Đặc Tính Đạo Lý của "Chính Trị" - Hay Bản Sắc Chính Trị của Chúng Ta là gì? Phát nguyên từ đâu? Hình Thái Xã Hội chúng ta đang sống, Quyền Lực nằm ở đâu? Ai điều khiển? và Như Thế nào?
-
Tại sao bọn "chó đẻ chính trị gia" nói láo thường trực mà quần chúng vẫn gào thét vỗ tay, và nối đuôi nhau đi bỏ phiếu?
Tại sao quân đội an ninh thường xuyên dùng bạo lực chống lại quần chúng, nhưng quần chúng vẫn...tin vào "quân đội công an"?
Tại sao Chính phủ nhà nước gian dối lừa đảo và bạo lực chiến tranh, phí phạm hàng ngàn tỉ tài sản, hủy hại hàng triệu mạng người... nhưng quần chúng vẫn tin Nhà nước chính phủ tận thiện "lo lắng bảo vệ" cho quần chúng?
Disclose.tv - ETHOS Full Documentary
Chúng ta bị nhồi sọ và bị lừa đảo với hoang tưởng rằng chúng ta đang có Dân Chủ. Thật sự những đám quyền thế và quyền lực KHÔNG BAO GIỜ MUỐN DÂN CHỦ. Dân chủ thật sự- dân chủ trực tiếp-là một đe dọa lớn với những não trạng này. (Câu nói viện dẫn ta vẫn thường nghe là "xã hội phải có kẻ mạnh yếu giầu nghèo, mới có lực thúc đẩy (incentives). Kẻ giầu hưởng đặc quyền thì người ta mới ham làm giầu- Kẻ giầu hưởng đặc quyền vì có giới nghèo phục dịch. Chính vì vậy, giới nghèo cần phải được lưu giữ và bị khống chế để phục vụ. Nói một cách trần truồng là nhóm quyền bính lập luận rằng KHÔNG CÓ GIỚI NGHÈO KHÓ LAO ĐỘNG, thì GIỚI ĐẶC QUYỀN SỐNG KHÔNG Ý NGHĨA vì sẽ không có người để SAI PHÁI và PHỤC DỊCH. Nền Dân Chủ thật sự sẽ phá vỡ "kỷ cương" lý tưởng này. Và đây chính là nguyên nhân KHÔNG MỘT AI trong bọn quyền bính tập đoàn đại bản, hay bọn hậu duệ của phong kiến muốn nền DÂN CHỦ thật sự hiện hữu.
Giải thuyết hàm ý của những chủ thuyết quyền lực cho rằng ĐẠI ĐA SỐ QUẦN CHÚNG chỉ là đám cừu non ngu dại, không có khả năng tự chủ và điều hành. Cho nên không thể tin tưởng giới quần chúng bình đẳng được. Ngược lại quần chúng là đám đông có thực quyền và lực đa số, không thể đàn áp trực tiếp mãi. Cần phải có biệt pháp ru ngủ và ràng buộc đám đông nguy hiểm này. Tôn giáo, tín lý thần quyền, chủ nghĩa dân tộc, quốc gia bản sắc, dân chủ gián tiếp v.v được tung ra cho mục tiêu CAI TRỊ TRÍ NÃO (mind control) này. Chưa hết, đời sống còn bị bủa vây bằng một guồng máy phim ảnh giải trí miên tục -và một hệ thống giáo dục chính qui nhồi sọ không để bất cứ một ai có khả năng tư duy ngoài lề.
Từ đó, quần chúng bị sử dụng nhu những con tốt thí cho mọi âm mưu tranh chấp, mọi cuộc chiến tranh đoạt lợi.
Những cái gọi là xung đột căng thẳng quốc gia, quốc tế, chẳng qua chỉ là những bài kiểm tra xem "chủ nghĩa quốc gia nhà nước" có còn hiệu nghiệm và hiệu lực không. Và tái khích động chủ nghĩa quốc gia, củng cố niềm tin quần chúng vào nhà nước chính phủ với nỗi đe dọa ngoại xâm và một "kẻ thù" lởn vởn không định rõ được!
Đặc Tính Đạo Lý hay Bản Sắc Chính Trị của xã hội chính trị quốc gia với định chế Nhà Nước Chính Phủ là SỰ SỢ HÃI, cai trị bằng thủ đoạn TẠO NỖI SỢ THƯỜNG TRỰC trong xã hội dân chúng. Và tiến hành chiến tranh miên tục để củng cố quyền uy và tạo thêm quyền lợi!
Hệ thống chính trị và các định chế chính trị xã hội với những chức vụ hiện nay chỉ là những món hàng để cho thuê mướn và được đấu giá cho những ai có khả năng TRẢ CAO NHẤT! Đó chính là giới tập đoàn tài chính hiện nay!
NKPTC
Nhân Chủ-Chủ Quyền Cá Nhân Con Người-Thượng Đế, Nhà Nước là Ảo Thể- Chúng Ta là Thực Thể- Không có Thượng Đế, Không có Nhà Nước, Chỉ có Chúng Ta, Tôi và Quí Vị phải Quyết Định Phương Cách Tự Trách Nhiệm Trao Đổi để Sống Chung Tự Do, Bình Đẳng với Nhau Mà Thôi!
Saturday, November 30, 2013
Dân Chủ hay Thiểu Số Thống Trị (dân chủ gián tiếp) (Polyarchy or Democracy)
Dân Chủ hay Thiểu Số Thống Trị (dân chủ gián tiếp) hay Tập Đoàn Đại Bản Trị? (Neo-Feudalism Polyarchy-Plutocracy- Corporatocracy vs Democracy )
Polyarchy thuật ngữ do giáo sư chính trị học của Yale, Robert A. Dahl, dùng để nói về hệ thống chính trị tại Mỹ và Âu Châu. Môt hệ thống chính trị Quyền Lực nằm trong tay thiều số ĐẠI DIỆN cho nhóm THIỂU SỐ CÓ TÀI NGUYÊN THẾ LỰC trong xã hội. Hay nói một cách khác, hệ thống chính trị này mang những đặc tính của hệ thống phong kiến, nơi người có tiền của nắm quyền cai trị sinh sát xã hội, nhưng khác ở điển không có một Vua hay Giòng Vua cai trị, mà thay vào đó là nhiều đại diện của giới thế lực hợp tác cai trị xã hội. Theo Robert A. Dahl, nước Mỹ được thành lập theo định chế này chứ không phải là nền Dân Chủ, một nguyên lý quần chúng bình đẳng quyết định việc cai trị - đi ngược với nhóm quyền thế vá quyền lực xã hội.
Xã hội chúng ta đang sống là TÂN PHONG KIẾN (Neo-Feudalism) vì nó BAO GỒM TẤT CẢ NHỮNG ĐẶC TÍNH của PHONG KIẾN, chỉ thiếu vắng NGAI VUA- nhưng được sắp đặt thay thế bằng mỗi thế chế Đa Đầu Cai Trị Polyarchy) Hệ thống và định chế của nó không chỉ phục vụ nhóm nhỏ (1%) đặc quyền (Plutocracy) mà hoàn toàn cho giới tập đoàn đại bản (Corporatocracy)
Polyarchy thuật ngữ do giáo sư chính trị học của Yale, Robert A. Dahl, dùng để nói về hệ thống chính trị tại Mỹ và Âu Châu. Môt hệ thống chính trị Quyền Lực nằm trong tay thiều số ĐẠI DIỆN cho nhóm THIỂU SỐ CÓ TÀI NGUYÊN THẾ LỰC trong xã hội. Hay nói một cách khác, hệ thống chính trị này mang những đặc tính của hệ thống phong kiến, nơi người có tiền của nắm quyền cai trị sinh sát xã hội, nhưng khác ở điển không có một Vua hay Giòng Vua cai trị, mà thay vào đó là nhiều đại diện của giới thế lực hợp tác cai trị xã hội. Theo Robert A. Dahl, nước Mỹ được thành lập theo định chế này chứ không phải là nền Dân Chủ, một nguyên lý quần chúng bình đẳng quyết định việc cai trị - đi ngược với nhóm quyền thế vá quyền lực xã hội.
Xã hội chúng ta đang sống là TÂN PHONG KIẾN (Neo-Feudalism) vì nó BAO GỒM TẤT CẢ NHỮNG ĐẶC TÍNH của PHONG KIẾN, chỉ thiếu vắng NGAI VUA- nhưng được sắp đặt thay thế bằng mỗi thế chế Đa Đầu Cai Trị Polyarchy) Hệ thống và định chế của nó không chỉ phục vụ nhóm nhỏ (1%) đặc quyền (Plutocracy) mà hoàn toàn cho giới tập đoàn đại bản (Corporatocracy)
Kỷ Nguyên Mới: Làm Thế nào để Tự Chủ và Tự Do sau Trò Chơi Tranh Giành- Độc Quyền
Kỷ Nguyên Mới: Làm Thế nào để Tự Chủ và Tự Do sau Trò Chơi Tranh Giành- Độc Quyền
James Corbett Trao Đổi với Đài Úc FairDinkum về Nhà Nước và Đạo Lý: Một Giả Thiết-Mê Tín bị Nhồi Sọ
James Corbett Trao Đổi với Đài Úc FairDinkum về Nhà Nước và Đạo Lý: Một Giả Thiết-Mê Tín bị Nhồi Sọ!
Nhà nước chính phủ không có đạo lý gì ngoài quyền lợi của chính bọn cầm quyền nhân danh ảo thể quốc gia nhà nước. Nó tùy tiện ăn cắp và giết người.
Với ý niệm Nhà Nước Quốc Gia:
Nếu giết 1 người bị gọi là TỘI PHẠM SÁT NHÂN.
Nhưng giết hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu người, là Anh Hùng Dân Tộc
Nếu ăn cắp một mẩu bánh mì, một trái táo, một gói thuốc lá sẽ bị kết án tội phạm trộm cắp.
Nhưng trấn lột từ thành quả lao động của từng người dân, lại gọi là "thuế", đoạt tài sản tư hữu đất đai của dân chúng cho phe nhóm cầm quyền- lại nhân danh phát triển quốc gia. Và xua quân chiếm đất giết người xứ sở khác là Anh hùng dân Tộc mở mang bờ cõi!!!
Nhà nước cai trị dựa trên một "ký kết" hay "giao ước xã hội", điều mà JJ Rousseau gọi là "khế ước xã hội"- na ná như vai trò "người chồng truyền thống" của "gia đình truyền thống", như bóng "tùng quân" mà "phận liễu" phải nương nhờ, hãy cứ giả thiết là như vậy, theo như Leon Pittard, một nông gia chủ trì đài này- http://www.fairdinkumradio.com/ thú vị lý giải-
Rằng nếu là giao ước xã hội như hôn nhân- Như vậy khi kẻ vi phạm giao ước là người chồng đã không làm đúng làm tròn trách vụ "che chở cung cấp" cho người vợ, thì người Vợ có QUYỀN LY DỊ!
Nhưng ở định chế Nhà nước, dù hàng ngàn năm qua, đã minh chứng rằng Nhà nước KHÔNG HỀ BẢO VỆ và CUNG CẤP cho QUẦN CHÚNG, mà NGƯỢC LẠI, đã hành hạ, nô lệ hóa, sử dụng QUẦN CHÚNG, và chính QUẦN CHÚNG mới là người BẢO VỆ và CUNG CẤP cho bọn Nhà nước ăn hưởng và tồn tại.
Ngay sự hiện hữu của nước Mỹ (và trong một giới hạn Úc, Tân Tây Lan, Canada) đã LY DỊ dân tộc, nhà nước, đất nước, quốc gia Anh, khi nó không làm đúng giao ước xã hội, để tách ra lập đời sống tự chủ riêng- đấy chính là lý do đã được tuyên bố khẳng quyết ngay trong lời mở đầu bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP MỸ:
Đó là vài điểm chính trong cuộc trao đổi giữa đài FairDinkum của Úc và James Corbett.
Tuy nhiên trong cuộc trao đổi vì giới hạn thời gian, nên còn nhiều lãnh vực then chốt về vai trò gọi là Nhà Nước Quốc Gia và Chính phủ chưa được đề cập và mổ xẻ. Như thủ đoạn TẠO ĐỒNG TIỀN QUỐC GIA và ĐỘC QUYỀN IN TIỀN, trong khi lại TẠO RA HỆ THỐNG NGÂN HÀNG TƯ NHÂN, và THUẾ KHÓA.. Ba ĐỊNH CHẾ đối nghịch không cần nhau, nghĩa là CÓ CÁI NÀY thì KHÔNG CẦN CÁI KIA!
1- Nhà nước đã có NGÂN HÀNG TRUNG ƯƠNG, ĐỘC QUYỀN IN và PHÁT HÀNH TIỀN để TRAO ĐỒI MUA HÀNG HÓA .. thì KHÔNG CẦN THUẾ, và càng KHÔNG CẦN NGÂN HÀNG TƯ (như thời Sô Viết)
2- Không có Ngân hàng trung ương, không có độc quyền in tiền nên mới cần phải ĐÁNH THUẾ DÂN để chi dụng (như trong thời phong kiến, quân chủ) và cần các Ngân hàng tư nhân để vay mượn trao chuyển cất giữ những khối lượng tiền lớn cho an toàn nhanh gọn .
Vậy tại sao HIỆN NAY cả ba (3) định chế này lại ĐỒNG BỘ HIỆN HŨU và HOẠT ĐỘNG một cách dư thùa không cần thiết như vậy?
Chúng ta nhìn kỹ lại cái gọi là "cứu thoát" các ngân hàng tư nhân với gần 30 ngàn tỉ (trillions) và cái gọi là Nợ Quốc Gia (National Debt) chỉ có 15 ngàn tỉ KHÔNG TRẢ NỔI và ĐỊNH MỨC THUẾ HÀNG NĂM (national tax revenues) theo con số chính thức từ nhà nước Mỹ, là khoảng 5.5 ngàn tỉ (5.5 trillions) .
http://www.usgovernmentrevenue.com/federal_revenue
Thâm thủng (deficits) liên tục, cắt giảm liên tục... nhưng Chiến tranh với chiến phí hàng ngàn tỉ mỹ kim cũng liên tục- và những cuộc "cứu giúp" (Bail Out) các ngân hàng tập đoàn tư nhân hàng ngàn tỉ mỹ kim cũng... liên tục.. Một đứa trẻ nếu biết làm TOÁN SỐ HỌC (Arithmetic) căn bản, cũng nhận ra điều KHÔNG ỔN, KHÔNG HỢP LÝ trong SỔ SÁCH TÀI CHÍNH QUỐC GIA kiều này!!! Ấy thế mà cả nhân loại cho đến hôm nay, cứ mặc nhiên chấp nhận sự "vận hành phi lý" của nó! Đại học cứ tiếp tục đẻ ra hàng ngàn luận án kinh tế tài chính mỗi năm! Những ai nhìn ra một nửa vấn đề rồi tìm cách để tận dụng nó (dù biết sai trái) cho xã hộ, như nhà kinh tế G. F. Knapp từ năm 1895, rồi đến John Maynard Keynes đầu và giữa thế kỷ 20-v.v dần dần đều bị lên án, để thiết lập 3 định chế này CHẶT CHẼ HƠN. Những ai hiện nay lên tiếng, dù chỉ là một nửa vấn đề vì sợ hoặc vì bất cứ lý do nào không nói thẳng, như nhóm các chuyên gia quan chức như Bill Black, Hudson v.v được (sai lầm) gọi chung là Giải Thuyết Tiền Tệ Hiện Đại (Modern Monetary Theorists) - thật ra đã có từ lâu! Nhưng ít nhất, họ cũng hiểu rõ được, và nói lên được sự "dư thừa lừa đảo của hệ thống tập đoàn ngân hàng tư nhân" và chủ trương củng cố hệ thống ngân hàng nhà nước chính phủ!
Hãy nhìn và nghĩ kỹ về đồng Bitcoin và Letcoin sẽ hiểu rõ TIỀN là gì? và Giá trị, tính ổn định của nó ở đâu ra. Chúng ta khi hiểu được điều này mới thấy rõ HỆ THỐNG CHÍNH TRỊ dựa trên HỆ THỐNG TÀI CHÍNH hiện hành là một guồng máy LỪA ĐẢO, ĂN CẮP THÀNH QUẢ LAO ĐỘNG của CON NGƯỜI, và KHỐNG TRỊ. Và sự khiếm khuyết hay nói thẳng là SAI TỪ CĂN BẢN của chủ trương hệ thống tiền tệ do Nhà nước ĐỘC QUYỀN khi bản chất quyền lực của tính chính trị trong định chế bạo lực này còn đó!
Người viết (nkptc) xin tạm ngưng, để mong quí độc giả vận não tiếo tục SUY NGHĨ và LÝ GIẢI TỪ ĐIỂM NÀY!
Quí độc giả không cần đến đại học tiến sĩ để hiểu rõ lãnh vực này. Quí vị chỉ cần sự tự trọng, tính tự chủ, dám tự nghĩ, chất vấn, không ỷ lại cả tin vào sách vở báo đài, và khả năng toán số học cộng trừ nhân chia là đủ.
Chất vấn và chất vấn không ngừng, (Questioning and never stop questioning) Albert Einstein đã khuyến cáo chúng ta - Vì CHẤT VẤN- đây chính là khả năng đã biến loài vượn thành NGƯỜI, và trở thành đặc tính giữ vững Tính Con Người của chúng ta biến chuyển vô thường của vũ trụ, và trong mưu toan quyền lực bán khai của thiếu số nhưng thế lực và gian manh.
nkptc
Nhà nước chính phủ không có đạo lý gì ngoài quyền lợi của chính bọn cầm quyền nhân danh ảo thể quốc gia nhà nước. Nó tùy tiện ăn cắp và giết người.
Với ý niệm Nhà Nước Quốc Gia:
Nếu giết 1 người bị gọi là TỘI PHẠM SÁT NHÂN.
Nhưng giết hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu người, là Anh Hùng Dân Tộc
Nếu ăn cắp một mẩu bánh mì, một trái táo, một gói thuốc lá sẽ bị kết án tội phạm trộm cắp.
Nhưng trấn lột từ thành quả lao động của từng người dân, lại gọi là "thuế", đoạt tài sản tư hữu đất đai của dân chúng cho phe nhóm cầm quyền- lại nhân danh phát triển quốc gia. Và xua quân chiếm đất giết người xứ sở khác là Anh hùng dân Tộc mở mang bờ cõi!!!
Nhà nước cai trị dựa trên một "ký kết" hay "giao ước xã hội", điều mà JJ Rousseau gọi là "khế ước xã hội"- na ná như vai trò "người chồng truyền thống" của "gia đình truyền thống", như bóng "tùng quân" mà "phận liễu" phải nương nhờ, hãy cứ giả thiết là như vậy, theo như Leon Pittard, một nông gia chủ trì đài này- http://www.fairdinkumradio.com/ thú vị lý giải-
Rằng nếu là giao ước xã hội như hôn nhân- Như vậy khi kẻ vi phạm giao ước là người chồng đã không làm đúng làm tròn trách vụ "che chở cung cấp" cho người vợ, thì người Vợ có QUYỀN LY DỊ!
Nhưng ở định chế Nhà nước, dù hàng ngàn năm qua, đã minh chứng rằng Nhà nước KHÔNG HỀ BẢO VỆ và CUNG CẤP cho QUẦN CHÚNG, mà NGƯỢC LẠI, đã hành hạ, nô lệ hóa, sử dụng QUẦN CHÚNG, và chính QUẦN CHÚNG mới là người BẢO VỆ và CUNG CẤP cho bọn Nhà nước ăn hưởng và tồn tại.
Ngay sự hiện hữu của nước Mỹ (và trong một giới hạn Úc, Tân Tây Lan, Canada) đã LY DỊ dân tộc, nhà nước, đất nước, quốc gia Anh, khi nó không làm đúng giao ước xã hội, để tách ra lập đời sống tự chủ riêng- đấy chính là lý do đã được tuyên bố khẳng quyết ngay trong lời mở đầu bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP MỸ:
"Trong tiến trình phát triển của nhân loại, khi nó trở thành cần thiết cho một quần chúng phải xóa bỏ những mối liên kết chính trị giữa họ và một quần chúng khác để khẳng định vị thế biệt lập và bình đẳng cùng các thế lực trên trái đất này mà các quy luật của Thiên Nhiên và Thần Thiên Nhiên đã ban cho họ, thì với một sự tôn trọng đúng đắn các quan điểm của nhân loại đòi hỏi họ phải tuyên bố những nguyên nhân thúc đẩy họ đến sự biệt lập đó. ("" When, in the Course of human events , it becomes necessary for one people to dissolve the political bands which have connected them with another and to assume among the powers of the earth, the separate and equal station to which the Laws of Nature and of Nature's God entitle them, a decent respect to the opinions of mankind requires that they should declare the causes which impel them to the separation.)
Đó là vài điểm chính trong cuộc trao đổi giữa đài FairDinkum của Úc và James Corbett.
Tuy nhiên trong cuộc trao đổi vì giới hạn thời gian, nên còn nhiều lãnh vực then chốt về vai trò gọi là Nhà Nước Quốc Gia và Chính phủ chưa được đề cập và mổ xẻ. Như thủ đoạn TẠO ĐỒNG TIỀN QUỐC GIA và ĐỘC QUYỀN IN TIỀN, trong khi lại TẠO RA HỆ THỐNG NGÂN HÀNG TƯ NHÂN, và THUẾ KHÓA.. Ba ĐỊNH CHẾ đối nghịch không cần nhau, nghĩa là CÓ CÁI NÀY thì KHÔNG CẦN CÁI KIA!
1- Nhà nước đã có NGÂN HÀNG TRUNG ƯƠNG, ĐỘC QUYỀN IN và PHÁT HÀNH TIỀN để TRAO ĐỒI MUA HÀNG HÓA .. thì KHÔNG CẦN THUẾ, và càng KHÔNG CẦN NGÂN HÀNG TƯ (như thời Sô Viết)
2- Không có Ngân hàng trung ương, không có độc quyền in tiền nên mới cần phải ĐÁNH THUẾ DÂN để chi dụng (như trong thời phong kiến, quân chủ) và cần các Ngân hàng tư nhân để vay mượn trao chuyển cất giữ những khối lượng tiền lớn cho an toàn nhanh gọn .
Vậy tại sao HIỆN NAY cả ba (3) định chế này lại ĐỒNG BỘ HIỆN HŨU và HOẠT ĐỘNG một cách dư thùa không cần thiết như vậy?
Chúng ta nhìn kỹ lại cái gọi là "cứu thoát" các ngân hàng tư nhân với gần 30 ngàn tỉ (trillions) và cái gọi là Nợ Quốc Gia (National Debt) chỉ có 15 ngàn tỉ KHÔNG TRẢ NỔI và ĐỊNH MỨC THUẾ HÀNG NĂM (national tax revenues) theo con số chính thức từ nhà nước Mỹ, là khoảng 5.5 ngàn tỉ (5.5 trillions) .
| |||||||||||||||||||||||||
Thâm thủng (deficits) liên tục, cắt giảm liên tục... nhưng Chiến tranh với chiến phí hàng ngàn tỉ mỹ kim cũng liên tục- và những cuộc "cứu giúp" (Bail Out) các ngân hàng tập đoàn tư nhân hàng ngàn tỉ mỹ kim cũng... liên tục.. Một đứa trẻ nếu biết làm TOÁN SỐ HỌC (Arithmetic) căn bản, cũng nhận ra điều KHÔNG ỔN, KHÔNG HỢP LÝ trong SỔ SÁCH TÀI CHÍNH QUỐC GIA kiều này!!! Ấy thế mà cả nhân loại cho đến hôm nay, cứ mặc nhiên chấp nhận sự "vận hành phi lý" của nó! Đại học cứ tiếp tục đẻ ra hàng ngàn luận án kinh tế tài chính mỗi năm! Những ai nhìn ra một nửa vấn đề rồi tìm cách để tận dụng nó (dù biết sai trái) cho xã hộ, như nhà kinh tế G. F. Knapp từ năm 1895, rồi đến John Maynard Keynes đầu và giữa thế kỷ 20-v.v dần dần đều bị lên án, để thiết lập 3 định chế này CHẶT CHẼ HƠN. Những ai hiện nay lên tiếng, dù chỉ là một nửa vấn đề vì sợ hoặc vì bất cứ lý do nào không nói thẳng, như nhóm các chuyên gia quan chức như Bill Black, Hudson v.v được (sai lầm) gọi chung là Giải Thuyết Tiền Tệ Hiện Đại (Modern Monetary Theorists) - thật ra đã có từ lâu! Nhưng ít nhất, họ cũng hiểu rõ được, và nói lên được sự "dư thừa lừa đảo của hệ thống tập đoàn ngân hàng tư nhân" và chủ trương củng cố hệ thống ngân hàng nhà nước chính phủ!
Hãy nhìn và nghĩ kỹ về đồng Bitcoin và Letcoin sẽ hiểu rõ TIỀN là gì? và Giá trị, tính ổn định của nó ở đâu ra. Chúng ta khi hiểu được điều này mới thấy rõ HỆ THỐNG CHÍNH TRỊ dựa trên HỆ THỐNG TÀI CHÍNH hiện hành là một guồng máy LỪA ĐẢO, ĂN CẮP THÀNH QUẢ LAO ĐỘNG của CON NGƯỜI, và KHỐNG TRỊ. Và sự khiếm khuyết hay nói thẳng là SAI TỪ CĂN BẢN của chủ trương hệ thống tiền tệ do Nhà nước ĐỘC QUYỀN khi bản chất quyền lực của tính chính trị trong định chế bạo lực này còn đó!
Người viết (nkptc) xin tạm ngưng, để mong quí độc giả vận não tiếo tục SUY NGHĨ và LÝ GIẢI TỪ ĐIỂM NÀY!
Quí độc giả không cần đến đại học tiến sĩ để hiểu rõ lãnh vực này. Quí vị chỉ cần sự tự trọng, tính tự chủ, dám tự nghĩ, chất vấn, không ỷ lại cả tin vào sách vở báo đài, và khả năng toán số học cộng trừ nhân chia là đủ.
Chất vấn và chất vấn không ngừng, (Questioning and never stop questioning) Albert Einstein đã khuyến cáo chúng ta - Vì CHẤT VẤN- đây chính là khả năng đã biến loài vượn thành NGƯỜI, và trở thành đặc tính giữ vững Tính Con Người của chúng ta biến chuyển vô thường của vũ trụ, và trong mưu toan quyền lực bán khai của thiếu số nhưng thế lực và gian manh.
nkptc
CÁI CHẤM XANH MỜ NHẠT
Phi hành gia Carl Edward Sagan đã viết cảm nghĩ của ông về tấm hình Trái Đất như "Cái Chấm Xanh Mờ Nhạt" do phi thuyền Voyager I chụp gửi về, từ một vị trí cách quả Đất khoảng 6 tỷ km (3,7 tỷ dặm) năm 1990, trong quyển sách của ông "Cái Chấm Xanh Mớ Nhạt : Một Viễn Kiến về Tương Lai Nhân Loại trong Không Gian (Pale Blue Dot: A Vision of the Human) Future in Space, như sau:
The Pale Blue Dot is a photograph of planet Earth taken in 1990 by the Voyager 1 spacecraft from a record distance of about 6 billion kilometers (3.7 billion miles) from Earth, as part of the solar system Family Portrait series of images. In the photograph, Earth is shown as a tiny dot (0.12 pixel in size) against the vastness of space.[2
"" Nhìn từ khoảng cách toàn diện này, Trái đất chẳng có vẽ gì là đặc biệt để đáng chú tâm đến. Nhưng đối với chúng ta, nó lại là khác. Hãy xem xét lại cái dấu chấm đó. Nó là nơi này đây. Cái chấm đó là nơi chốn mái nhà. Cái chấm Đó chính là chúng ta. Trên đó tất cả mọi người bạn yêu quý, tất cả mọi người bạn biết, tất cả mọi người bạn đã từng được nghe nói đến, tất cả mỗi mọi con người đã từng hiện hữu, đã từng sống hết cuộc đời của họ. Tổng hợp vui sướng và khổ đau của chúng ta, của hàng ngàn những tôn giáo quả quyết, những ý thức hệ khẳng định, và những giáo điều kinh tế, của mọi người thợ săn và mọi tên thổ phỉ, mọi vị anh hùng và mọi kẻ hèn nhát, mọi kẻ tác tạo và mọi kẻ phá hủy văn minh, mọi vị vua chúa và tất cả thường dân, tất cả các cặp thanh niên nam nữ yêu nhau, tất cả các bà mẹ và người cha, mọi đứa trẻ đầy kỳ vọng, tất cả mọi nhà phát minh và thám hiểm, tất cả mọi thầy giáo mô phạm, tất cả các tên chính trị gia tham nhũng, tất cả các thần tượng "siêu sao", mọi kẻ "lãnh đạo tối cao", mọi vị thánh và tất cả kẻ tội đồ trong lịch sử của loài người chúng ta đều đã từng sống ở chính nơi đó - trên một hạt bụi nhỏ nhoi lơ lửng trong tia nắng mặt trời.
Trái đất là một sân khấu rất nhỏ trong một khán đài vũ trụ rộng lớn. Hãy ngẫm nghĩ đến những con sông máu tuôn tràn bỏi những tên tướng lãnh và những tên hoàng đế, để trong vinh quang và chiến thắng bọn họ có thể trở thành những bậc bá chủ nhất thời của một phần cực nhỏ của một dấu chấm. Hãy suy nghĩ về những tàn ác không ngừng đến từ những cư dân của một góc của cái điểm ảnh cực tiểu trong tấm hình này lên trên các cư dân chẳng khác gì họ mấy ở một cái góc khác nào đó.
Mức thường xuyên nhầm lẫn của họ đến cỡ như vậy đấy, Họ giết nhau hăm hở đến mức như thế đấy , lòng hận thù của họ sôi sục đến mức độ như vậy đấy . Những hành xử ra vẻ của chúng ta, sự tưởng tượng tự quan trọng về mình của chúng ta, cái ảo tưởng rằng chúng ta có một vị trí đặc quyền nào đó trong vũ trụ, bị cái dấu chấm mờ nhạt này thách thức.
Hành tinh của chúng ta là một hạt bụi cô đơn trong vũ trụ lớn lao bao trùm bóng tối. Trong sự mờ nhạt tầm thường của chúng ta - nằm trong tất cả cái sự bao la vũ trụ này - không một dấu hiệu gì cho thấy sẽ có sự trợ giúp đến từ một nơi nào khác để cứu chúng ta khỏi chính mình.
Cho đến tận ngày nay Trái đất là thế giới duy nhất được biết dung chứa sự sống. Không nơi nào khác có cả, ít nhất là trong tương lai gần kề, để loài người chúng ta có thể di chuyển tới. Tham quan qua thôi, thì có. Cư ngụ lại, thì chưa thể. Dù muốn hay không, trong lúc này, trái đất là nơi duy nhất mà chúng ta thiết lập nền tảng của chúng ta. Người ta cho đến nay vẫn nói rằng khoa thiên văn học là một tiến trình làm khiêm tốn và xây dựng nhân cách (người ta- vì hiểu biết thêm về vũ trụ sẽ nhận ra được sự nhỏ bé không chỉ của cá nhân mình mà của cả cái "thế giới tưởng là vĩ đại" của mình-NK chú thích). Có lẽ không còn minh chứng nào rõ rệt hơn về sự điên rồ tự phụ của con người bằng cái hình ảnh xa tít này của cái thế giới nhỏ xíu của chúng ta. Với tôi, nó nhấn mạnh trách nhiệm của chúng ta để đối xử tử tế với nhau hơn và giữ gìn và trân trọng cái dấu chấm xanh mờ nhạt đó, mái nhà duy nhất mà chúng ta từng biết đến. ""
The Pale Blue Dot is a photograph of planet Earth taken in 1990 by the Voyager 1 spacecraft from a record distance of about 6 billion kilometers (3.7 billion miles) from Earth, as part of the solar system Family Portrait series of images. In the photograph, Earth is shown as a tiny dot (0.12 pixel in size) against the vastness of space.[2
From this distant vantage point, the Earth might not seem of any particular interest. But for us, it's different. Consider again that dot. That's here. That's home. That's us. On it everyone you love, everyone you know, everyone you ever heard of, every human being who ever was, lived out their lives. The aggregate of our joy and suffering, thousands of confident religions, ideologies, and economic doctrines, every hunter and forager, every hero and coward, every creator and destroyer of civilization, every king and peasant, every young couple in love, every mother and father, hopeful child, inventor and explorer, every teacher of morals, every corrupt politician, every "superstar," every "supreme leader," every saint and sinner in the history of our species lived there – on a mote of dust suspended in a sunbeam.The Earth is a very small stage in a vast cosmic arena. Think of the rivers of blood spilled by all those generals and emperors so that in glory and triumph they could become the momentary masters of a fraction of a dot. Think of the endless cruelties visited by the inhabitants of one corner of this pixel on the scarcely distinguishable inhabitants of some other corner. How frequent their misunderstandings, how eager they are to kill one another, how fervent their hatreds. Our posturings, our imagined self-importance, the delusion that we have some privileged position in the universe, are challenged by this point of pale light. Our planet is a lonely speck in the great enveloping cosmic dark. In our obscurity – in all this vastness – there is no hint that help will come from elsewhere to save us from ourselves.The Earth is the only world known, so far, to harbor life. There is nowhere else, at least in the near future, to which our species could migrate. Visit, yes. Settle, not yet. Like it or not, for the moment, the Earth is where we make our stand. It has been said that astronomy is a humbling and character-building experience. There is perhaps no better demonstration of the folly of human conceits than this distant image of our tiny world. To me, it underscores our responsibility to deal more kindly with one another and to preserve and cherish the pale blue dot, the only home we've ever known.
Carl Edward Sagan (/ˈseɪɡən/; November 9, 1934 – December 20, 1996) was an Americanastronomer, astrophysicist, cosmologist,
In
Phỏng Vấn Mẹ bề Trên Mother Agnes Mariam of the Cross Người thu thập chứng liệu Tội Phạm của Anh Mỹ tại Syria
Nữ Tu Mẹ bề trên Mother Agnes Mariam of the Cross người đã thu thập bằng chứng bắt cóc và giết trẻ em của bọn tay sai Anh Mỹ nhân danh hồi giáo và dân chủ trong cái gọi là "Cuộc Thảm Sát Vũ Khí Hóa Học" tại Syria- Ngày 30-11-2013 đã được dân biểu Anh George Galloway phỏng vấn.
George Galloway Talks to Syrian Nun, Mother Agnes- 30th November 2013
George Galloway Talks to Syrian Nun, Mother Agnes- 30th November 2013
Glenn Greenwald : Lại Quật Ngã bọn tay sai BBC về Báo Chí và An Ninh Quốc Gia
Glenn Greenwald "The Goal Of The U.S. Government Is To Eliminate ALL Privacy Globally!
Glenn Greenwald, nhà báo đang bị bọn nhà nước Âu Mỹ Úc tấn công và bôi nhọ, đặc biệt chúng dùng BBC, một cơ quan tay sai kỳ cụu và sừng sỏ- phỏng vấn với những thủ đoạn hạ cấp đề mong hạ gục Glenn Greenwald.. Nhưng trong lần này, qua sự trả lời tài tình và đanh thép- Glenn Greenwald cho biết mục tiêu của guồng máy nghe lén rình mò trộm cắp qua các hệ thống điện toán mạng toàn cầu là TRIỆT TIÊU TẤT CẢ TÍNH RIÊNG TƯ khắp TOÀN CẦU.
Khi ý niệm về sự riêng tư không còn trong đầu óc con người ta nữa, như phần lớn những người sống trong các xã hội độc tài chuyên chế, người ta trở thành nô lệ tự nguyện, mặc nhiên coi việc BỊ XĂM SOI RÌNH MÒ, NGHE LÉN là việc thường tình, với câu nói tự an ủi: "tôi chẳng có gì phải dấu cả =I have nothing to hide".
Vấn đề cái VÍ CỦA TÔI, dù không có gì trong đó, nhưng KHÔNG AI ĐƯỢC MỎ RA LỤC LỌI, chỉ vì NÓ LÀ CỦA RIÊNG TÔI.
Phòng ngủ của TÔI để trống, chỉ có một tấm nệm chẳng có gì đáng để "dấu", nhưng KHÔNG AI ĐƯỢC TÙY TIỆN MỞ VÀO- vì nó là NƠI RIÊNG TƯ CỦA TÔI!!! chỉ có thế thôi!
Điều đáng chú ý, là lần này, BBC, sau khi thất bại nặng nề trong nỗ lực triệt hạ tăm tiếng Glenn, lại đưa ra một tên "sừng sỏ" của BBC trong chương trình HARD TALK (nói mạnh bạo thẳng thừng đến nơi đến chốn) nghĩ rằng sẽ GÀI ĐƯỢC Glenn vào thế bí... Nhưng Glenn đã minh chứng một lần nữa bản lãnh, sự bình thản, và trình độ của một nhà báo đọc đúng nghĩa, đã trả lời với viện chứng đanh thép chặn cứng họng những tuyên truyền trơ trẽn của bọn báo chí truyền thông chính qui.
Tên nhà báo BBC tay sai gằn giọng đặt ra những câu hỏi khêu gợi "an ninh quốc gia- quyền năng chính phủ" để mong làm Greenwald lúng túng... như:
1- Việc làm của Glenn và Edward Snowden, làm tác hại khả năng BẢO VỆ THẾ GIỚI chống khủng bố của Anh Mỹ.
Glenn cho biết từ ngày SỰ THẬT ĐƯỢC CÔNG KHAI không có một ai bị giết vì những CÔNG KHAI đó. Ngay quốc hội Mỹ cũng thừa nhận thêm rằng, chính sự rình mò bí mật cũng ĐÃ KHÔNG KHÁM PHÁ hay NGĂN CHẶN được một vụ KHỦNG BỐ NÀO!
2- Có cái gọi là TÍNH VÔ TƯ KHÁCH QUAN trong BÁO CHÍ KHÔNG? -Hàm ý là không nên tấn công lên án Nhà nước chính phủ mà phải KHÁCH QUAN..
Glenn đã trả lời là KHÔNG CÓ CÁI KHÁCH QUAN TUYỆT ĐỐI KIỀU NHƯ VẬY, mà tất cả đều chủ quan theo định hướng của nơi họ sống làm việc và những ý niệm giá trị mỗi cá nhân tin tưởng, Tuy nhiên đây không phải là vấn đề. Vấn đề chính là CHÚNG TA CÓ THÀNH THẬT với những giả định mà mình tin hay giả vờ để lừa đảo người khác. Thí dụ nếu chúng ta thật sự nhân danh dân chủ và tự do báo chí, thì phải thành thật với niềm tin này TỰ DO BÁO CHÍ v.v
3- Giả định "dân chủ" là phải TIN VÀO CHÍNH PHỦ để BẢO VỆ DÂN CHỦ và AN NINH QUỐC GIA- Và rằng châm ngôn chủ trương của Glenn và các nhà báo như Glenn LUÔN LUÔN KHÔNG TIN TƯỞNG GIỚI CHỨC THẨM QUYỀN- như vậy nghĩa là sao (ý muốn nói Glenn là "phản động theo khủng bố"?
Glenn quật ngã luôn bằng chứng liệu lịch sử và nguyên lý dân chủ- Tại Mỹ, các nhà lập quốc và soạn Hiến Pháp đã đặt sự THƯỜNG TRỰC NGHI NGỜ CHÍNH PHỦ LÀM CĂN BẢN cho Hiến Pháp. Vì bản chất LẠM QUYỀN THƯỜNG TRỰC của CON NGƯỜI KHI NẮM QUYỀN TUYỆT ĐỐI.
4- Hắn lại dùng những tuyên bố của Bob Woodward, tên nhà báo tỉ phú, nhờ chuyên viết về những thâm cung bí sử của các chính trị gia, để chê bai Glenn là thiếu suy nghĩ cẩn trọng. Nhưng bị Glenn lật tẩy ngay tại chỗ rằng Bob Woodward được chính bọn "quyền thế hiện hành" cung cấp cho những thông tin đó đề hành sự như là cái LOA cho chính phủ và tập đoàn mà thôi.!!!
5- BBC gằn giọng rằng Glenn lấy tư cách gì mà NẮM GIỮ tất cả NHỮNG THÔNG TIN BÍ MẬT của NSA mà Edward Snowden đã trao, và lấy quyền gì để quyết định điều nào được công khai và không được công khai? tại sao không TRẢ NÓ VỀ CHO NSA, sau khi Glenn đã nghỉ việc với The Guardian v.v
Glenn kê thẳng tủ vào miệng BBC rằng chính NSA đã KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG GIỮ BÍ MẬT AN TOÀN CHO CÁC THÔNG TIN "BÍ MẬT" này ngay từ đầu. Tất cả các cơ quan thông tin tư nhân hợp đồng làm việc với NSA đều biết và đều dùng nó để rình mò trộm cắp bất cứ ai- như Snowden đã minh chứng. Và rằng những cái gọi là "Bí Mật" chẳng qua là vi phạm nhân quyền, cũng như chẳng giúp ích gì trong việc chống tội phạm- mà chính nó, NSA lại là tội phạm- và quan chức chính phủ đã THƯỜNG XUYÊN NÓI DỐI từ trước đến nay, điển hình là vụ VŨ KHÍ TOÀN DIỆT IRAQ v.v..
Cuối cùng Glenn chửi xéo BBC khi nêu ra cho tên phỏng vấn biết rằng ít nhất tại Mỹ và các nước "dân chủ phương Tây" quyền TỰ DO BÁO CHÍ đều là HIẾN ĐỊNH, điều mà hắn KHÔNG ĐƯỢC CÓ tại ANH QUỐC (nước Anh không có Hiến Pháp thành văn- chỉ là tự hiểu theo qui ước truyền thống bằng MỒM từ bản văn Magna Carta năm 1215).
Và rằng những thông tin mà Snowden trao không chỉ riêng Glenn, nữ ký giả Laura Poitras nắm toàn bộ, mà các tòa báo chính qui khác như Newyork Time v.v cũng nắm một số ...Những thông tin mà hầu như ai CŨNG BIẾT RÕ, vấn đề là Gleen và Laura Poitras có CHỨNG CỚ CỤ THỂ từ Snowden.
Glenn cũng cho hắn biết rõ rằng NHÓM BÁO CHÍ mà Glenn đang làm việc đều là những người có kinh nghiệm và danh tiếng hàng đầu thế giới hơn cả BBC, thì đừng cố gắng bôi nhọ hạ thấp họ là những kẻ "vớ vẩn' không đáng tin tưởng!
Tầm cỡ "tăm tiếng" đến như BBC mà đã năm lần bảy lượt đều thất bại nặng nề. Các "đấng con cháu rồng teo Ngụy Phỉ" nên cẩn thận đừng giở trò trẻ con thờ nhà nước, kính chính phủ mà mang nhục!
nkptc tóm ý
Glenn Greenwald, nhà báo đang bị bọn nhà nước Âu Mỹ Úc tấn công và bôi nhọ, đặc biệt chúng dùng BBC, một cơ quan tay sai kỳ cụu và sừng sỏ- phỏng vấn với những thủ đoạn hạ cấp đề mong hạ gục Glenn Greenwald.. Nhưng trong lần này, qua sự trả lời tài tình và đanh thép- Glenn Greenwald cho biết mục tiêu của guồng máy nghe lén rình mò trộm cắp qua các hệ thống điện toán mạng toàn cầu là TRIỆT TIÊU TẤT CẢ TÍNH RIÊNG TƯ khắp TOÀN CẦU.
Khi ý niệm về sự riêng tư không còn trong đầu óc con người ta nữa, như phần lớn những người sống trong các xã hội độc tài chuyên chế, người ta trở thành nô lệ tự nguyện, mặc nhiên coi việc BỊ XĂM SOI RÌNH MÒ, NGHE LÉN là việc thường tình, với câu nói tự an ủi: "tôi chẳng có gì phải dấu cả =I have nothing to hide".
Vấn đề cái VÍ CỦA TÔI, dù không có gì trong đó, nhưng KHÔNG AI ĐƯỢC MỎ RA LỤC LỌI, chỉ vì NÓ LÀ CỦA RIÊNG TÔI.
Phòng ngủ của TÔI để trống, chỉ có một tấm nệm chẳng có gì đáng để "dấu", nhưng KHÔNG AI ĐƯỢC TÙY TIỆN MỞ VÀO- vì nó là NƠI RIÊNG TƯ CỦA TÔI!!! chỉ có thế thôi!
Điều đáng chú ý, là lần này, BBC, sau khi thất bại nặng nề trong nỗ lực triệt hạ tăm tiếng Glenn, lại đưa ra một tên "sừng sỏ" của BBC trong chương trình HARD TALK (nói mạnh bạo thẳng thừng đến nơi đến chốn) nghĩ rằng sẽ GÀI ĐƯỢC Glenn vào thế bí... Nhưng Glenn đã minh chứng một lần nữa bản lãnh, sự bình thản, và trình độ của một nhà báo đọc đúng nghĩa, đã trả lời với viện chứng đanh thép chặn cứng họng những tuyên truyền trơ trẽn của bọn báo chí truyền thông chính qui.
Tên nhà báo BBC tay sai gằn giọng đặt ra những câu hỏi khêu gợi "an ninh quốc gia- quyền năng chính phủ" để mong làm Greenwald lúng túng... như:
1- Việc làm của Glenn và Edward Snowden, làm tác hại khả năng BẢO VỆ THẾ GIỚI chống khủng bố của Anh Mỹ.
Glenn cho biết từ ngày SỰ THẬT ĐƯỢC CÔNG KHAI không có một ai bị giết vì những CÔNG KHAI đó. Ngay quốc hội Mỹ cũng thừa nhận thêm rằng, chính sự rình mò bí mật cũng ĐÃ KHÔNG KHÁM PHÁ hay NGĂN CHẶN được một vụ KHỦNG BỐ NÀO!
2- Có cái gọi là TÍNH VÔ TƯ KHÁCH QUAN trong BÁO CHÍ KHÔNG? -Hàm ý là không nên tấn công lên án Nhà nước chính phủ mà phải KHÁCH QUAN..
Glenn đã trả lời là KHÔNG CÓ CÁI KHÁCH QUAN TUYỆT ĐỐI KIỀU NHƯ VẬY, mà tất cả đều chủ quan theo định hướng của nơi họ sống làm việc và những ý niệm giá trị mỗi cá nhân tin tưởng, Tuy nhiên đây không phải là vấn đề. Vấn đề chính là CHÚNG TA CÓ THÀNH THẬT với những giả định mà mình tin hay giả vờ để lừa đảo người khác. Thí dụ nếu chúng ta thật sự nhân danh dân chủ và tự do báo chí, thì phải thành thật với niềm tin này TỰ DO BÁO CHÍ v.v
3- Giả định "dân chủ" là phải TIN VÀO CHÍNH PHỦ để BẢO VỆ DÂN CHỦ và AN NINH QUỐC GIA- Và rằng châm ngôn chủ trương của Glenn và các nhà báo như Glenn LUÔN LUÔN KHÔNG TIN TƯỞNG GIỚI CHỨC THẨM QUYỀN- như vậy nghĩa là sao (ý muốn nói Glenn là "phản động theo khủng bố"?
Glenn quật ngã luôn bằng chứng liệu lịch sử và nguyên lý dân chủ- Tại Mỹ, các nhà lập quốc và soạn Hiến Pháp đã đặt sự THƯỜNG TRỰC NGHI NGỜ CHÍNH PHỦ LÀM CĂN BẢN cho Hiến Pháp. Vì bản chất LẠM QUYỀN THƯỜNG TRỰC của CON NGƯỜI KHI NẮM QUYỀN TUYỆT ĐỐI.
4- Hắn lại dùng những tuyên bố của Bob Woodward, tên nhà báo tỉ phú, nhờ chuyên viết về những thâm cung bí sử của các chính trị gia, để chê bai Glenn là thiếu suy nghĩ cẩn trọng. Nhưng bị Glenn lật tẩy ngay tại chỗ rằng Bob Woodward được chính bọn "quyền thế hiện hành" cung cấp cho những thông tin đó đề hành sự như là cái LOA cho chính phủ và tập đoàn mà thôi.!!!
5- BBC gằn giọng rằng Glenn lấy tư cách gì mà NẮM GIỮ tất cả NHỮNG THÔNG TIN BÍ MẬT của NSA mà Edward Snowden đã trao, và lấy quyền gì để quyết định điều nào được công khai và không được công khai? tại sao không TRẢ NÓ VỀ CHO NSA, sau khi Glenn đã nghỉ việc với The Guardian v.v
Glenn kê thẳng tủ vào miệng BBC rằng chính NSA đã KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG GIỮ BÍ MẬT AN TOÀN CHO CÁC THÔNG TIN "BÍ MẬT" này ngay từ đầu. Tất cả các cơ quan thông tin tư nhân hợp đồng làm việc với NSA đều biết và đều dùng nó để rình mò trộm cắp bất cứ ai- như Snowden đã minh chứng. Và rằng những cái gọi là "Bí Mật" chẳng qua là vi phạm nhân quyền, cũng như chẳng giúp ích gì trong việc chống tội phạm- mà chính nó, NSA lại là tội phạm- và quan chức chính phủ đã THƯỜNG XUYÊN NÓI DỐI từ trước đến nay, điển hình là vụ VŨ KHÍ TOÀN DIỆT IRAQ v.v..
Cuối cùng Glenn chửi xéo BBC khi nêu ra cho tên phỏng vấn biết rằng ít nhất tại Mỹ và các nước "dân chủ phương Tây" quyền TỰ DO BÁO CHÍ đều là HIẾN ĐỊNH, điều mà hắn KHÔNG ĐƯỢC CÓ tại ANH QUỐC (nước Anh không có Hiến Pháp thành văn- chỉ là tự hiểu theo qui ước truyền thống bằng MỒM từ bản văn Magna Carta năm 1215).
Và rằng những thông tin mà Snowden trao không chỉ riêng Glenn, nữ ký giả Laura Poitras nắm toàn bộ, mà các tòa báo chính qui khác như Newyork Time v.v cũng nắm một số ...Những thông tin mà hầu như ai CŨNG BIẾT RÕ, vấn đề là Gleen và Laura Poitras có CHỨNG CỚ CỤ THỂ từ Snowden.
Glenn cũng cho hắn biết rõ rằng NHÓM BÁO CHÍ mà Glenn đang làm việc đều là những người có kinh nghiệm và danh tiếng hàng đầu thế giới hơn cả BBC, thì đừng cố gắng bôi nhọ hạ thấp họ là những kẻ "vớ vẩn' không đáng tin tưởng!
Tầm cỡ "tăm tiếng" đến như BBC mà đã năm lần bảy lượt đều thất bại nặng nề. Các "đấng con cháu rồng teo Ngụy Phỉ" nên cẩn thận đừng giở trò trẻ con thờ nhà nước, kính chính phủ mà mang nhục!
nkptc tóm ý
An Ninh Tình Báo Mỹ và Các Trang Tìm Kết Bạn và Phim Tình Dục
Theo bản tiết lộ của Snowden, NSA dùng hệ thống điện toán mạng gom góp cất giữ vào kho thông tin những thói quen xem phim tình dục, trao đổi tình cảm thầm kín của tất cả mọi người trên mạng, để sau này dùng làm ÁP LỰC và TRIỆT TIÊU DANH TIẾNG cũng như ĐE DỌA HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH của bất cứ ai nếu trở thành ĐỐI KHÁNG với Chính phủ nhà nước!
Chính phủ càng càng càng lộ mặt là một tổ chức tội phạm tồi bại và ti tiện bẩn thỉu hơn cả Mafia. Nhà nước chính phủ không có luân lý hay bất kỳ mực thước hành xử nào trừ quyền bạo lực tuyệt đối
NSA SEXINT is the Abuse You’ve All Been Waiting For
In the latest news report based on documents revealed by Edward Snowden, we’ve learned that the NSA creates profiles of porn viewing, online sexual activity and more from its vast database of Internet content and transactional data as part of a plan to harm the reputations of those whom the agency believes are radicalizing others through speeches promoting disfavored—but not necessarily violent—political views. The report—by Glenn Greenwald, Ryan Gallagher and Ryan Grim in the Huffington Post—shows how the NSA proposes to use personal information gleaned from electronic surveillance to blackmail, silence and otherwise marginalize people for advocating “radical” beliefs.
I will assume for the sake of argument that there may be rare occasions where such a tactic is a good idea—where, in the words of former intelligence lawyer Stewart Baker, it’s better to “drop[] the truth” on someone than to drop a bomb. But history and the current Huffington Post documents show that intelligence agencies, including the NSA, are utterly incapable of knowing when that is, or of deploying such a dangerous technique safely.
This NSA is an exceedingly aggressive spy machine, pushing—and sometimes busting through—the technological, legal and political boundaries of lawful surveillance. Democratic values including individual liberty, the right to be left alone, and freedom of expression are subordinate to the agency’s apparent goal of collecting as much information as it possibly can. Protections, limitations or safeguards against intelligence misuse or abuse of collected information are absent or uncertain. Yet, the NSA presses on, even when the subject is a U.S. person. Current law may very well allow spying even for extortion or blackmail purposes, and potentially even against U.S. persons as well foreign nationals abroad. What that means is that, once again, the Snowden documents show us we need more protective laws.
The Huffington Post story does not show that the NSA ever actually blackmailed the targets or revealed the embarrassing information. Of course, this practice–and the identities of the people–are secret. We simply wouldn’t know whether the NSA ever carried out this plan. In fact, the target would probably never know either. As Julian Sanchez points out,
Often, the point [of intelligence work] is precisely to make use of information from intercepts in ways that can never be directly or publicly traced to government. A target whose reputation or career is torpedoed by embarrassing disclosures may never know whether they were the victim of an intelligence operation or simple bad luck.
There are only six targets discussed in the paper. These six are worthwhile “exemplars,” according to the documents. But NSA profiles more than six people, we don’t know how many more, and we don’t know why.
These targets do not all advocate violence, nor are they notably connected to terrorists or other violent people. As Marcy Wheeler points out, “[The beliefs that these] so-called ‘radicalizers’ promote range from 9/11 trutherism to intolerance for non-Sunni Muslims to justifying the killing of non-Muslim invaders.”
One target’s offending argument is that “Non-Muslims are a threat to Islam,” … Another target, a foreign citizen the NSA describes as a “respected academic,” holds the offending view that “offensive jihad is justified,” … A third targeted radical is described as a “well-known media celebrity” based in the Middle East who argues that “the U.S perpetrated the 9/11 attack.” … A fourth target, … argues that “the U.S. brought the 9/11 attacks on itself” ….
I assume that our government would not even begin to contemplate dropping a bomb on any of these identified targets for any of these reasons, Stewart Baker’s quip notwithstanding. And guess what? Polls show a number hovering up to 40% of Americans think that one or more elements of the U.S. government were responsible for some portion of the death and damage on 9/11. 9/11 conspiracy theorists are not the kind of people whose sex lives we ought to spy on.
Further, these individuals ripe for discrediting had “minimal terrorist contacts.” According to the article:
In particular, “only seven (1 percent) of the contacts in the study of the three English-speaking radicalizers were characterized in SIGINT as affiliated with an extremist group or a Pakistani militant group. An earlier communications profile of [one of the targets] reveals that 3 of the 213 distinct individuals he was in contact with between 4 August and 2 November 2010 were known or suspected of being associated with terrorism.”
Having examined the networks of these “radicalizers” for terrorists, and finding so few, one might think that the NSA should reconsider whether it was going after the right people. Instead, the agency cited the lack of terrorist connections as justification for focusing on these people: “[V]ery few of the [English-language radicalizers’] contacts noted were associated with terrorism, suggesting that the target audience includes individuals who do not yet hold extremist views but who are susceptible to the extremist message.”
Far more people hold extremist views than commit violence, and espousing even violent views is not the same as recruiting people for terrorist attacks. The NSA is betting resources, American values and the First Amendment on a huge and unproven assumption that there is a connection between advocating violence and convincing others to commit violence.
Further, when an individual holds views that are radical, but not necessarily violent, empirical studies have proven there is no predictable connection with terrorism. As the ACLU’s Mike German has pointed out, the concept that the adoption of a particular belief set is a precursor to violent action has been refuted in multiple empirical studies. One report published by the British think-tank Demos in 2010 found that:
“[c]ertain ideas which are sometimes associated with terrorism were, in fact, held by large numbers of people who renounced terrorism.” The authors pointed out that holding radical views and rebelling against the political and social status quo was a normal part of being young, and that “[r]adicalization that does not lead to violence can be a positive thing” when it leads to greater involvement in political and community affairs. It argued that censorship of radical ideas would be ineffective and counterproductive, and the government should ensure “that young people can be radical, dissenting, and make a difference, without it resulting in serious or violent consequences.
German says that another such study from think tank RAND showed that the “decision to engage in terrorist violence is a complex one involving a matrix of different environmental and individual factors, no one element of which is necessary nor sufficient in every case.”
Policing based on a theory that people are radicalized through listening to fiery speeches and reading incendiary texts is so very dangerous. People have a right to believe what they believe. The First Amendment protects this activity not only out of respect for personal dignity, but also because society may need to evolve over time, and evolution requires a citizenry who can think, speak and organize freely. Civil rights, anti-war, women’s suffrage, the 40 hour work week, states’ rights, the environmental movement, gun ownership, medical self-determination, gay rights, abortion, the Tea Party, anti-commercialism—whatever the cause, and regardless of whether you agree with it, a fundamental precept of freedom is the right to advocate for it, and possibly to win the policy debate and have those views become mainstream. The Constitution purposefully limits the power of entrenched interests, whether the government or the ideological majority, to squelch non-violent aspects of the process of social and political change.
For those who care only about the privacy and free speech rights of Americans, the document shows that while the NSA believes that all of the exemplars currently reside outside the United States, one of the six identified targets is a U.S. person, that is a citizen or someone with a green card.
Finally, we see that vast categories of information, no matter how intimate, personal, or seemingly mundane, might be labeled “foreign intelligence information” for their usefulness in discrediting “radicalizers.” For example, the document on which The Huffington Post story is based identifies “online promiscuity,” “publish[ing] articles without checking facts,” leading “a glamorous lifestyle,” and “deceitful use of funds” as bases for undermining these targets.
Remember, the NSA is allowed to collect foreign intelligence information, defined as information that is either relevant or necessary to particular U.S. national security goals, including not only counterterrorism, but also the conduct of foreign affairs. Are “fact checking” or “overspending on lifestyle purchases” considered “foreign intelligence information,” and if so, is it only in connection with specific targets? Or does the NSA consider this personal stuff to be foreign intelligence information in general, and therefore open to NSA collection, use and dissemination more broadly, just in case?
The next question is, “under what legal authority is the NSA lawfully able to create a dossier of embarrassing factoids, including about Americans, who are not violent terrorists?”
Readers of this blog know that the agency can obtain Americans’ communications via FISA court orders based upon a showing that the target is an agent of a foreign power, or warrantlessly when we communicate with or about foreign targets about matters of foreign intelligence interest. Other suspicionless collection of information concerning Americans can come from overseas surveillance collecting things like address books and contact lists, unregulated overseas collection of Internet transactions, and warrantless domestic collection of business records, including but potentially not limited to, phone call records. U.S. intelligence agencies also get information about Americans from foreign spying partners like the U.K.’s GCHQ. Collection on non-U.S. persons is far less regulated.
Where intelligence authorities collect information under the dictates of FISA, the statute governs use and disclosure as well. According to David S. Kris and J. Douglas Wilson, authors of the bible on national security investigations law (and yes, this does make a great Christmas gift), there are four main limitations that may apply to the use of FISA information:
First, FISA information must be used or disclosed in accord with governing minimization procedures. Second, it may be used or disclosed only for lawful purposes. Third, … information disclosed for law enforcement purposes [cannot] be used in a criminal proceeding without the Attorney General’s permission. Finally, …privileged information acquired from electronic surveillance or production of tangible things … does not [] lose its privileged nature.
Only the first two are relevant here.
Minimization procedures are both incorporated into FISA Court orders authorizing electronic surveillance, physical searches, and the production of tangible things, and operate after the fact to govern use and disclosure of information “concerning any United States person.” None of the minimization procedures that have been leaked or declassified so far suggest that discrediting U.S. persons is a valid reason to use or disseminate collected information. However, as Christopher Sprigman and I wrote earlier this summer, minimization procedures do not seem to prohibit abusive secondary uses of Americans’ information either. That is because:
First, the minimization procedures are themselves secret. Moreover, by law, purely domestic communications that the NSA inadvertently collects need be deleted only if they “could not be” foreign intelligence information – a provision that requires the NSA to delete very little. Some minimization procedures have been leaked to the public, and these show that the government may “retain and make use of ‘inadvertently acquired’ domestic communications if they contain usable intelligence, information on criminal activity, threat of harm to people or property, are encrypted, or are believed to contain any information relevant to cybersecurity.” Even otherwise privileged communications between individuals and their lawyers are not deleted. The agency merely stores those in a separate database so they are not sent to a law enforcement agency for use in a criminal case.
Still, Kris and Wilson say that because FISA authorizes use or disclosure only in accordance with minimization procedures, uses not specifically authorized should be considered forbidden. Which minimization provisions authorize targeting a U.S. person, even one located overseas, on the basis of his or her political radicalism? This is an especially pertinent question since FISA prohibits certain intelligence activities affecting Americans based on First Amendment conduct alone.
Second, no FISA information “may be used or disclosed … except for lawful purposes.” Congress enacted this provision because use minimization procedures restrict information concerning only U.S. persons. Apparently, Congress wanted to protect foreigners from illegal use as well.
Before our foreign friends say, “thanks for the favor!,” Kris and Wilson go on to report that FISA’s legislative history shows a debate directly relevant to today’s news about what would constitute illegal use. Specifically, the 1978 Senate Judiciary Committee report says that the
Committee does not intend nor does the bill permit that information gathered about a foreign visitor be used to blackmail him into becoming an agent against his country.
However, the House report says that while the U.S. government
[s]hould not seek purely personal information [about a U.S. person] who is a suspected spy, merely to learn something that would be “compromising” [this] restriction might not be applicable to non-U.S. persons “because compromising information about their private lives may itself be foreign intelligence information.”
Case law on the subject lends little further guidance on whether using personal foibles to undermine “radicalizers” would be lawful, even if the target is a U.S. person. Kris and Wilson cite the case of U.S v. Singleton suggesting it implies that anti-blackmail laws do not apply to the federal government acting in its sovereign capacity. Nor is it clear that the statute prohibiting official extortion applies to efforts to sway individuals away from even lawful political advocacy. The cases interpreting the law talk about the official obtaining money or something of value from the victim, not about dissuasion or even recruitment as a foreign agent. (See also Kris and Wilson §28.3.)
Of course, much of the surveillance used to obtain information for undermining these sorts of targets may have been obtained overseas and outside of the parameters of FISA. If so, then the minimization/lawful use restrictions in the statute would not apply at all. The far less restrictive, and less policed, limitations in Executive Order 12333 would apply. Those give a nod to protecting the legal rights of U.S. persons (§1.1) and require covert intelligence to be evaluated for “consistency with applicable legal requirements” (§1.2) but not much else in the order appears to constrain uses of collected information.
Once again, there appear to be few, uncertain and inconsistent legal standards, no checks and balances or identified oversight for when NSA decides to use the information it collects via mass surveillance against someone, even an American citizen.
The public and policy makers may hear “foreign intelligence information” and think it means data which helps identify and neutralize people who want to kill Americans, and not that which identifies and undermines peaceable people who merely hold radical, violent or even revolutionary ideas in the eyes of those currently in power.
Of course, intelligence agencies have used embarrassing information against people for their political beliefs in the past. The Federal Bureau of Investigation used recordings it gleaned from bugging Dr. Martin Luther King Jr.’s private quarters to attempt to blackmail him into silence, despite the fact that King unwaveringly supported non-violent means. It was his revolutionary idea of social equality for all races, and his anti-war beliefs, that made him dangerous.
As Bret Max Kaufman, Legal Fellow at the ACLU National Security Project writes:
King was not alone on the government’s long list of targets; he shared marquee billing with boxer Muhammed Ali, humorist Art Buchwald, author Norman Mailer, and even Senator Howard Baker. But the greater scandal was that — as the Church Committee revealed in 1976 — these big names appeared alongside more than one million other Americans, including half a million so-called “subversives.”
Julian Sanchez at the Cato Institute points out another historical examples of actual and threatened blackmail:
[FBI Director J. Edgar] Hoover’s right hand Cartha DeLoach proudly reported that the Bureau had learned of a truculent senator caught driving drunk with a “good looking broad.” The senator, DeLoach explained, was promptly made “aware that we had the information, and we never had trouble with him on appropriations since.”
These practices were disgusting, dangerous and abusive then, just as they are now. What’s new is that, in a mass surveillance ecosystem, the scale and scope on which this kind of activity can take place is unprecedented. Once it collects information about hundreds of millions of people in mass, “dossiers” of potentially embarrassing information—or blackmail quality secrets—dirt on anyone is just a few searches away. Intelligence operatives can secretly tar anyone, seemingly at will, since the NSA has the technological capacity, and no one has identified a law which would, if followed, intercede. These abilities, never mind the will to use them, are incompatible with individual freedom and democracy.
[For more posts like this one, follow Just Security on Twitter @just_security and on Facebook at https://www.facebook.com/JSBlog]
Friday, November 29, 2013
Công Việc Truyền Thông là gì? (What is Journalism)
James Corbett tại Pháp, trong Đại Hội Báo Chí Mở Rộng:
Công Việc Truyền Thông là gì? (What is Journalism)
Nhà Báo là Ai? (What is Journalist?)
Công Việc Truyền Thông là gì? (What is Journalism)
Nhà Báo là Ai? (What is Journalist?)
Wednesday, November 27, 2013
Những Lý Cớ Giả Định Bất Lương và Bất Nhân của Đám Người An Phận Thấp Hèn, Ích Kỷ
Tôi rất yêu quí việc các bạn đang làm. Đó là vận động quần chúng và xã hội rất cần việc này. Tôi ước rằng tôi có thời gian để tham gia và góp sức với trang của các bạn. Nhưng vấn đề là cuộc sống tôi quá bận rộn... một việc toàn thời, gia đình con trẻ, và mẹ già sắp vào viện, và một đống chứng này bệnh nọ. Cho nên, thật là không may, Tôi không thể dùng bất cứ thời gian nào cho việc vận động quần chúng lúc này...(I love what you guys are doing. It is activism, and it is so badly needed. I wish I had the time to participate and contribute work to your site. But the thing is I have a very hectic life … a full-time job, family and kids, and elderly mother who is about to go to a care facility, and a bunch of health issues. So, unfortunately, I can’t afford spending any time on activism at this time.)
Thế nhưng "thiên hạ" một đồng lẻ cũng đắn đo do dự tiếc của không ủng hộ-, một bài ý kiến ngắn nhỏ tham gia cũng ngần ngại tiếc công không muốn viết... Nhưng để biện minh cho nhân cách thấp, tài trí thua kém của họ, nhiều kẻ đã trở thành căm ghét những Con Người Chính Đáng như Snowden, Julian Assange, Sarah Harrison, James Corbett, Sibel Edmond, những trang như Nhân Chủ, The Boiling Frogs, PressForTruth v.v Họ nỗ lực đủ cách, đủ thủ đoạn để mình chứng rằng trên đời này không thể có những Con Người tốt lành, hơn hẳn họ xa đến vậy!!! Phải có "cái gì đó" bên trong những Con Người vượt trội đó, chẳng hạn như bị bệnh ái kỷ, bất mãn, điên khùng, bị mua chuộc v.v như bọn báo chí chính qui, loa đài chính phủ đang rền rỉ miên tục về những Con Người quả cảm. Nghĩa là cả bọn nhà nước, báo chí đĩ điếm chính qui và họ - đều muốn minh chứng một cách không cần thiết và tuyệt vọng rằng trong cuộc đời này không thể có những Con Người đặc biệt cao lớn hơn họ đến cỡ như thế đượ; rằng ai ai cũng phải thấp hèn như họ, cũng phải "an thân" lo miếng cơm manh áo, cũng phải thực dụng quan trọng ưu tiên tiền của lợi danh như họ- Như thế mới chính đáng thường tình "con người". Nói theo kiểu tiếng Anh là họ đang trong tình trạng "chống chế phủ nhận" (in the state of denial). """ Tôi không bao giờ hết kinh ngạc về cái tính bầy đàn cả tin của những người Mỹ, những kẻ đã không biết gì về sự việc nào cả, nhưng lại rất tự tin, dựa trên nền tảng niềm tin ngây ngô ấu trĩ rằng "Chính phủ chẳng thể dối trá những chuyện lớn như thế" hoặc là "nếu thế thì hẳn đã có ai đó lên tiếng tung hê rồi" v.v để gạt phắt đi những những chứng cớ cụ thể do các chuyên gia và sử gia đưa ra. Như thế, phỏng đạt được gì nếu có ai đó nói ra trong lúc cái đám ngu dại nhẹ dạ lại sẽ chẳng tin cả những chứng cớ rõ ràng trước mắt (I never cease to be amazed by the gullibility of Americans, who know nothing about either event, but who confidently dismiss the factual evidence provided by experts and historians on the basis of their naive belief that “the government wouldn’t lie about such important events” or “someone would have talked.” What good would it do if someone talked when the gullible won’t believe hard evidence?)
I love what you guys are doing. It is activism, and it is so badly needed. I wish I had the time to participate and contribute work to your site. But the thing is I have a very hectic life … a full-time job, family and kids, and elderly mother who is about to go to a care facility, and a bunch of health issues. So, unfortunately, I can’t afford spending any time on activism at this time.
I was truly taken aback. I was offended. I was also offended on behalf of all my partners and activist friends here at BFP. Why? Here is why:
There is this assumption, not only by the man I was chatting with, but many others, that people who engage in activism, or those who work hard to further the truth and provide independent and solid needed information, are either:
A- Independently wealthy-as in millionaires
B- Have no family and children responsibilities, or loved ones to care for
C- Have no health issues or other difficult life circumstances to deal with
D- Are a bunch who have somehow forsaken and abdicated all their responsibilities, family, survival needs and health for the cause
I was offended because none of the above applies to either me or any of the people I work with. I, for one, am one of those jugglers who is handling family responsibilities, including a five-year old handful daughter, working to survive and have my family survive, handling health related emergencies and needs with bare-bones private insurance with a high deductible in order to keep monthly costs down, and … well, like all of you, so much more.
The decision to establish this amazing independent and nonpartisan information site did not come easy for me. Allow me to put it in perspective. I first had to turn my full-time job into a part-time one. And last year I gave up that job altogether to manage this website full-time (and overtime). The income difference between the two, my previous work and this work, is 70-%. This is a cost that is not only born by me but also my family. Is it hard? You bet it is. Can it be sustained? I don’t know for sure. But I am not the determinant of that- those who benefit from and appreciate what we are providing here will be determining that.
Over a year ago one of our partners here at BFP did the same thing. He quit his full-time teaching job, began dedicating all his time to producing needed independent information and news, and took a chance with not only himself but his family’s survival as well. And that includes a newly arrived baby.
There seems to be this highly absurd belief among the masses that everything on the Internet has to and must be free. That is nothing short of ridiculous. I marvel at that widely held absurd notion that says we are entitled to free information and content because it’s out there on the Internet and on our laptops, and the absurdity of the belief that there is a separation between information and analyses placed in a book and that on pages over the internet.
Information, whether it is a product of hours of research and writing, or hours spent producing and publishing video and podcast programs, isn’t free. Nor are music, movies, literature … housing, food and clothing. The people who report, analyze, write, and produce, need, like everyone else, to be paid for their work. It is a matter of survival. It is a matter of necessity. And there is no way around it.
Those who produce information of value have to take time, somehow, to think, research, write, create, produce and perform to bring to you an informative and significant product, whether it is a video report or a podcast show or an analysis of a current event.
And somehow people, the same people who hold to this absurd notion that all information production should be free, seem to be in denial of the high price they are paying for free access. They don’t even consider the price of looking and clicking on ads that appear on many of these so-called free for all websites. And it doesn’t matter if you abstain from clicking or decide to ignore the pesky pop-ops, because the vultures capture your data and place their cookie-presence in your system anyway.
Likewise, these same people refuse to acknowledge the purpose behind free-for-all websites that are backed by establishment sugar daddies such as George Soros or Rockefeller Foundations. They are either unable to distinguish the difference between independent factual information and propaganda, or, they can, but don’t want to admit to themselves that they are being sold loads of cow manure and well-calculated and designed propaganda BS.
There is a reason you do not see a single advertisement here at Boiling Frogs Post. We are not a website backed by advertising money to sell you hot Asian women or Slim Fast concoctions. We do not capture and pass along your information to anyone, and by that we mean anyone. Period. I find that concept simply despicable. Disgusting. We will never ever choose that route. Period.
There is a reason we do not have a single foundation sponsoring, backing and or contributing to this website. Those foundations are extensions of the same very establishment we are fighting against. They can take their millions and shove it … to the sold-out presstitute pseudo alternatives. Their money comes with dirty strings. We are above that. And we will remain above that. Period.
There is a reason we are not established as a 501 (C) (3) tax-exempt entity. When the government, in this case, the criminal government, offers you a tax-free exemption, they make sure they put enough restraints and conditions on it to neuter one as a free and daring entity. No thank you, government. We are keeping our cohunes intact. Period.
During our first three years of operation we tried very hard to keep all our programs and content free and open to all by relying only on voluntary contributions. We tried, and tried and tried. But it didn’t work. For whatever reason. That’s why two years ago we began our subscription model for our multimedia productions. But still, we kept our other work open and free to all, thinking that between subscriptions and contributions we could offer both. I have to tell you, even that model hasn’t been dependable and reliable.
Think about it: In order for me to go out and recruit talented, independent and professional producers, I have to be able to confidently offer them regular modest compensation for their hard work. I cannot do that if I don’t know what the outcome of each quarterly contribution drive will be. Thus, the reason for our subscription model. With this model I can be reasonably confident enough to recruit additional reporters and producers. Some may call it highly ambitious, but I am still striving to expand this site to include our very own investigative journalists. I want to be able to go out and grab Ms. X who is currently working for Company Y, not very happily, but in order to pay her bills and survive. In order for me to do that I need the resources to provide timely compensation to reporters like her.
As I have been saying repeatedly, there is only one way, only one, for an untainted, independent, nonpartisan, reliable, daring, and yet professional news website to exist: One Hundred Percent Publicly Subsidized. Meaning; no sugar daddies, no foundations, no advertisers, no government subsidies in the form of tax exemptions, and no political party interference. And to make that a reality you come into the picture. You the people. People have to decide whether to seek free garbage brought to them by the garbage establishment, or, to help create and sustain one outside that garbage paradigm.
---
THAM KHẢO: DANH SÁCH CHƯA ĐẦY ĐỦ NHỮNG "CÔNG DÂN TỐ CÁO"


