồng hợp lực tiến hành (A grand alliance of nuclear proponents now includes TEPCO, plant designer General Electric, METI, the former ruling Liberal Democratic Party and, by all signs, the White House.)
Ông Yoichi trình bày những chứng cớ và dự kiện cho thấy nhóm khuynh hũu quân phiệt Nhật và Mỹ có chương trình vũ khí nguyên tử bí mật trong khu Fukushima .
Vấn đề còn lại là liệu NGƯỜI DÂN NHẬT có nhìn ra những bang chứng và tìm hiểu của công dân Yoichi của họ, và CAN ĐẢM NHÌN THẲNG VÀO SỰ THẬT để chống lại những âm mưu đen tối này hay không? Hay cũng đang bị lú lẫn vì chủ nghĩa Ái Quốc, Quốc Gia Dân Tộc, Tự Hào Dân tộc, nhắm mắt làm ngơ, nhẫn nhịn gánh hậu quả động đất, ngập song, và PHÓNG XẠ trong câm lặng?
NẾU không sớm ngăn chặn, nước Nhật chắc chắn sẽ gặp một thảm họa lớn hơn đệ nhị thế chiến. Thảm họa mà ngày nay chính Mỹ cũng đang gánh chịu từ bọn TẬP ĐOÀN ĐẠI BẢN.. mà với bọn này LỢI NHUẬN luôn luôn được đặt trên GIÁ TRỊ ĐỜI SỐNG CON NGƯỜI..
Duy Việt
20-4-2011
Nguồn Tham Khảo thêm từ chuyên gia Nguyên Tử:
http://www.youtube.com/watch?v=i8AD2uaxUFo

Xin luu ý: Hiện nay đã có hàng trăm "Thông Tin Thổi Phồng" nói bừa về sự kiện FUKUSHIMA nhằm HẠ UY TÍN những nghiện cúu vạch trần sự kiện NGUYÊN TỬ này.. thí dụ như nhữmng bản tin UFO xuất hiện tại FUKUSHIMA.. Bí Mật Không Gian tại FUKUSHIMA v.v.. nhằm đánh lạc hướng và HẠ UY TÍN của những chuyên gia như YOICHI và kỹ sư ngưyên tử Arnie Gundersen

-------
NGUÔN THAM KHẢO: (HAI PHẦN TRONG MỤC NHẬN ĐỊNH)
---------------------------------
Reactor-Grade and
Weapons-Grade Plutonium
in Nuclear Explosives

--------------------------------------------------------------------------------
~ excerpted from the US Department of Energy Publication ~
Nonproliferation and Arms Control Assessment
of Weapons-Usable Fissile Material Storage
and Excess Plutonium Disposition Alternatives
(pages 37-39)
January 1997


--------------------------------------------------------------------------------
Virtually any combination of plutonium isotopes -- the different forms of an element having different numbers of neutrons in their nuclei -- can be used to make a nuclear weapon. Not all combinations, however, are equally convenient or efficient.

The most common isotope, plutonium-239, is produced when the most common isotope of uranium, uranium-238, absorbs a neutron and then quickly decays to plutonium. It is this plutonium isotope that is most useful in making nuclear weapons, and it is produced in varying quantities in virtually all operating nuclear reactors. As fuel in a reactor is exposed to longer and longer periods of neutron irradiation, higher isotopes of plutonium build up as some of the plutonium absorbs additional neutrons, creating plutonium-240, plutonium-241, and so on. Plutonium-238 also builds up from a chain of neutron absorptions and radioactive decays starting from uranium-235.
These other isotopes create some difficulties for design and fabrication of nuclear weapons.
•First and most important, plutonium-240 has a high rate of spontaneous fission, meaning that the plutonium in the device will continually produce many background neutrons, which have the potential to reduce weapon yield by starting the chain reaction prematurely.
•Second, the isotope plutonium-238 decays relatively rapidly, thereby significantly increasing the rate of heat generation in the material.
•Third, the isotope americium-241 (which results from the 14-year half-life decay of plutonium-241 and hence builds up in reactor-grade plutonium over time) emits highly penetrating gamma rays, increasing the radioactive exposure of any personnel handling the material.

Because of the preference for relatively pure plutonium-239 for weapons purposes, when a reactor is used specifically for creating weapons plutonium, the fuel rods are removed and the plutonium is separated from them after relatively brief irradiation (at low "burnup"). The resulting "weapons-grade" plutonium is typically about 93 percent plutonium-239.
Such brief irradiation is quite inefficient for power production, so in power reactors the fuel is left in the reactor much longer, resulting in a mix that includes more of the higher isotopes of plutonium. In the United States, plutonium containing between 80 and 93 percent plutonium-239 is referred to as "fuel-grade" plutonium, while plutonium with less than 80 percent plutonium-239 -- typical of plutonium in the spent fuel of light-water and CANDU reactors at normal irradiation -- is referred to as "reactor-grade" plutonium.
All of these grades of plutonium can be used to make nuclear weapons. The only isotopic mix of plutonium which cannot realistically be used for nuclear weapons is nearly pure plutonium-238, which generates so much heat that the weapon would not be stable. (International rules require equal levels of safeguards for all grades of plutonium except plutonium containing more than 80 percent plutonium-238, which need not be safeguarded.)
Designing and building an effective nuclear weapon using reactor-grade plutonium is less convenient than using weapon-grade plutonium, for several reasons.
Some nuclear weapons are typically designed so that a pulse of neutrons will start the nuclear chain reaction at the optimum moment for maximum yield; background neutrons from plutonium-240 can set off the reaction prematurely, and with reactor-grade plutonium the probability of such "pre-initiation" is large. Pre-initiation can substantially reduce the explosive yield, since the weapon may blow itself apart and thereby cut short the chain reaction that releases the energy.
Nevertheless, even if pre-initiation occurs at the worst possible moment (when the material first becomes compressed enough to sustain a chain reaction) the explosive yield of even a relatively simple first-generation nuclear device would be of the order of one or a few kilotons. While this yield is referred to as the "fizzle yield," a one-kiloton bomb would still have a radius of destruction roughly one-third that of the Hiroshima weapon, making it a potentially fearsome explosive. Regardless of how high the concentration of troublesome isotopes is, the yield would not be less.
Dealing with the second problem with reactor-grade plutonium, the heat generated by plutonium-238 and plutonium-240, requires careful management of the heat in the device. There are well developed means for addressing these problems and they are not considered a significant hurdle to the production of nuclear weapons, even for developing states or sub-national groups.
The radiation from americium-241 means that more shielding and greater precautions to protect personnel might be necessary when building and handling nuclear explosives made from reactor-grade plutonium. But these difficulties are not prohibitive.
While reactor-grade plutonium has a slightly larger critical mass than weapon-grade plutonium (meaning that somewhat more material would be needed for a bomb), this would not be a major impediment for design of either crude or sophisticated nuclear weapons.
The degree to which these obstacles can be overcome depends on the sophistication of the state or group attempting to produce a nuclear weapon.
At the lowest level of sophistication, a potential proliferating state or subnational group using designs and technologies no more sophisticated than those used in first-generation nuclear weapons could build a nuclear weapon from reactor-grade plutonium that would have an assured, reliable yield of one or a few kilotons (and a probable yield significantly higher than that).
At the other end of the spectrum, advanced nuclear weapon states such as the United States and Russia, using modern designs, could produce weapons from reactor-grade plutonium having reliable explosive yields, weight, and other characteristics generally comparable to those of weapons made from weapons-grade plutonium.
The greater radioactivity would mean increased radiation doses to workers fabricating such weapons, and military personnel spending long periods of time in close proximity to them, and the greater heat and radiation generated from reactor-grade plutonium might result in a need to replace certain weapon components more frequently.
Proliferating states using designs of intermediate sophistication could produce weapons with assured yields substantially higher than the kiloton-range possible with a simple, first-generation nuclear device.
Every state which has built nuclear weapons from plutonium to date has chosen to produce weapons-grade plutonium for that purpose. States have been willing to make large investments in some cases to acquire weapon-grade rather than reactor-grade plutonium: the United States, for example, in the 1980s, considered spending billions of dollars on the Special Isotope Separation facility to enrich reactor-grade plutonium to weapon-grade.
The disadvantage of reactor-grade plutonium is not so much in the effectiveness of the nuclear weapons that can be made from it as in the increased complexity in designing, fabricating, and handling them. The possibility that either a state or a sub-national group would choose to use reactor-grade plutonium, should sufficient stocks of weapon-grade plutonium not be readily available, cannot be discounted.
In short, reactor-grade plutonium is weapons-usable, whether by unsophisticated proliferators or by advanced nuclear weapon states. Theft of separated plutonium, whether weapons-grade or reactor-grade, would pose a grave security risk.
The plutonium-240 content even in weapons-grade plutonium is sufficiently large that very rapid assembly is necessary to prevent pre-initiation. Hence the simplest type of nuclear explosive, a "gun type," in which the optimum critical configuration is assembled more slowly than in an "implosion type" device, cannot be made with plutonium but only with highly enriched uranium, in which spontaneous fission is rare.
This makes HEU [Highly Enriched Uranium] an even more attractive material than plutonium for potential proliferators with limited access to sophisticated technology.
Either material can be used in an implosion device.

See W. G. Sutcliffe and T.J. Trapp. eds., Extraction and Utility of Reactor-Grade Plutonium for Weapons, Lawrence Livermore National Laboratory. UCRL-LR-I 15542, 1994 (S/RD).



http://search.japantimes.co.jp/cgi-bin/nn20091120f3.html
The Japan Times
Slowly, secret U.S. nuke deals come to light

By ERIC JOHNSTON

Staff writer
OSAKA — Decades since Washington and Tokyo reportedly crafted secret agreements to allow U.S. nuclear weapons in Japanese territory, declassified documents from the U.S. detailing its nuclear presence in Okinawa and elsewhere in Japan during the postwar period are slowly coming to light.
The move is creating headaches for both countries as they grapple over military bases in Okinawa and the future structure of the alliance.
The documents, some dating to the late 1950s, were publicly released by the National Security Archives at George Washington University in mid-October, not long after Foreign Minister Katsuya Okada called for an investigation into four alleged secret pacts, including allowing ships and aircraft carrying nuclear arms into Japanese territory.
The Japanese government has repeatedly denied the existence of any secret agreements. A panel of Foreign Ministry officials appointed to look into the matter is expected to issue a report by the end of the year. But disclosure of the report may be postponed until early next year, Okada said Wednesday.
In addition to the secret agreement on stopovers by vessels and planes carrying nuclear weapons, the panel will seek to confirm three other pacts.
The veiled documents include an agreement for Japan to shoulder $4 million of the cost of Okinawa's reversion to Japan, an accord to allow nuclear weapons to enter Okinawa during emergencies and the use of U.S. bases in Japan in the event of a crisis on the Korean Peninsula.
On Oct. 13, the National Security Archives, which catalogs declassified U.S. government documents and posts them on its Web site, released a series of formerly top secret cables, communiques and background papers on U.S. nuclear weapons policy in Okinawa and Japan from the late 1950s until 1972.
The documents show the extent to which officials from both countries worked to deceive the Japanese public during the height of the Cold War.
For example, an April 4, 1963, cable sent by U.S. Ambassador Edwin O. Reischauer to Washington about a meeting with Foreign Minister Masayoshi Ohira notes Ohira apparently agreed that the introduction of atomic weapons into Japan did not include nuclear arms on U.S. naval ships in Japanese waters.
"I took occasion to make clear significance of our sticking to word 'introduce,' as implying placing or installing on Japanese soil, and our previous assumption that Japanese had been intending to achieve same effect by their use of word 'mochikomu.' Ohira then remarked that under this interpretation, 'introduce' would not, repeat, not apply to hypothetical case of nuclears (sic) on vessel in Japanese waters or port, and I agreed. He then said that while Japanese had not, repeat, not in past used mochikomu with consciousness of this restricted sense, they would so use it in future," Reischauer said.
When Japan's three nonnuclear principles of never possessing, producing or allowing nuclear weapons into the country were announced several years later under Prime Minister Eisaku Sato, the words "introduce" in English and "mochikomu" in Japanese were used.
The U.S. was aware of the political fallout in Japan should word of nuclear weapons transiting the country become public. On Jan. 19, 1972, Winston Lord of the State Department's Policy Planning Staff sent the following message to other State Department officials:
"The GOJ now maintains in public that it is unaware of U.S. nuclear transit visits, and would refuse permission for such visits if we should request them. Therefore, if current transit practices were publicly exposed in an authoritative manner, the consequences would surely include: (1) the fall of the Japanese government; (2) enhancement of the credibility of those Opposition leaders most hostile to U.S.-Japan defense cooperation; (3) a corresponding loss of credibility by Japanese officials that have defended U.S.-Japanese security cooperation in the past; (4) massive doubts about U.S. respect for basic Japanese principles."
The transit of nuclear weapons in and around Japan became a huge concern when the carrier USS Ticonderoga, en route from Vietnam to Yokosuka, Kanagawa Prefecture, suffered an accident involving a nuclear weapon on Dec. 5, 1965. An A-4E aircraft loaded with a 1-megaton B43 hydrogen bomb rolled off the carrier with the weapon and pilot aboard and sank in 5,000 meters of water.
The accident was kept secret until 1981, when the Defense Department acknowledged it had taken place, but initially said it occurred more than 800 km from land. However, U.S. Navy documents show the accident occurred about 128 km from Kikaijima in the Ryukyu Island chain.
It is believed the bomb was never retrieved.
No single entry in the newly declassified documents clearly constitutes a smoking gun for U.S. nukes in Okinawa after 1972, when the prefecture was returned to Japan. The documents do suggest, however, that Washington had considered it necessary to place nuclear weapons in the prefecture beyond the reversion.
On April 28, 1969, in a top-secret memo, the U.S. National Security Council outlined key bilateral issues for the Nixon administration, which had just taken office.
On Okinawa's reversion, it noted there were a couple of issues: "Denial of our present nuclear rights on Okinawa would necessarily impact upon both the capability and the credibility of the U.S. forward-deployed nuclear deterrent."
Prime evidence for the existence of such an agreement can be found in "Tasaku Nakarishi wo Shinzemu to Hossu" ("The Best Course Available"), the memoirs of Kei Wakaizumi, a former diplomat who said he arranged the agreement along with Henry Kissinger, Richard Nixon's national security adviser at the time.
Wakaizumi, who passed away in 1996, originally published the book in 1994, but few people apart from diplomatic historians took notice.
An updated version appeared after the Democratic Party of Japan took office in September. In it, Wakaizumi introduced what he said was a top secret minute to a joint communique signed between Prime Minister Sato and Nixon on Nov. 21, 1969.
"As stated in our Joint Communique, it is the intention of the United States Government to remove all the nuclear weapons from Okinawa by the time of actual reversion of the administrative rights to Japan; and thereafter the Treaty of Mutual Cooperation and Security and its related arrangements will apply to Okinawa, as described in the Joint Communique.
"However, in order to discharge effectively the international obligations assumed by the United States for the defense of countries in the Far East including Japan, in time of great emergency the United States Government will require the re-entry of nuclear weapons and transit rights in Okinawa with prior consultation with the Government of Japan. The United States Government would anticipate a favorable response. The United States Government also requires the standby retention and activation in time of great emergency of existing nuclear storage locations in Okinawa: Kadena, Naha, Henoko, and Nike Hercules units.
"The Government of Japan, appreciating the United States Government's requirements in time of great emergency as stated above by the President, will meet these requirements without delay when such prior consultation takes place. The President and the Prime Minister agreed that this Minute, in duplicate, be kept each only in the offices of the President and the Prime Minister and be treated in the strictest confidence between only the President of the United States and the Prime Minister of Japan."
Over the past several months, U.S. officials have said that all documents related to the question of U.S. nukes speak for themselves. But as the National Security Archives notes, many documents remain classified. Whether they become public, and whether they further prove or disprove the existence of a secret agreement, is no longer a matter of interest to history but to current politics.
The Japan Times: Friday, Nov. 20, 2009
Go back to The Japan Times Online

No comments:

Post a Comment