Thursday, November 1, 2012

Và BAN NHẠC CHƠI BẢN NGẤT NGƯỞNG MATILDA

1- Hàng năm, vào ngày 25 tháng 4, người Úc và Tân Tây Lan kỷ niệm ngày ANZAC, cuộc chiến phi nghĩa đẫm máu giữa quân của đế quốc Anh và Thổ Nhĩ Kỳ tại bờ biển Gallipoli năm 1915, đệ nhất thế chiến. Lúc đó  bọn nhà nước Úc, Tân Tây Lan  và "người Úc lẫn người Tân Tây Lan" vẫn còn tin rằng Tổ Quốc họ là Đế Quốc Anh!!!
    2- Walzing Matilda là bài hát dân ca được di dân Úc coi như là tiêu biểu của xứ Úc, gần như một "quốc ca nhân dân". Nói về một người phiêu bạt trên vai túi nải bước ngất ngưởng, đi ăn trộm cừu, nấu nướng. Rồi bị rượt đuổi, nhảy sông tự tử không để bị bắt. Hiện nay bản quyền bản nhạc này là của Mỹ, vì đã được tác giả bán đi từ đầu thế kỷ thứ 20.
   
--

Và BAN NHẠC CHƠI BẢN NGẤT NGƯỞNG MATILDA
    Lời nhạc của  Eric Bogle
    Thời niên thiếu Tôi tay bị tay nải
    Và sống một đời phiêu bạt tự do
    Từ luu vực sông Murray đến vùng xa bụi mờ
    Tôi ngất ngưởng nhịp Matilda khắp chốn
    Rồi vào năm 1915 đất nước vẫy gọi "Này con trai,
    Đến lúc đừng đi lang thang nữa, có việc phải làm"
    Thế là họ đưa cho Tôi một cái nón sắt và một khẩu súng
    Rồi đẩy tôi đi vào cuộc chiến xa xôi.
  
    Và ban nhạc lại chơi bài Ngất Ngưởng Matilda
    Lúc tầu rời bến cảng
    Giữa tiếng hoan hô cổ võ , vẫy cờ,  và nước mắt
    Chúng tôi ra khơi đến Gallipoli
  
    Tôi nhớ cái ngày kinh hoàng đó rất rõ
    Máu chúng tôi loang đỏ nước, thấm sâu vào cát
    Đấy là vì sao vào cái ngày kinh khủng đó gọi là Vịnh Thịt Nướng
    Chúng tôi bị bằm chặt như cùu trong cuộc tàn sát đó
    Người Thổ (Nhĩ Kỳ) , súng đạn lên nòng, đã chực sẵn
    Và họ xả đạn, pháo kích lên đầu chúng tôi như mưa,
    Chỉ trong năm phút họ tống chúng tôi xuống địa ngục
    Gần như đã tống chúng tôi  thẳng về Úc.
  
    Và ban nhạc đã chơi bài Ngất ngưỡng Matilda
    Trong lúc chúng tôi ngưng để chôn cất đồng đội
    Chúng tôi chôn xác phe mình và người Thổ chôn xác phe của họ
    Xong rồi,
cuộc bắn giết nhau lại tiếp tục bắt đầu trở lại
  
    Những ai còn sống đã làm mọi cách để sống sót
    Trong cái thế giới điên loạn của cái chết đó, máu và lửa
    Suốt mười tuần căng thẳng rã rời tôi đã cố giữ mạng sống
    Trong lúc chung quanh tôi xác người chồng chất cao hơn
    Rồi một trái pháo lớn của phe Thổ (Nhĩ Kỳ) đã hất tung tôi lộn nhào
    Và khi tôi tỉnh dậy trên giường bệnh viện
    Tôi nhìn thấy điều gì do trái pháo đã gây ra, Chúa ơi, tôi ao ước mình chết đi
    Tôi chưa từng biết có một điều gì kinh hãi hơn là chết
  
    Vì tôi sẽ chẳng còn đi ngất ngưởng Matilda
    Khắp vùng quê cây cỏ xanh tươi xa gần
    Để giăng lều kẹp vải một người cần có đôi chân
    Tôi chẳng còn ngất ngưởng điệu Matilda được nữa
  
    Người ta gom những kẻ bị thương, tàn phế, mất chân tay
    Và đưa chúng tôi lên tầu về quê hương xứ Úc
    Những kẻ không còn tay, chân, mù lòa và khủng hoảng
    Niềm tự hào, những anh hùng thương binh của vịnh Thịt Nướng
    Và khi tàu chở chúng tôi cập bến Circular Quay ( cảng chính ở Sydney)
    Tôi ngắm nhìn nơi chốn lúc tôi vẫn còn
đôi chân
Và cảm tạ Chúa đã không có ai ở đó chờ đón tôi
    để tiếc thương, đau đớn và ngậm ngùi
  
    Và ban nhạc lại chơi bài Ngất Ngưởng Matilda
    Lúc người ta đưa chúng tôi xuống cầu thang
    Nhưng không có ai hoan hô cổ võ, họ đứng đó và chăm chú nhìn
    Rồi tất cả bọn họ quay mặt đi
  
    Thế rồi bây giờ cứ mỗi tháng tư, Tôi ngồi ở mái hiên nhà
    Và nhìn đoàn diễn hành đi ngang trước mặt
    Tôi thấy các chiến hũu xưa, họ diễn hành tự hào thế nào
    Sống lại những ngày huy hoàng của quá khứ
    Tôi thấy những kẻ già này tất cả bị hoang mang lẫn lộn
    Những anh hùng già nua mệt mỏi của một cuộc chiến đã vào quên lãng
    Và những lớp trẻ hỏi tôi "Họ diễn hành cho cái gì thế?"
    Và tôi cũng tự hỏi mình câu hỏi đó
  
    Và ban nhạc lại chơi bản Ngất Ngưởng Matilda
    Và những người già vẫn đáp lời kêu gọi đó
    Năm này qua năm khác, đám họ cứ ít dần đi
    Một ngày nào đó sẽ chẳng còn ai diễn hành ở đó nữa
    Ngất ngưởng Matilda, Ngất ngưởng Matilda
    Ai sẽ sẽ đi ngất ngưởng nhịp Matilda với tôi?


NKPTC phóng dịch
   
And The Band Played Waltzing Mathilda
   

    When I was a young man I carried my pack
    And lived the free life of the rover
    From the Murray's Green Basin to the dusty out back
    I waltzed my Matilda all over
    Then in 1915 my country said "Son,
    It's time to stop rambling, there's work to be done."
    So they gave me a tin hat and they gave me a gun
    And they sent me away to the war
  
    And the band played Waltzing Matilda
    As the ship pulled away from the quay
    Amidst all the cheers, flag waving and tears
    We sailed off for[ Gallipoli
  
    It's well I remember that terrible day
    Our blood stained the sands and the waters
    And how in that hell that they called Souvla Bay
    We were butchered like lambs at the slaughter
    Johnny Turkey' was ready, he'd primed himself well
    He rained us with bullets and he showered us with shell
    And in five minutes flat he'd blown us all to hell
    Nearly blew us right back to Australia
  
    And the band played Waltzing Matilda
    As we stopped to bury our slain
    We buried ours and the Turks buried theirs
    Then it started all over again
  
    Those who were living did their best to survive
    In that mad world of death, blood and fire
    For ten weary weeks I kept myself alive
    While around me the corpses piled higher
    Then a big Turkish shell knocked me arse-over-head
    And when I awoke in my hospital bed
    And saw what it had done, Christ, I wished I was dead
    Never knew there were worse things than dying
  
    For no more I'll go waltzing Matilda
    All around the green bush far and near
    For to hang tents and pegs a man needs two legs
    No more waltzing Matilda for me
  
    They collected the wounded, the crippled and maimed
    And shipped us back home to Australia
    The armless, the legless, the blind and insane
    The proud, wounded heroes of Souvla
    And as our ship pulled into Circular Quay
    I looked at the place where my legs used to be
    And thanked Christ there was no one there waiting for me
    To mourn and to grieve and to pity
  
    And the band played Waltzing Matilda
    As they carried us down the gangway
    But nobody cheered, they just stood there and stared
    Then they turned all their faces away
  
    So now every April I sit on my porch
    And watch the parade pass before me
    I see my old comrades, how proudly they march
    Reliving their days of past glory
    I see the old men all twisted and torn
    The tired old heroes of a forgotten war
    And the young people ask me "What are they marching for?"
    And I ask myself the same question
  
    And the band plays Waltzing Matilda
    And the old men still answer the call
    Year after year, their numbers get fewer
    Some day no one will march there at all
  
    Waltzing Matilda, Waltzing Matilda
    Who'll go a'waltzing Matilda with me?

No comments:

Post a Comment