Khi một xã hội thật sự tôn trọng, quí trọng Nhân Quyển, Nhân Phẩm và tính bình dẳng của Con Người, nó không thể hiện ở những nhân vật công chúng mà chính là NÓ được thể hiện qua DÂN TRÍ của người dân- đó chính là sự CHẤP NHẬN ỦNG HỘ của QUẦN CHÚNG.
Nữ thủ tướng đầu tiên của Úc, bà Julia Gillard, khi đi vào chính trường tranh cử dân biểu đã không chỉ công khai bày tỏ quan điểm VÔ THẦN (Atheism) của mình, mà còn ủng hộ đồng tình luyến ái lẫn tự do chung sống . Bà không đặt tay lên”THÁNH KINH” tuyên thệ, và nhất là bà có Ông bạn trai, không phải chồng- luôn luôn đi kèm theo trogn bất kỳ nghi lễ nào, cũng như những chuyến công du , và đưọc coi trọng như một vị “đệ nhất phu quân”. Vấn đề là Quần chúng Úc, báo giới úc, chẳng ai thắc mắc xì xầm, hay gây "nhốn nháo dư luận". Bởi người dân Úc rất tiến bộ. Nếu có ai vớ vỉni lên tiếng phê phán theo lề lối “văn hóa bảo thủ” đều bị cười chê, bỉu môi và chẳng ai quan tâm đến.
Chưa hết, một nữ công dân Úc khác, gốc Tầu, luật sư, công khai đồng tình luyến ái (Lesbian) -tham gia chính trị, đắc cử Nghị sĩ thượng viện Liên Bang hai nhiệm kỳ, gữ chức bộ trưởng môi sinh khí hậu, và hiện nay là bộ trưởng Tài Chính, cũng vừa công bố ngưòi bạn đồng tính của bà-qua thụ thai nhân tạo- vừa hạ sinh một bé gái tên Alexandria.. Chẳng ai xì xầm, ngưòi dân Úc, Báo Chí Úc đăng tin, gửi lòi chúc mừng. (Quần chúng tham dự chương trình Q&A chúc mừng Bộ Trưởng Đồng Tính Penny Wong có con)
Vấn đề không chỉ ở thái độ bình thường và tự tin của cá nhân bộ trưởng Penny Wong và cô bạn tình, mà chính là Dân Trí người Úc, thể hiện qua THÁI ĐỘ TIẾN BỘ VĂN MINH CỞI MỞ NHÂN BẢN của NGƯỜI DÂN ÚC! Họ không quan tâm những chi tiết "lạ kỳ" đó, mà vẫn bỏ phiếu tín nhiệm "Hai Bà Giời" qua đánh giá KHẢ NĂNG CHÍNH TRỊ của họ mà thôi!
Thái độ và quan điểm sống "Văn Hóa" về quyền Con Người mà cách đây 50, không một ai, một xã hội nào dám nghĩ đến, dám chấp nhận, chứ chưa nói là bình thường hóa được nó.
Từ sự kiện này, cho chúng ta một tấm gương "chiếu yêu" để soi bóng nhìn lại các nhóm gọi là “Nhân Quyền ” và các nhóm Chống Cộng gốc Việt ở Hải ngoại. Chúng ta sẽ thấy rõ thực chất họ chỉ là một hai nhóm cực hữu hoặc bảo thủ hẹp hòi. Đặc quánh chất kỳ thị và đố kỵ phi nhân bản. Họ đi ngược với Nhân Quyền - và chỉ vờ vĩnh Nhân Quyền, nhưng trong hậu trường, lại hậm hực đố kỵ chống báng những nhân quyền mà thường họ qui vào tội “khuynh tả, vô thần”!
Trong dịp này, Tôi cũng có đọc và có đăng tải bài viết ngắn của Phạm Hồng Sơn, từ Hà Nội gửi ra nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền. Nội dung ngắn, hiểu đúng, nhưng chưa đến và chưa đủ về Nhân Quyền, Nhân Phẩm. Và Tôi ngờ rằng cái “nhân quyền” mà P H Sơn nói đến có hơi bị méo hướng lệch lạc- vì hình bóng “chủ quyền quốc gia” do ảnh hưởng “bá quyền Trung Quốc” bẻ méo!
Cần phải KHẲNG ĐỊNH RÕ RÀNG: Chủ Quyền Quốc Gia không nằm trong Nhân Quyền, Nhân Phẩm, vì Chủ Quyền Quốc gia mang tính định chế chính trị áp đặt bằng độc quyền bạo lực. Trong khi Nhân Quyền là GIÁ TRỊ của quyền và phẩm giá của từng cá nhân con người. Nhân Phẩm là quí nhất và trên hết.
Ý niệm Quốc Gia, Dân Tộc, nhất là “Chủ Quyền Quốc Gia”, là một ý niệm không còn phù hợp nữa- Nó cổ điển lạc hậu, (anachronistic concept) khi mà “chủ quyền” là một cá nhân ông Vua, Bà Chúa, trong tương quan kẻ Cai Trị đối trọng với quần chúng NỘ LỆ -thần dân- Nói theo kiểu vua chúa Á Châu thì ”Ngọn cỏ tấc đất, nơi nào không là của Trẫm, từng mạng dân đen, ai không thấm nhuần ơn Trẫm”- Và nói theo Tây như Louis của Pháp thì Nhà Nưóc Quốc Gia là Ta đây (“L’état c’est Moi” )- Như thế luật pháp công lý cũng là ta (La Loi C’est Moi)- Qưyền ta đến từ Thiên Chúa (Devinity)
Và ngay cả hiện đại, dù được cải tiến thành “giá trị trừu tưọng siêu thực chính trị đặt trên nền tảng “cộng hưởng tập thể” và NHÂN DANH TẬP THỂ - Nó vẫn mang tính siêu thực, nhân danh một tập thể trừu tượng siêu thực (floating abstract), không thể định hình: NHÀ NƯỚC- mà phần lớn Nhân Quyền, Nhân Phẩm bị vi phạm, xúc phạm, và chà đạp bởi chính cái “chủ quyền quốc gia” này! Nó vẫn phi nhân, bất nhân đòi hỏi sự qui phục, khuất nhưọng của nhân quyền và nhân phẩm, và thường xuyên chà đạp nhân quyền nhân phẩm- nhân danh “chủ quyền quốc gia” - như chúng ta đã và đang chứng kiến từng ngày trưóc mắt chúng ta, từ Đông qua Tây, từ xã hội độc tài đến xã hội dân chủ.
Chính vì vậy mà những nhà TRANH ĐẤU, những hội Nhân Quyền chân chính, vẫn thường là phi chính phủ (NGO) và luôn ĐỐI KHÁNG NHÀ NƯÓC CHÍNH PHỦ. Nhân Quyền không đứng dưói lá cờ tổ quốc nào, thống thuộc định chế chính trị nào, tổ chức hội đoàn chính trị tôn giáo nào, dù nhỏ hay to.
Nói chính xác, quốc gia , nhà nưóc, chủ quyền quốc gia chính là kẻ thù của Nhân Phẩm và Nhân Quyền. Lịch sử cổ đại cũng như hiện đại đã chứng minh với đầy dẫy chứng cớ điển hình và cụ thể từng ngày từng giờ... kẻ VI PHẠM NHÂN PHẨM NHÂN QUYỀN thường vẫn là Quốc Gia Nhà Nưóc, Chính Phủ .. nhân danh “chủ quyền quốc gia”. Cũng như tại Viêt Nam, Đảng là Tổ Quốc, Tổ Quốc là Đảng- Đảng là Luật, Luật là Đảng. Cho nên Đảng CSVN tự viết ra Hiến Pháp, tự ban hành pháp lệnh, tự định nghĩa Công Lý và cũng tự vi hiến, tự phi pháp, và tự bất công. Chống Đảng là chống tổ quốc, chống công lý, và chống lại pháp luật!!!
Chủ Quyền Quần Chúng (Popular Sovereignty – hay rõ rệt là Sovereignty of the People) ngược lại mới thực sự có nền tảng Nhân Phẩm và Nhân Quyền, nó mang tính Dân Chủ - Quyền Dân- Nó vượt qua và hủy bỏ “chủ quyền quốc gia”- để xác lập và xác định CHỦ QUYỀN QUẦN CHÚNG- với QUYỀN LÀM CHỦ và tạo ra nhà nưóc chính phủ để hình thành một xã hội- Và điều khiển , sử dụng cái “Quốc Gia Nhà Nưóc” này như một phương tiện phục vụ TỰ DO HẠNH PHÚC cho mỗi một CÁ NHÂN- chứ không phải là CỨU CÁNH, dù là của cá nhân hay danh nghĩa tập thể. Cứu cánh của chúng ta, Con Người, là NHÂN PHẨM, NHÂN QUYỀN là TỰ DO HẠNH PHÚC CÁ NHÂN.
Điểm này, các nhà đấu tranh chống lại đồng bào tổ quốc Anh Cát LợI- để thành lập nước Mỹ nắm quá vững, Nó được nhấn mạnh trong bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP mà chính kẻ gian manh độc tài như Hồ Chính Minh phải mưọn nó để lừa phỉnh quần chúng Việt Nam, và đánh lạc hướng dư luận thế giới:
Từ chính sự khẳng định nền tảng triết lý chủ quyền quần chúng này, bản Hiến Pháp nưóc Mỹ đã được mở đầu bằng lời tuyên bố của CHỦ QUYỀN QUẦN CHÚNG CHO PHÉP THÀNH LẬP BẢN HIẾN PHÁP để qui định những quyền hạn và giới hạn NHÀ NƯÓC MỸ :
(Chúng ta tin tưởng vững chắc những chân lý này là hiển nhiên, rằng tất cả mọi người sinh ra bình đẳng, rằng mọi ngưòi được Tạo Hóa ban cho những Quyền không thể tương nhượng, mà trong những quyền này là quyền Sống, quyền Tự Do và quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc-- Rằng để bảo đảm những quyền này, những hình thức chính phủ được thành lập bởi mọi ngưòi, quyền lực chính đáng của chính phủ khởi nguồn từ sự đồng ý của quần chúng --- Rằng bất khi nào- bất cứ Hình Thức Chính Phủ nào- trở thành tác hại cho những mục đích cứu cánh nêu trên, thì chính là cái Quyền của Ngưòi Dân sẽ thay đổi hoặc hủy bỏ cái chính quyền ấy đi, và để thành lập chính phủ mới, đặt nền tảng của chính phủ trên những nguyên lý và tổ chức quyền lực chính phủ trong những hình thức sao cho hữu hiệu cho sự An Toàn và Hạnh Phúc của ngưòi dân... (We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness. — That to secure these rights, Governments are instituted among Men, deriving their just powers from the consent of the governed, — That whenever any Form of Government becomes destructive of these ends, it is the Right of the People to alter or to abolish it, and to institute new Government, laying its foundation on such principles and organizing its powers in such form, as to them shall seem most likely to effect their Safety and Happiness)
Qua hai văn bản thể hiện CHỦ QUYỀN QUẦN CHÚNG này, chúng ta thấy rõ ràng, CHỦ QUYỀN QUẦN CHÚNG có nền tảng DÂN QUYỀN, TỰ DO của từng CHỦ QUYỀN CÁ NHÂN (individual sovereignty) tự nguyện đồng thuận hình thành.
Chúng ta , Nhân dân nưóc Mỹ, để hình thành một kết hợp tòan hảo hơn, thiết lập nền Công Lý, bảo đảm hòa bình ổn định xã hội, đưa ra một nền tự vệ chung, phát triển ấm no Hạnh phúc, và gìn giữ Ân Sủng Tự Do cho chúng ta và sự thinh vưọng của chúng ta, LONG TRỌNG BAN QUYỀN và thành lập bản Hiến Pháp này cho Hợp Quốc Mỹ (We the People of the United States, in Order to form a more perfect Union, establish Justice, insure domestic Tranquility, provide for the common defence, promote the general Welfare, and secure the Blessings of Liberty to ourselves and our Posterity, do ordain and establish this Constitution for the United States of America)
Nhưng khi CHỦ QUYỀN QUỐC GIA được TÁI LẬP, và bí mật lặng lẽ lớn dần trở lại với những viện cớ từ khế ưóc xã hội kiểu J J Rouseau, thì CHỦ QUYỀN QUẦN CHÚNG , Nhân Quyền , Nhân Phẩm , Tự Do bị xâm phạm, nhỏ dần, mất dần..
Cho đến khi Ngưòi ta lại phải đấu tranh, kết hợp BẰNG NHIỀU PHƯƠNG TIẸN- và kết quả SƠ KHỞI là sụ ra đời của BẢN TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN năm 1948... Nhưng nó vẫn chỉ được BỌN NHÀ NƯÓC CHÍNH PHỦ đồng THỪA NHẬN trên nguyên tắc như một đề nghị nền tảng (Adapt) rồi tùy nghi thực hiện theo CHỦ QUYỀN QUỐC GIA và NẾP VĂN HÓA riêng!!!
Và cũng từ đó, MỖI MỘT THẰNG NHÀ NƯÓC đều chọn cho mình MỘT CÁCH VI PHẠM NHÂN QUYỀN, NHÂN PHẨM RIÊNG, nhân danh CHỦ QUYỀN QUỐC GIA, GÌN GIỮ TRUYÈN THỐNG VĂN HÓA DÂN TỘC- và cùng lúc, lại dùng bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền này như vũ khí tấn công kẻ khác trên mặt trận chính trị!
Những điều khoản trong BẢN TUYÊN NGÔN NHÂN QUYỀN này chỉ được TÔN TRỌNG và THỰC THI đến mức tối đa Ở những nơi có những CON NGƯỜI nhân quyền chân chính, can đảm dấn thân đấu tranh thường xuyên, liên tục, và miên tục cho nó một cách tối đa mà thôi. Mà nếu không có những Con Ngưòi Nhân Quyền Chân Chính này, thÌ KHÔNG MỘT THẰNG NHÀ NƯÓC nào TÔN TRỌNG và THỰC THI NHÂN QUYỀN cả!!!
Nếu không hiểu đến nơi, nắm tận chỗ, thì Nhân Quyền chỉ còn là TRÒ CHƠI CHỮ của các nhóm Chống Cộng, ĐÁM NGƯÒI ÁI QUỐC chống ngoại nhân, dựa trên chủ nghĩa quốc gia dân tộc . Và như thế Nhân Quyền , Nhân Phẩm sẽ không chỉ bị bọn chính phủ nhà nước xúc phạm và nghiền nát, nhân danh “chủ quyền quốc gia”- mà cũng sẽ bị “các nhà ái quốc”, các nhà “yêu dân tộc” hy sinh vứt bỏ, như chúng ta đang thấy khắp mọi nơi, điển hình là những trưòng hợp tù tội của các nhà vận động dân chủ, nhân quyền vì lên tiếng bênh vực nhân phẩm, nhân quyền tố cáo tội ác của nhà nước chính phủ như Julian Assange, Bradley Manning.
Đó cũng chính là lý do tại sao Tôi, người viết bài bù khú nho nhỏ này, chỉ nêu vài tên tuổi Tây phương, mà không nêu tên “nhà đấu tranh nhân quyền” Á Châu hay Việt Nam nào khác. Bởi Tôi cẩn trọng dè dặt không để bị lôi cuốn nhập nhằng những ngưòi “yêu nưóc” theo chủ nghĩa quốc gia tính cách Đông phương, bị chính Nhà Nưóc Chủ Quyền của họ xâm phạm với những nhà “dân quyền và nhân quyền” chân chính, không biên giới chủng tộc, giới tính, tín ngưỡng, định kiến chính trị, thể chế chính trị.
Nước Úc Thòi Lòi, Xã Hội Úc Thòi Lòi, và đa số (không hoàn toàn) Con ngưòi Úc Thòi Lòi kể ra “lạ kỳ” thật. Nhưng với những nhận thức tự thân nhân phẩm và nhân quyền chân chính, nó chẳng có gì kỳ lạ hết. Tất cả những chuyện nho nhỏ như của bộ trưởng đồng tính Penny Wong, bình thường và chẳng ai đặt vấn đế nữa hay gây tranh luận gì nữa.
Nếu bất cứ ai CHƯA CẢM THẤY BÌNH THƯỜNG được với những chuyện bình thường này, với TẤT CẢ MỌI NGƯỜI, không phân biệt thành phần xã hội, mầu da, tín ngưỡng, chủng tộc v.v xin hãy khoan mở lời nói đến Nhân Quyền. Vì như vậy chính là XÚC PHẠM NHÂN QUYỀN!
(viết sau khi tiễn ông bạn “Nhân Quyền” về Mỹ)
14-12-2011
NKPTC
Ghi chú:
Ðiều 30:
Không một điều nào trong Bản Tuyên Ngôn này được hiểu và hàm ý cho phép một nước (Chủ quyền Quốc Gia) , một nhóm hay một cá nhân nào được quyền có những việc làm hay hành động nhằm hủy diệt nhân quyền và tự do được thừa nhận trong bản Tuyên Ngôn này.
Article 30.
Nothing in this Declaration may be interpreted as implying for any State, group or person any right to engage in any activity or to perform any act aimed at the destruction of any of the rights and freedoms set forth herein.
No comments:
Post a Comment