Thưa Ông Tổng thống!
Hãy đến cùng Tôi đi tản bộ
Hãy giả như chúng ta chỉ có hai ngưòi và Ông chẳng hơn gì Tôi.
Tôi muốn hỏi Ông vài điều, nếu chúng ta có thể nói chuyện một cách chân thật.
Ông cảm thấy gì khi Ông gặp tất cả những người không nhà cửa sống trên lề đường?
Đêm đến Ông cầu nguyện với ai trưóc khi đi ngủ?
Ông cảm thấy gì khi ông đứng soi gương?
Ông có hãnh diện không hả?
Ông ngủ làm sao trong khi tất cả chúng tôi còn lại khóc?
Làm sao Ông mơ khi một người mẹ không có cơ hội chào từ biệt con mình?
Làm sao Ông ngẩng cao đầu mà đi hả?
Ngay cả Ông có thể nhìn thẳng vào mặt tôi, và nói cho tôi biết tại sao không?
Thưa Ông Tổng Thống,
Ông từng là cậu bé cô đơn phải không?
Bây giờ ông vẫn là cậu bé cô đơn phải không?
Bây giờ ông vẫn là cậu bé cô đơn phải không?
Làm sao Ông có thể tuyên bố “không có đứa trẻ nào bị bỏ rơi?” (tên của chương trình giáo dục tiểu học Bush từng tuyên bố)
Chúng tôi không ngu và cũng chẳng mù .
Những đứa trẻ thanh thiếu niên tất cả đang ngồi trong những căn phòng tù của Ông
Trong khi Ông xây con đường đến địa ngục khổ đau.
Loại người bố nào lại tước đi quyền của con gái mình?
Và loại người bố nào lại đi ghét bỏ con gái của mình nếu nó là người đồng tính?
Tôi chỉ có thể hình dung ra được điều mà đệ nhất phu nhân (vợ ông) sẽ phải nói
Ông đã khá hơn nhiều từ căn bệnh nghiện rượu và ma túy (Bush bị nghiện ma túy và rượu từ lâu)
Ông ngủ làm sao trong khi còn lại tất cả chúng tôi khóc?
Làm sao Ông mơ khi một người mẹ không có cơ hội chào từ biệt con mình?
Làm sao Ông ngẩng cao đầu mà đi hả?
Ngay cả Ông có thể nhìn thẳng vào mặt tôi, và nói cho tôi biết tại sao không?
Hãy để Tôi nói cho Ông nghe về sự siêng năng làm việc
Tiền lương thấp nhất với một đúa con sắp chào đời
Hãy để Tôi nói cho Ông nghe về sự làm việc vất vả
Dựng lại căn nhà sau khi bị bom đạn tàn phá cướp đi
Hãy để Tôi nói cho Ông nghe về sự siêng năng làm việc
Lấy thùng giấy để làm giuờng ngủ
Hãy để Tôi nói cho Ông nghe về sự siêng năng làm việc
Làm việc vất vả
Làm việc siêng năng
Ông chẳng biết gì về làm việc sịêng năng cần cù
Làm việc vất vả
Làm việc siêng năng
À mà!!!
Đêm đến làm sao Ông ngủ?
Làm sao Ông ngẩng đầu mà bước hả?
Thưa Ông Tổng thống
Ông sẽ chẳng bao giờ dám đi bộ cùng Tôi.
Có dám không hả ông?
Pink
(nkptc phỏng dịch)
Dear Mr. President,
Come take a walk with me.
Let's pretend we're just two people and
You're not better than me.
I'd like to ask you some questions if we can speak honestly.
What do you feel when you see all the homeless on the street?
Who do you pray for at night before you go to sleep?
What do you feel when you look in the mirror?
Are you proud?
How do you sleep while the rest of us cry?
How do you dream when a mother has no chance to say goodbye?
How do you walk with your head held high?
Can you even look me in the eye
And tell me why?
Dear Mr. President,
Were you a lonely boy?
Are you a lonely boy?
Are you a lonely boy?
How can you say
No child is left behind?
We're not dumb and we're not blind.
They're all sitting in your cells
While you pave the road to hell.
What kind of father would take his own daughter's rights away?
And what kind of father might hate his own daughter if she were gay?
I can only imagine what the first lady has to say
You've come a long way from whiskey and cocaine.
How do you sleep while the rest of us cry?
How do you dream when a mother has no chance to say goodbye?
How do you walk with your head held high?
Can you even look me in the eye?
Let me tell you 'bout hard work
Minimum wage with a baby on the way
Let me tell you 'bout hard work
Rebuilding your house after the bombs took them away
Let me tell you 'bout hard work
Building a bed out of a cardboard box
Let me tell you 'bout hard work
Hard work
Hard work
You don't know nothing 'bout hard work
Hard work
Hard work
Oh
How do you sleep at night?
How do you walk with your head held high?
Dear Mr. President,
You'd never take a walk with me.
Would you?
No comments:
Post a Comment