Thế giới đang nằm sinh hoạt trong hệ thống "đế quốc Mỹ", hệ thống đế quốc không chỉ đơn giản dùng sự đe dọa bạo lực quân sự như thời La Mã hay Mông Cổ, với lực lượng kỹ thuật quân sự đứng đầu toàn cầu. Mỹ có mặt khắp mọi nơi mọi chốn. Từ mặt biển đến lục địa, từ nhân sự đến hỏa tiễn, nhưng mạnh nhất chính là sự khống trị hệ thống tài chính toàn cầu của hệ thống ngân hàng tài chính Mỹ, với đồng Mỹ Kim là bản vị quốc tế được ngân hàng dự trữ liên bang Mỹ, (The Federal Reserves) in ấn độc quyền và vô hạn định.
Vấn đề không chỉ nằm ở thái độ ngược ngạo trịch thượng của Mỹ khi mụ ngoại trưởng Clinton nghênh ngang tuyên bố "miễn thứ" cho 11 nước Âu Châu và Nhật được phép tiếp tục mua dầu hỏa của Iran- trong "lệnh" cấm vận đơn phương từ đế quốc Mỹ. Mà vấn đề nằm ở chỗ các quốc gia khác quá hãi sợ nhu nhược, không phải vì thế lực quân sự Mỹ, mà vì nguồn lợi tài sản của giới thượng tầng cai trị đã bị lệ thuộc hẳn vào hệ thống tiền tệ của Anh Mỹ (NewYork và London) do các tập đoàn tài phiệt gốc Do Thái chủ động.
Cả thế giới phải nuốt chửng cái lý cớ vừa trẻ con vừa ngược ngạo của Do Thái qua cửa miệng của chính giới Mỹ, rằng khả năng nguyên tử của Iran đe dọa sự sống còn của Do Thái và nền an ninh của Mỹ! Để rồi vì "lo lắmg" cho Do Thái, các nước khác cắn răng hy sinh quyền lợi kinh tế của xã hội quần chúng họ, "vung đao tự thiến" cắt giảm sản xuất, không mua dầu hỏa của Iran!
Dù ai cũng biết đây là trò hề rỗng tuếch, nhưng nó chứng tỏ quyền lực đế quốc của Mỹ và cung cách tay sai của các "chính phủ" liên quan đã đặt quyền lợi cá nhân của họ lên trên toàn bộ xã hội đất nước họ, kể cả nhà nước Mỹ.
Hãy xét về mặt quân sự nguyên tử. Về số lượng Mỹ chỉ gườm Nga với khả năng đôi bên có hàng ngàn đầu nguyên tử chiến lược. Nhưng Mỹ bỏ xa Nga về kỹ thuật và sức trải của hệ thống dàn phóng (delivery system) có mặt khắp nơi, kể cả nằm sát nách nước Nga (European missle defense system). Anh, Pháp, Trung Cộng, Ấn Độ, Hồi Quốc, Bắc Hàn, Do Thái - mỗi nước vài trăm đầu đạn-nhưng phẩm chất hệ thống phóng giói hạn, có gom lại chỉ làm trò vặt hù dọa các nước nho nhỏ.
Từ sau thế chiến, căng thẳng chiến tranh ì xèo giữa các quốc gia chủ chốt này- nhưng chưa hề nghe ai nói đến "đe dọa sinh tồn" của ai hết cả. Vì nguyên lý chiến lược "Điên Loạn" - Đảm Bảo Hủy Diệt Lẫn Nhau (MAD -Mutually Assured Destruction). Các thằng nước lớn chỉ đi đè đánh các nước nhỏ, chứ chẳng hề dám đụng đến nhau; và nhất là từ khi Trung Cộng đạt được trình độ nguyên tử vào thập niên 60s thì coi như "thế giới đại cường" bình lặng, và chỉ kéo quân đi bắt nạt các nước nhỏ yếu không nguyên tử mà thôi.
Thế thì IRAN đe dọa an ninh tồn vong của Mỹ, Do Thái thế nào đây? Ngay cả với thẳng Iraq sát nách, thời Sadam mà Iran còn không đánh nổi - để cho Sadam nhận vũ khí của Mỹ đánh chiếm 8 năm trời- làm suy yếu bao tiềm lực và nhân mạng của Iran. Huống gì Do Thái, vừa có 200 đầu nguyên tử do Mỹ cung cấp; và hệ thống quân sự khác như máy bay tầu chiến súng ống đạn dược v.v đều cũng do Mỹ cung ứng miễn phí; chưa kể tiền mặt hàng tỉ mỗi năm Mỹ trực tiếp phụ lực kinh tế cho Do Thái ... Do Thái chỉ là con "sán lải" trong ruột Mỹ, chứ chẳng tài ba ghê gớm "con riêng của Chúa" gì như tuyên truyền của các đám thiên chúa giáo.
Nhưng hãy cứ giả thiết cho "đẹp lòng" các con giời đầu óc phân lợn (như lũ Ngụy ngục) rằng IRAN đã có vũ khí nguyên tử , (Iran có quyền bình đẳng như Anh Mỹ Pháp Nga TQ v.v) và cứ cho Iran khả năng làm ngay trong 24 giờ con số 300 đầu nguyên tử chiến lược, ngang bằng với Anh Pháp. Và giả thiết luôn rằng IRAN vượt qua mặt Trung Cộng Bắc Hàn, để có được hệ thống dàn phóng bắn đến tận Mỹ. Vậy liệu IRAN có dám dùng nguyên tử bắn tấn công Mỹ không? Hay ngay cả đơn phương tấn công Do Thái trước, IRAN còn không có khả năng tồn tại trên mặt địa cầu này trong vòng 24 giờ, chứ đừng nói tấn công Mỹ!
Mở mắt nhìn trên bản đồ xem- liệu IRAN sống được bao lâu với các dàn nguyên tử từ Âu Châu (Anh Pháp) và của Mỹ đặt chung quanh tại đây bắn vào? Ngay như Nga còn ngậm bồ hòn làm ngọt trong vụ Mỹ vào Biển Đen giúp Georgia thời chiến tranh Nam Osettia năm 2008. Và ngay Hồi Quốc đã có 200 đầu nguyên tử, mà Mỹ nó lăng nhục, chèn ép, vi phạm chủ quyền, và hiện nay vẫn tiếp tục vi phạm chủ quyền giết dân Hồi quốc hàng ngày khơi khơi! Hồi Quốc có dám hó hé trả đũa và bắn nguyên tử qua Mỹ không? Kể cả cho là bắn đến Mỹ! Chứ thật ra 200 đầu đạn của Hồi Quốc thiếu khả năng kỹ thuật dàn phóng, chỉ dùng để thị oai với ngừoi anh em bên cạnh cùng giòng máu khác tôn giáo là thằng Ấn Độ thôi. CÓ NGUYÊN TỬ RỒI còn có SỬ DỤNG ĐƯỢC HAY KHÔNG lại là một chuyện khác. Cho đến nay chưa có một nước nào dám dùng vũ khí nguyên tử, trừ Mỹ! Vì "may mắn" lúc đó chỉ có một mình Mỹ độc quyền có vũ khí này đầu tiên!
Theo nguyên tắc giao ước bất thành văn (gentlemen agreement) của các nước có vũ khí nguyên tử, thì các quốc gia cứ việc đánh nhau theo chiến tranh qui ước phi nguyên tử- và các "ông giời" có "nguyên tử" phải "tự kềm chế" không được chơi xấu dùng nguyên tử đè người không có. Đây cũng là một trong nhiều lý do Mỹ dự dịnh dùng nguyên tử ở Việt Nam từ thời Điện Biên Phủ nhưng rồi lại thôi. Ngay cả nếu Mỹ muốn "chơi đẹp" không dùng nguyên tử, thì với lực lượng quân sự qui ước (conventional forces/weapons) trong trường hợp giả thiết- thật sự IRAN đe dọa tấn công Mỹ, thì 50 căn cứ dàn phóng hỏa tiễn địa không nằm chung quanh IRAN và khắp Âu Châu- chưa kể 5 hạm đội Mỹ cũng đủ để tiễn cả nước IRAN về Alah. Không kể có thể Mỹ đã có vũ khí siêu quang từ vệ tinh chưa biết chừng!
Riêng Do Thái - với lực lượng nguyên tử (200-300) và quân sự do Mỹ bảo trợ và cung cấp tiếp vận coi như không giới hạn- lúc nào cũng hung hăng đe dọa tấn công IRAN trước, như chúng ta đang chứng kiến. Còn IRAN vừa nghèo hơn, vừa kém lực lượng hơn và có giới hạn, thì làm sao mà gọi là ĐE DỌA SINH TỒN của Do Thái?
Hãy giả thiết ngược lại một sự thật mà Do Thái và Mỹ đang làm, đó là IRAN cứ ra rả tuyên bố ĐÃ CHUẨN BỊ và sẽ TẤN CÔNG DO THÁI vào ngày Tuất tháng Hơi năm Thìn gì đó.. Thì, theo nguyên lý Quyền Đánh Phủ Đầu (Pre-emptive Strike Doctrine)- chuyện gì đã xảy ra? Mỹ và Do Thái đã làm gì trong quyền hạn và khả năng của họ? Độc giả tự đoán xem sao? Riêng đám Ngụy ngục ôm mông Mỹ đã biết câu trả lời rổi! (bố khỉ)
Có chăng là nếu IRAN có vũ khí nguyên tử và kinh tế phát triển, thì Do Thái không thể thao túng hung hăng muốn làm gì thì làm, muốn đe dọa ai lúc nào là đe dọa như hiện nay mà thôi. Và chắc chắn lúc đó Do Thái (hay cả Mỹ) không còn cơ hội to mồm dám đòi tấn công trước, nếu không có sự đồng thuận trợ lực của Mỹ như bây giờ. Cứ nhìn cách chúng đối xử với Bắc Hàn thì rõ!
Vũ khi nguyên tử không phải nhà máy chế xe đạp mà hễ muốn có là có! Nó vừa đòi hỏi trình độ kỹ thuật tinh vi về mọi mặt trong lãnh vực nguyên tử và vừa phải có kỹ thuật máy móc tinh luyện (hệ thống chế tạo máy móc cơ khí kỹ thuật vi tiểu-nanotechnology- và kỹ thuật dàn phóng) mà còn phải có khả năng kinh tế đường dài, phí tổn nghiên cúu, thử nghiệm và chế tạo- điều hành và bảo trì. Cho nên những nước như Nam Phi phải bỏ cuộc-Còn Bắc Hàn, Ấn Độ, Hồi quốc, Trung quốc thì phải hy sinh bắt dân nhịn đói, ngu xuẩn hy sinh cả cơ hội tập trung phát triển kinh tế khiến đất nước xã hội dân sinh suy nhược trong mấy thập niên qua. Và ngay giầu tiền và trình độ cao cỡ như Anh Pháp cũng chỉ từ từ theo sau và phải dừng lại đúng mức. Và như đã trình bày- CÓ NGUYÊN TỬ RỒI còn SỬ DỤNG ĐƯỢC HAY KHÔNG lại là một chuyện khác. Cứ xem gương Hồi Quốc và Nga thì rõ!
Còn kinh tế tài chính, Mỹ "cấm vận" IRAN chỉ là làm trò hề để tăng giá xăng dầu, có lợi cho 5 đại công ty xăng dầu Mỹ trong ngắn hạn- ép các nền kinh tế khác để Mỹ lấy đà cho qua cuộc bầu cử- và lấy điểm chinh trị thôi. Chứ dài hạn là chết cả lũ với nhau. Các con giời kỹ nghệ đang la làng! Cho nên Mỹ mới ra vẻ thông cảm nới cho 11 nước bạn bè thân quen... Vì không mua dầu hỏa từ Iran, có nghĩa là phải co rút sản xuất- Còn không thì tự Tầu và Ấn đã chơi riêng, không thèm theo Mỹ- dùng vàng và phương pháp khác để mua dầu của IRAN. Những phương pháp trao đổi mà không phải thông qua hệ thống ngân hàng tài chính thế giới của Anh Mỹ bị cột theo qui định của cấm vận. Các nước khác cũng chuẩn bị nối đuôi Ấn Hoa, không chơi bằng tiền Mỹ, mà dùng đủ các thứ Vàng, Bạc, sản phẩm nhu yếu v.v để mua dầu thô của IRAN.
Như vậy, trong bối cảnh đường dài, một hệ thống ngoại thương không thông qua các ngân hàng Anh Mỹ và tiền Mỹ, được thực nghiệm và có thể thành công ra đời- và lúc đó, đồng Mỹ Kim, hệ thống tài chính Newyork London, không còn quyền lực độc tôn nữa. Mỹ Anh xốn vó ngay- Vì vậy, thực chất nó trống rỗng chỉ là hù dọa lấy uy đế quốc , rồi cũng tìm cách mà trở lại bình thường vì quyền lợi của chính Anh Mỹ mà thôi.
Thế giới sẽ chỉ bình yên hạnh phúc khi không có ai nắm giữ quyền lực độc tôn. Trong một quốc gia, hay nhóm hội, đảng phái và cả đơn vị gia đình cũng vậy. Khi quyền lực tập trung độc đoán tuyệt đối, dù bất cứ là quyền lực gì, đều đưa đến băng hoại, bất ổn và trì trệ .
Độc quyền Chính trị, quân sự, tài chính, tôn giáo, hay ngay cả kỹ thuật, cũng đều nguy hiểm như nhau. Vì quyền lực là băng hoại, quyền tuyệt đối thì băng hoại tận cùng.
Muốn quyền lực không tập trung độc đoán, thì phải biết tản quyền. Tản quyền được hay không là do trình độ nhận thức đấu tranh xác định giá trị tự thân của các thành viên. Trong hệ thống thế giới, mỗi xã hội phải xác định tư thế của mình, xã hội (xứ sở quốc gia) muốn được như vậy, thì mỗi thành viên (công dân) phải đấu tranh xác định giá trị tự thân của chính mình để buôc hệ thống xã hội tản quyền. Nó là dân trí của từng ngừoi dân. Xã hội Thụy sĩ là điển hình.
Giấc mơ nền dân chủ trực tiếp hay xã hội phi chính phủ (Anarchism) như Henry David Thoreau rồi cũng sẽ đến. Vấn đề chỉ là thời gian. Nghĩa là tốc độ nhận thức của con người sẽ mong muốn đến đó nhanh hay chậm mà thôi. Nhanh hay chậm là tùy vào nỗ lực và số lượng nhân sự vận động đấu tranh qua các thế hệ quyết định.
Nói cho cùng thì ngay cả "nhân loại" và nền nhân bản như chúng ta biết đến hôm nay và ao ước sống trong ngày mai- rồi cũng sẽ biến mất một ngày nào đó, như bao nhiêu loài sinh vật đã sinh ra và biến mất- tự hủy hay thiên tai cũng vậy. Hàng ngàn tỉ năm đã trôi qua để địa cầu hình thành- và hàng tỉ năm để có sự sống tiền sinh nẩy mầm (pre-vis-bacterium)- Rồi hàng chục triệu năm hình thành sinh vật loài nhũ thể (mamal) - rồi hàng trăm ngàn năm để trở thành loài người. Sau đó phải mất hàng ngàn năm tự nhận thức để trở thành xã hội tương giao với vài phần làm Con Người như hôm nay - Một Loài Con Người vẫn còn NON TRẺ lắm.
Vì còn Non Trẻ chưa trưởng thành đến mức Con Người Cao Lớn đầy đủ ý nghĩa, nên chúng ta vẫn cứ dùng và chấp nhận, dung túng quyền lực, bạo lực trong tổ chức quốc tế- trong hình thức quốc gia- trong cơ cấu xã hội, trong hành xử gia đình, và trong quan hệ tương quan với nhau. Chúng ta có thấy rằng nơi nào có Con Người tiến bộ (từ quan hệ bạn bè, hội nhóm- gia đình, xã hội v.v) thì nơi đó vắng bóng quyền hành và bạo lực, có đúng không? Nếu mỗi cá nhân chúng ta không còn ý muốn sử dụng, không chấp nhận, dung túng quyền lực và bạo lực nữa, thì làm sao nó tồn tại được trong đời sống chúng ta được nữa? Và nhận thức cho chúng ta biết rằng hàng ngàn tỉ năm đã trôi qua rồi đấy thôi, có lâu lắc gì đâu!
Chúng ta đến từ KHÔNG và sẽ phải trở về KHÔNG. Hàng ngàn tỉ năm cũng chỉ là một giấc mộng- nói chính xác theo Phật hay theo khoa học vô lượng (Quantum Physics/Mechanics) cũng vậy.. Vấn đề là khi còn tồn tại- làm sao sống hết được giá trị Con Người Tự Do Tự Tại nhưng luôn QUAN HOÀI lẫn cho nhau- chung nhau mà hạnh phúc- tận hưởng sự hiện diện của nhau qua giá trị Chân Thiện Mỹ bằng phương tiện Văn Học, Nghệ Thuật Âm Nhạc, Hội họa, Triết học mà chúng ta đã vượt lên trên được tất cả các loài sinh vật để tác tạo ra và đạt đến. Nếu không có NHAU, cùng NHAU, vì NHAU thì Ý NIỆM Chân Thiện Mỹ qua Văn Học, Nghệ Thuật Âm Nhạc, Hội họa, Triết học v,v chẳng còn ý nghĩa hay nhu cầu gì. Chúng ta sẽ trở về đời sống vi khuẩn tiền sinh hoàn toàn máy móc với bản năng vô thức ở dạng hai chân mà thôi- dù kỹ thuật máy móc có tinh vi đến mức độ nào đi nữa- như người máy ở dạng độc lập tự hũu (Singularity)
NKPTC.
No comments:
Post a Comment